Thứ Bảy, 13 tháng 4, 2013

Hồi ký thơ: Kỷ niệm chiều sông Đuống



KỶ NIỆM CHIỀU SÔNG ĐUỐNG

Khoảng cuối mùa hè năm 1998, tôi có gác thi đại học chung với một cô sinh viên xinh đẹp tại trường PTTH Võ Thị Sáu. Tên của nàng là Phương. Theo quy định gác thi của trường đại học đó, không nhớ rõ là đại học nào, hai giám thị tuy mỗi buổi đều phải thay đổi phòng thi nhưng vẫn được đi chung với nhau. Cô Phương xinh lắm nhưng lại rất nghiêm túc, nên tuy gác thi chung chúng tôi vẫn không nói chuyện được nhiều. Gác thi xong thì chia tay. 





Khoảng năm 2000 tôi ra Hà Nội, khi xe dừng chân ở một quán nước
gần sông Đuống, bất ngờ tôi gặp lại cô Phương cũng đi du lịch ra đó. Chúng tôi nói chuyện rất vui. 

Sau đó xe tôi phải đi trước. Trước khi xe tôi chuyển bánh, cô Phương vội chạy theo xe gọi và tặng tôi một chiếc quạt giấy Hà Nội (tôi ngồi bên cửa xe). Xe lăn bánh rồi tôi mới chợt nhớ là lúc cô Phương tặng quạt cứ ngần ngừ đứng dưới xe như đợi tôi sẽ nói một câu gì đó. Thì ra tôi vẫn chưa hỏi địa chỉ của nàng để sau này còn có dịp sẽ liên lạc với nhau!



Về đến Hà Nội, vừa buồn nhớ cô Phương, vừa xúc động nên tôi cầm bút viết luôn một mạch bài thơ Chiều sông Đuống. Cho đến giờ, đã nhiều năm trôi qua, tôi vẫn chưa gặp lại được cô Phương để cảm ơn cô về chiếc quạt giấy cô đã tặng tôi ngày nào. 

Thời gian như nước chảy qua cầu. Có khi gặp mà ta không thấy. Có khi thấy mà ta không nhớ. Và có khi nhớ mà ta vô tình lại quên! Dù cơ hội đã đi qua và không bao giờ trở lại, tôi vẫn cầu mong cho cô Phương mãi mãi xinh đẹp và sẽ tìm được hạnh phúc cho riêng mình; như lời tâm sự của cô đã kể cho tôi nghe khi tôi và cô cùng ngồi bên bờ sông Đuống một ngày cách nay đã rất xa...

2013

Thanh Trắc Nguyễn Văn



----------------------------------------------------------------------------------------------


CHIỀU SÔNG ĐUỐNG

Em phương nào xa sông Đuống
Để mùa thu mất nắng vàng
Ta hong thơ thành mây trắng
Triền đê hóa khói lang thang.

Sương đã phủ mờ năm tháng
Thuyền ai xuôi giữa bập bềnh?
Tay vốc nước tìm kỷ niệm
Sóng cựa mình lắc bấp bênh.

Câu em ca xưa quan họ
“Người ơi người ở đừng về...”
Nay không về xin muốn ở
Sao lạnh đôi bờ sông quê?

Trăng vừa treo đầu đỉnh nhớ
Sợi buồn giăng vướng bãi chờ
Chuồn chuồn bay đâu dải yếm?
Hoa bướm giờ khuất bến mơ.

Người dừng chân bên sông Đuống
Thấy lá ngô reo cuối chiều
Thấy hoàng hôn dần vỡ tím
Gió đêm về bước liêu xiêu...

2000
(Tuyển tập thơ Khúc Xạ Mùa Thương - NXB Thanh Niên 2006)
 

Thanh Trắc Nguyễn Văn



--------------------------------------------------------------------------------------------------
* Lưu ý: Tên cô gái trong bài viết đã được thay đổi.

Ghi chú: Ảnh của Nhiếp ảnh gia Lê Xuân Bách (các cô gái mặc yếm) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào :