Chủ Nhật, 3 tháng 5, 2015

Tử thần trắng



TỬ THẦN TRẮNG

Hít xong tép heroin cuối cùng, Phong bềnh bồng ngã người vào ghế, nhìn lên trần nhà nhăn nhở cười... Chợt nó ôm mặt khóc rưng rức: "Phong ơi mày hỏng mất rồi". Vài gã thanh niên ở bàn bên quay lại nhìn Phong với đôi mắt lờ đờ, lạ lẫm... Lục tìm con dao bấm trong túi, Phong rít qua kẽ răng: "Dung, tao sẽ giết mày!". Cô chủ quán tên Dung đang ngồi sau quầy nước. Cô có chiếc răng khểnh và đôi mắt thật đẹp. Đẹp đến mê hồn...






Hôm kia, mẹ Phong đã phải khóc khi nhà trường báo cho bà biết Phong đã bị đuổi học do có hành vi dùng ghế ném vào một cô giáo đang mang thai sắp nghỉ hộ sản! Phong tường trình: hôm đó nó mệt, không chép bài được, phải nằm dài trên bàn, thế mà cô giáo cứ nhắc nhở, la mắng mãi... Mẹ Phong đã năn nỉ xin cho Phong được tiếp tục đi học lại, vì chỉ còn ba tháng nữa là nó thi tốt nghiệp. Nhưng bà lại được biết thêm các tội trạng khác của con trai bà. Phong bỏ học thường xuyên, học hành sa sút, bị bắt quả tang trốn vào nhà vệ sinh nữ nhiều lần, luôn tránh né không chịu mời phụ huynh mỗi khi có giấy mời... Nhìn thấy cảnh mẹ phải lạy lục người khác, Phong đã cắn môi đến ứa máu. Mẹ ơi, xin mẹ tha tội cho con! Phong nấc lên. Nó lẳng lặng ra sau nhà lấy chiếc xe SH đời mới, quà mẹ nó cho nó nhân ngày sinh nhật... trốn khỏi nhà.

Nắm chặt dao trong tay, Phong định nhào về phía Dung. Nhưng nó cũng kịp nhìn thấy hai tên giang hồ, bảo vệ của quán đang lảng vảng gần đó. Một tên cao kều với gương mặt rất cô hồn và tên kia, là "chồng" của Dung, một gã mặt sẹo trông thật tởm lợm... Đành chờ vậy! Phong gầm gừ.

Khi Phong còn bé, cha Phong đã bỏ rơi mẹ con Phong để chạy theo một cô gái trẻ đẹp Nhà nghèo, mẹ Phong phải tần tảo bán cháo rong nuôi nó ăn học. Có lần Phong bị bệnh, nhà hết tiền, bà phải bán máu mình để mua thuốc chữa chạy cho con. Biết chuyện, Phong cố học thật chăm cho mẹ vui lòng Sau này, nhờ một người bạn rủ rê, mẹ Phong chuyển hướng làm ăn, gia đình nó mới phất lên và khấm khá như bây giờ. Tuy vậy, Phong vẫn không xao lãng việc học tập. Nó còn theo học một lớp võ thuật và là một thành viên tích cực của phong trào chống ma túy của Đoàn trường.





Nhưng oái ăm thay, trong một tối sinh nhật của một cô bạn đãi tại nhà hàng, Phong đã gặp Dung. Rồi những lần hò hẹn. Rồi những lần đi chơi. Phong tin rằng Dung yêu mình thật lòng. Tuy kém Dung đến những năm tuổi, nhưng với một sắc đẹp ma quái, cùng với sự lơi lả mời mọc sành sỏi, Phong đã hoàn toàn bị Dung mê hoặc. Chính Dung đã khuyên Phong nên hút bồ đà để học bài thuộc được mau hơn. Và khi Phong đã biết sử dụng đến chất trắng thì cũng chính là lúc Dung đưa Phong đến cái quán nước trá hình này. Vở kịch hạ màn. Phong phát hiện ra mình không phải chỉ là nạn nhân duy nhất. Ngoài Phong, còn có hai thằng bạn khác, cũng thuộc gia đình khá giả, cũng đã từng là "người yêu" của Dung.  Phong đau đớn biết mình đã mắc bẫy. Nó cố giấu giếm mọi người và tự cai nghiện một mình. Nhưng vô hiệu. Phong bất lực và hiểu được tương lai của mình đang đen tối hơn bao giờ hết. Chiều nay, sau khi không chịu nổi một cơn vật vã, Phong đã phải bán rẻ chiếc SH, vật hộ thân cuối cùng. Phong đến quán với dự định sẽ giết chết Dung cùng đồng bọn, sau đó nó sẽ tự sát. Phải trả thù cho mình, cho mẹ mình và cho xã hội! Tao thà chết chứ nhất quyết không chịu làm một con chó ghẻ! Phong đã nghĩ như vậy.



"Bà chủ đã đến!", sau khi nghe Dung nói nhỏ, hai tên giang hồ lập tức biến nhanh vào cánh cửa màu xám phía sau quầy nước. Phong vội chệnh choạng đứng lên đến bên quầy. Nó lắp bắp: "Dung, tôi yêu em!... Nhưng tôi phải giết em!... ". Nhìn thấy con dao trong tay Phong, Dung hoảng sợ. Cô vừa chạy quanh quán vừa kêu cứu: "Bà chủ ơi! Cứu em bà chủ ơi!". Đám khách đang thả hồn theo khói thuốc và chất trắng chợt choàng tỉnh và nhốn nháo. Cánh cửa màu xám bật mở, gã mặt sẹo xuất hiện. Bằng một thế võ, Phong phóng ngay một cước vào ngực gã. Do quá bất ngờ, gã mặt sẹo không tránh kịp, bị dính đòn và ngã dạt vào tường. Sau vài giây lưỡng lự, Phong lách mình qua cánh cửa và lao nhanh vào bên trong

Trong bóng tối lờ mờ, Phong thoáng thấy mụ chủ quán đang ngồi đếm từng cọc tiền cạnh gã cao kều. Nó gầm lên: "Đồ bẩn thỉu!" rồi vung dao nhằm ngay mụ chủ quản đâm tới. Nhưng đã quá muộn, gã cao kều đã kịp thời ra tay. Phong chỉ kịp thét lên một tiếng rồi té sấp, úp mặt xuống nền nhà.

Mụ chủ thong thả bước tới lật mặt Phong lên xem. Chợt mụ sững sờ hoảng hốt:

- Trời ơi Phong! Con...

1997
(Truyện ngắn đã đăng trên báo Tài Hoa Trẻ số 29, năm 1997)

Thanh Trắc Nguyễn Văn



----------------------------------------------------------------------------------------
* Truyện ngắn đã đăng trên báo Tài Hoa Trẻ số 29, năm 1997
(Truyện có sửa lại một số chi tiết cho phù hợp với xã hội năm 2018)

Ghi chú: Photo Ngọc Đức (ảnh 7 - áo dài trắng) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet

2 nhận xét :

Unknown nói...

Chú Thanh Trắc dạo này chọn ảnh đẹp quá. Thật là chuyen la

Unknown nói...

truyện hay có cách kêt thúc đầy bất ngờ