skip to main
|
skip to sidebar
1. MÙA THU CỦA MẸ
Mẹ đã ngủ yên rồi giấc ngủ nghìn thu
Chẳng còn đếm bao mùa cây thay lá
Khép buồn vui từ đây và mãi mãi
Biết có còn thương nhớ đứa con xa!
Mùa thu về rồi đó mẹ ơi!
Dòng sông tuổi thơ ngày xưa con tắm mát
Chiếc lá bần rụng trôi theo dòng nước
Hoa lục bình nhuộm tím một triền sông!
…Ngôi nhà cũ mùa thu con trở lại
Đã vắng rồi bóng mẹ ngày xưa
Cây khế ngọt sau hè đung đưa trái
Gió xạc xào đâu tiếng mẹ ru?
Biết mẹ có vui không
chiều nay con về thăm mẹ?
Mà nắng vàng thu như bỗng ấm đất trời!
Con đường quê ngày bé thơ đi học
Ngỡ thấy mẹ về nắm chặt tay con…
(Báo Cần Thơ)
Đặng Hoàng Thám
1. QUÊ HƯƠNG
Bài thơ đầu tiên anh viết về Em
Về con cò rạc cánh
Trên cánh đồng hun hút xanh
Nơi ấy có ba má anh
Bàn chân trần bao năm bấm sâu vào đất
Để từ ấy nhựa sống nảy chồi.
Bài thơ đầu tiên anh viết về Em
Về tiếng trống rộn ràng ngày hè, ngày hội
Rạng rỡ tích tuồng hát bội
mừng lễ kỳ yên
Bài thơ đầu tiên anh viết về Em
Về gốc cau, dây trầu xanh ngắt
Về củ khoai đằm sâu mùi đất
Nồng nàn lửa rơm
Bài thơ đầu tiên anh viết về Em
Về những dòng sông mênh mông bát ngát
Có hạt phù sa đọng trong từng câu hát
Để bãi bờ cây trái xum xuê
Anh đã từng ngủ mê
Trên những nẻo đường cát bụi
Câu vọng cổ trưa nào khiến lòng anh bối rối
Để bài thơ đầu đời anh phải viết về Em.
(Báo Cần Thơ)
Trầm Thanh Tuấn
1. THƯƠNG HỒ
Bao mùa xuôi ngược trên sông
Nghe con sóng bạc bềnh bồng khúc ca
Lớn ròng lấp loáng phù sa
Thương hồ chở những nắng mưa theo cùng
Ban mai rồi lại hoàng hôn
Bán mua sao hết vui buồn tháng năm
Nhìn lên từng áng mây giăng
Gió reo xao xác mênh mang cõi lòng
Cánh cò bay lả qua sông
Ngó về phương ấy mà trông quê nhà
Đường về mãi chập chùng xa
Nhớ đành cất giọng rồi hò buông lơi
Lục bình trên sóng còn trôi
Thì sông vẫn mãi đầy vơi nỗi niềm
Thương hồ chở nặng bao tình
Cũng mong về bến nơi mình ấm yên.
(Báo Cần Thơ)
Trần Thị Thùy Linh
OSCAR WILDE
Oscar Wilde (1854 – 1900) là tiểu thuyết gia, kịch tác gia, nhà thơ, nhà phê bình người Anh-Ireland, một trong những nhân vật nổi tiếng nhất nước Anh vào cuối thế kỷ 19 bị khép tội đồng tính luyến ái.
Thanh Trắc Nguyễn Văn xin trân trọng cảm ơn bạn Hoàng Trang đã sưu tầm hai bài thơ Trở về và Nắng mới của Thanh Trắc Nguyễn Văn. Chúc bạn luôn bình an và gặp thật nhiều may mắn.
BÌNH BÀI THƠ QUÀ TẶNG ĐÊM MƯA
Bài thơ rất thi vị và đẹp vì không chỉ có câu chuyện mà còn có cả không gian, âm thanh ánh sáng.
"Em cười
...Đêm bỗng tan ra"
là câu thơ đột phá, câu thơ chuyển hóa, chúng ta nghe như thấy tiếng cười vang cao vút của cô gái giữa bãi biển đêm u tịch làm tan đi cái không gian tĩnh mịch vốn có hòa vào đó hơi ấm của tình người, của nét yêu đời vốn sẵn nơi các bạn trẻ. Và rồi chính cái tình người dễ thương, dễ mến, dễ yêu đấy mà trời bỗng chuyển mưa, thỏa mãn ước nguyện của chàng trai và cô gái trẻ.
VÔ TÌNH
(họa bài thơ Cô hàng hoa của Thanh Trắc Nguyễn Văn)
Vô tình mây gió dạo chơi
Nàng hoa e ấp rạng ngời hỏi thăm
Nét buồn thoáng chút xa xăm
Vì sao mây gió âm thầm bước đi?
Nguyễn Thanh Ngọc