Thơ ca - Văn học - Nghệ thuật - Kiến thức - Hài hước - Ngôi sao - Người mẫu - Ảnh đẹp - Video Sáng tác - Sưu tầm
Thứ Năm, 30 tháng 12, 2010
Thơ 0170: Ta ru ta ngủ
TA RU TA NGỦ
(Viết từ lời tâm sự của một người bạn sắp mất)
Ta ru ta ngủ
Đợi cơn mưa hè
Sân trường phượng lửa
Não nùng tiếng ve.
Ta ru ta ngủ
Tiễn một mùa thu
Thiên đường lạc hướng
Vực tối sương mù.
Ta ru ta ngủ
Lánh xa đời thường
Giảng rao đạo lý
Toàn lũ vô lương.
Ta ru ta ngủ
Bớt dối gian nhiều
Yêu lời ta ghét
Ghét lời ta yêu.
Ta ru ta ngủ
Nhòe nhẹt bình minh
Ngoài kia bão giá
Đâu nắng thanh bình?
Ta ru ta ngủ
Giữa đời phù hoa
Bạn bè chạm mặt
Kẻ lạ người xa.
Ta ru ta ngủ
Bỏ chốn bụi trần
Một bầy nhãi nhép
Nhạo báng nghĩa nhân.
Ta ru ta ngủ
Lệ ứa hoàng hôn
Đồng lương bạc bẽo
Thuế phí dập dồn.
Ta ru ta ngủ
Cuối một chiều đông
Nhặt lên viên sỏi
Thấy mây phiêu bồng.
Ta ru ta ngủ
Đợi ngày xuân sang
Ngoài sân chợt rụng
Một cánh mai vàng.
2010
(Tập thơ Giọt Lệ Trăng – NXB Văn Nghệ 2010)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Thứ Tư, 29 tháng 12, 2010
Thơ của bạn thơ Hải Yến
CẢM TÁC KHI ĐỌC THƠ CỦA THANH TRẮC NGUYỄN VĂN
(Từ câu "Giận em đập nát câu thề" - trong bài thơ Ghen của Thanh Trắc Nguyễn Văn)
Chữ thương! Giận bẻ làm đôi
Trách ai sao nỡ buông lời đắng cay
Nguyện tim ghi khắc tình này
Trăm năm đầu bạc chẳng thay đổi lòng
Ngoài vườn cau mới trổ bông
Mà con chim sáo sang sông chẳng về
Buông tay… rơi nát câu thề
Trời thu nắng nhạt… mây về… đổ mưa
(Ngày 31/8/2010)
Hải Yến
Thứ Hai, 27 tháng 12, 2010
Thứ Bảy, 25 tháng 12, 2010
Bình bài thơ Ngôi nhà màu trắng hoa lê của Thanh Trắc Nguyễn Văn
NGÔI NHÀ MÀU TRẮNG HOA LÊ - ĐÁP ÁN SAI CỦA BÀI TOÁN ĐI TÌM HẠNH PHÚC
Khi phân tích bài thơ Ngôi nhà màu trắng hoa lê, nhiều người đã có những khám phá rất hay. Đó là sự đối lập giữa màu trắng tinh khiết của tình yêu và đêm đen bóng tối của quỹ dữ. Bài thơ là một cuốn phim, là một câu truyện liêu trai đã đạt đến trình độ rất tinh tế, chứng tỏ tác giả bài thơ là một người rất có “nghề”.
Ở đây em chỉ nói thêm một khía cạnh nhân văn khác mà nhiều người chưa chú ý đến. Đó là tác hại của “rượu” và cũng chính là chủ đề chính của bài thơ. Có lẽ do tác giả bài thơ đã “ém” quá kỹ và khôn khéo đánh lạc hướng mọi người, nên đôi mắt sắc sảo của nhiều nhà phê bình đã bỏ qua chi tiết này. Và có lẽ cũng vì em là phụ nữ, là một người vợ nên nhạy cảm hơn rất nhiều để dễ dàng phát hiện ra cái chi tiết đắt giá này chăng?
Đầu bài thơ ta thấy nhân vật tôi xây dựng Ngôi nhà màu trắng hoa lê là để tặng cho vợ, tặng cho người mình yêu:
“Tôi xây trên đỉnh đồi
Tặng Nàng
Ngôi nhà màu trắng hoa lê”
Thứ Ba, 21 tháng 12, 2010
Thơ 0169: Đoạn kết lá diêu bông
ĐOẠN KẾT LÁ DIÊU BÔNG
Lên trời
Tìm được diêu bông.
Lá duyên
Lá nợ
Thỏa lòng chị ơi!
Nhưng nàng đã biệt tăm hơi
Hơn trăm năm trước…
Mất rồi…
Còn đâu!
2005
(Tuyển tập thơ Khúc Xạ Mùa Thương - NXB Thanh Niên 2006)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Thứ Hai, 20 tháng 12, 2010
Chủ Nhật, 19 tháng 12, 2010
Thứ Bảy, 18 tháng 12, 2010
Thứ Sáu, 17 tháng 12, 2010
Thứ Năm, 16 tháng 12, 2010
Thơ 0169: Đoạn kết lá diêu bông (bản tứ tuyệt)
Thứ Tư, 15 tháng 12, 2010
Thứ Ba, 14 tháng 12, 2010
Thứ Hai, 13 tháng 12, 2010
Chủ Nhật, 12 tháng 12, 2010
Thứ Bảy, 11 tháng 12, 2010
Thứ Sáu, 10 tháng 12, 2010
Thứ Năm, 9 tháng 12, 2010
Thứ Tư, 8 tháng 12, 2010
Thứ Ba, 7 tháng 12, 2010
Thứ Hai, 6 tháng 12, 2010
Chủ Nhật, 5 tháng 12, 2010
Thơ 0168: Giận
Thứ Bảy, 4 tháng 12, 2010
Thơ 0168: Giận (bản tứ tuyệt)
Thứ Sáu, 3 tháng 12, 2010
Saigon Zoo Hươu Cao Cổ siêu cao lừng lững
Hươu cao cổ là động vật có vú cao nhất thế giới, chúng có chiếc lưỡi siêu dài, trái tim siêu lớn, huyết áp siêu cao... Tên gọi: Tên khoa học của hươu cao cổ là Giraffa camelopardalis, xuất phát từ niềm tin của người Hy Lạp cổ đại cho rằng loài động vật này giống như một sinh vật lai tổng hợp, là một con lạc đà khoác lên mình bộ da của một con báo.
Thứ Năm, 2 tháng 12, 2010
Cận cảnh Cá Huyết Long tại quán Coffish
Quán Coffish - Cà Phê Cá Cảnh, có địa chỉ ở số 43 đường Số 12, Phường Hiệp Bình Chánh, Quận Thủ Đức, TP. HCM. Quán mở cửa từ 8 giờ đến 22 giờ. Đây là một quán cà phê vừa mới khai trương, kết hợp bán cà phê với bán cá cảnh.
Thứ Tư, 1 tháng 12, 2010
Thơ 0167: Tình chưa chín
TÌNH CHƯA CHÍN
Trái tình yêu chưa chín
Sớm hái vội trên cành
Chỉ nếm toàn nước mắt
Cùng vị đắng quả xanh.
Tình yêu không kịp chín
Bỏng rát cả bờ môi
Trái cấm còn chưa giữ
Sao giữ được lứa đôi?
Hái tình yêu chưa chín
Sẽ chẳng chín bao giờ
Trái tim có chín kịp
Hay vỡ dần trong mơ?
2001
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Thứ Bảy, 27 tháng 11, 2010
Thơ 0166: Màu tình yêu
MÀU TÌNH YÊU
Tình yêu đi qua hạt lúa
Hạt lúa màu giọt nắng.
Tình yêu đi qua dòng sông
Dòng sông màu phù sa.
Tình yêu đi qua cuộc sống
Cuộc sống màu quả ngọt.
Tình yêu đi qua trái tim
Trái tim màu ngọn lửa.
Tình yêu đi qua nỗi đau
Nỗi đau màu hạt ngọc.
Tình yêu đi qua thời gian
Thời gian màu Vĩnh Cữu.
2001
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Thứ Sáu, 26 tháng 11, 2010
Bình bài thơ Quà tặng đêm mưa của Thanh Trắc Nguyễn Văn
QUÀ TẶNG ĐÊM MƯA – MỘT BÀI THƠ THÔNG MINH VÀ THI VỊ
Tập thơ Giọt lệ trăng của nhà thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn có rất nhiều bài thơ hay. Một trong những bài thơ tôi thích nhất chính là bài thơ tứ tuyệt lục bát Quà tặng đêm mưa của anh.
Câu chuyện xảy ra vào lúc nửa đêm:
"Nửa đêm dạo biển Vũng Tàu
Hẹn em hái hết trăng sao làm quà”
Một đôi tình nhân dạo biển đêm là chuyện thường xảy ra, nhất là dạo biển Vũng Tàu, một trong những nơi có biển đẹp nhất của Việt Nam. Ban ngày biển có cái đẹp của biển ban ngày. Ban đêm biển cũng có cái đẹp của biển ban đêm. Bản thân tôi cũng rất thích dạo biển ban đêm. Khi đó không còn phải nghe tiếng ồn ào của xe cộ, tiếng động tạp nham của con người gây ra nữa. Thủy chung chỉ còn lại tiếng sóng vỗ rì rào, tiếng gió thoảng lao xao trong đêm… Nói chung biển lúc đó thật tĩnh lặng và cũng thật lãng mạn.
Thứ Năm, 25 tháng 11, 2010
Thứ Tư, 24 tháng 11, 2010
Thứ Ba, 23 tháng 11, 2010
Thứ Hai, 22 tháng 11, 2010
Chủ Nhật, 21 tháng 11, 2010
Thứ Bảy, 20 tháng 11, 2010
Thứ Sáu, 19 tháng 11, 2010
Thứ Năm, 18 tháng 11, 2010
Thơ 0165: Gió Cần Giờ
GIÓ CẦN GIỜ
Gió Cần Giờ ơi, gió Cần Giờ
Gió xanh xanh biếc tự bao giờ
Phà đã qua rồi sao đứng lại
Mây chiều chia vội để bơ vơ?
Em sẽ lên rừng hay xuống biển
Vai nghênh ngang vác một cây đàn
Biển xa lắm sóng dồn nắng tím
Rừng bạt ngàn vọng gió lang thang.
Thì thôi nhé em về với biển
Biển bao la mặn bởi lưng người
Vai áo bạc nhớ chào biển cả
Vệt nắng hồng sẽ thắm môi tươi.
Màu áo ấy nhớ thời mở đất
Tìm dòng kênh tưới mát nông trường
Nhai hạt muối thương từng cây đước
Bám bùn lầy giữ đất quê hương.
Cây đàn ấy vang thời dông bão
Những rừng cây nghiêng ngả mây trời
Cây gục ngã, rừng cây không ngã
Đêm nằm nghe đất quặn sinh sôi...
Khói chiều lan tỏa, khói như mơ
Bình Khánh mờ xa những bến bờ
Trái tim chưa cháy bừng thành lửa
Đừng mong đến được đất Cần Giờ!
Đồng đội xưa bao người đã đến
Lúc chia xa vẫn nhớ cây rừng
Như ta giờ khóc trên phà cũ
Đưa người nước mắt bỗng rưng rưng...
1997
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002)
Thanh Trắc Nguyễn Văn