Thơ ca - Văn học - Nghệ thuật - Kiến thức - Hài hước - Ngôi sao - Người mẫu - Ảnh đẹp - Video Sáng tác - Sưu tầm
Thứ Tư, 10 tháng 3, 2010
Thơ 0025: Tiên nữ về trời
TIÊN NỮ VỀ TRỜI
Trách ta sao quá vô tình
Bao năm tiên ở với mình không hay
Xuôi thuyền đi khắp đông tây
Tìm bao hư ảo để nay ngỡ ngàng.
Mải mơ bóng nguyệt lầu vàng
Tỉnh ra thì đã lỡ làng còn đâu
Uổng câu tát biển mò châu
Sợi tơ bỏ lạnh rơi sầu đáy sông.
Bao năm kinh sử nằm lòng
Sao không nhớ hiểu cành hồng ai trao?
Mắt tường biển rộng trời cao
Lại không nhìn thấy nụ đào trên cây!
Để giờ gió lạnh chân mây
Nàng tiên nữ ấy đã bay về trời
Sông xưa bên lở bên bồi
Bao nhiêu mộng cũ tan rồi em ơi!
1994
(Tập thơ Hạ nhớ – NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Bài thơ viết dựa theo truyện cổ tích Sự tích con rắn mối trong Kho tàng cổ tích Việt Nam của soạn giả Nguyễn Đổng Chi.
Có một câu chuyện xưa kể thế này:
Ngày xưa có một anh chàng nhà giàu nọ rất kén vợ. Tính kén vợ của anh bay lên đến tận thiên đình. Ngọc Hoàng liền cho cô công chúa út xuống trần để thử lòng chàng ta. Ngọc Hoàng dặn cô công chúa: "Nếu nó biết thế nào là cái đẹp, ta cho phép con lấy nó làm chồng và ở dưới trần 50 năm. Còn nếu nó trong 3 năm vẫn không biết thế nào là cái đẹp, con hãy cho nó một bài học rồi về trời".
Cô công chúa liền xuống trần hóa phép biến thành một cô gái mặt mũi bình thường đến xin làm nô tì cho chàng nhà giàu nọ. Với sự thông minh và khéo léo của mình, cô nô tì nhanh chóng trở thành nổi tiếng và được nhiều người khen ngợi. Chàng nhà giàu cũng rất quí mến cô, tin cậy giao cho cô chức quản gia cai quản kẻ trong người ngoài. Tuy nhiên do thấy cô nhan sắc tầm thường nên chàng trai không quan tâm lắm.
Nghe nói công chúa nước Xiêm rất đẹp chàng nhà giàu liền đem một phần gia sản xuống thuyền qua Xiêm cầu hôn. Nửa năm sau chàng trở về (chàng sang Xiêm và nhìn thấy công chúa nước Xiêm không xinh đẹp như mình mơ ước nên lại về tay không!) thì nghe tin cô quản gia đã hóa thành một giai nhân tuyệt sắc. Chàng vội chạy tìm thì than ôi đã hết hạn 3 năm, tiên nữ phải về trời! Sau này chàng trai tiếc rẻ đã sống với tiên mà không hay nên chắt lưỡi hít hà mãi. Khi chết chàng hóa thành con rắn mối.
(Viết lại theo Kho tàng cổ tích Việt Nam - Nguyễn Đổng Chi)
Bài thơ được viết tặng một cô gái tên Tiên.
* Bài thơ đã đăng trên báo Nữ sinh số 55, năm 1998
* Bài thơ đã đăng trên báo Giáo dục và Thời đại số 18, ngày 3-3-1998
+ Bài thơ đã đăng trên trang Thi viện
+ Bài thơ đã đăng trên trang Lục bát Việt Nam ngày 05-06-2012
+ Bài thơ đã đăng trên trang Vườn thơ TKaraoke
+ Bài thơ đã in trong Tập thơ riêng Hạ nhớ – NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999
---------------------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: Ảnh nữ diễn viên Lưu Diệc Phi (Trung Quốc - ôm đàn tỳ bà - ành 2), Photo by Ba Trần (từ ảnh 26 đến 37) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet
2 tiên nữ đều quá xinh
Trả lờiXóađúng vậy
Trả lờiXóacô gái ở dưới là Lưu Diệc Phi, còn cô ở trên tên gì vậy anh Văn?
Trả lờiXóakhông biết bạn Thái à
Trả lờiXóabài thơ hay quá à
Trả lờiXóaBAO NHIÊU MỘNG CŨ TAN RỒI CÒN ĐÂU?
Trả lờiXóa@Ngọc Xuân: cảm ơn em
Trả lờiXóa@Trung La Quán: đó là bi kịch của bài thơ
Trả lờiXóa