Chủ Nhật, 18 tháng 4, 2010

Thơ 0061: Ghen

Thiếu nữ ngồi áo dài trắng


GHEN

Giận em đập nát câu thề
Nắng hồng rơi vỡ dầm dề mưa tuôn
Bão dông giăng kín mây buồn
Gió tan tác nhớ, sóng cuồn cuộn đau...

Bây giờ người ấy trầu cau
Dửng dưng qua bến sông sâu, xuống đò
Lơ ngơ tôi đứng trên bờ
Lời thương hóa đá... Hết chờ, hết mong!

Lội đò tiễn sáo sang sông
Câu thơ xưa thả bềnh bồng hoàng hôn
Vung tay bỏng lửa ghen hờn
Dở dang giờ nhặt cô đơn bốn mùa...

1997
(Tuyển tập thơ Thơ Nhà Giáo Tp.HCM - NXB Trẻ 1997)

Thanh Trắc Nguyễn Văn





Thiếu nữ ngồi áo dài trắng

Thiếu nữ ngồi áo dài trắng nón lá

Thiếu nữ áo dài trắng


Bài thơ viết lại từ một câu chuyện kể ở Tiền Giang.

Thiếu nữ áo yếm trắng

Thiếu nữ áo yếm trắng

Thiếu nữ áo yếm trắng

Thiếu nữ áo yếm trắng


Ghen thường đề cập đến những suy nghĩ hoặc cảm giác bất an, sợ hãi và lo lắng về sự thiếu thốn tương đối về tình cảm trong một mối quan hệ lãng mạn do đó, trong bối cảnh này được hiểu như là ghen tuông (Jealousy).

Thiếu nữ áo yếm trắng

Thiếu nữ áo yếm trắng

Thiếu nữ áo yếm trắng


Thiếu nữ áo yếm trắng


* Bài thơ đã đăng trên Tạp chí Văn Học Và Tuổi Trẻ tháng 4 năm 2002.

Thiếu nữ áo yếm trắng

Thiếu nữ áo yếm trắng

Thiếu nữ áo trắng gợi cảm

Thiếu nữ hở lưng gợi cảm


+ Bài thơ đã đăng trên trang Thi Viện
+ Bài thơ đã đăng trên trang Vườn Thơ TKaraoke

Photo Áo Dài Yến Thanh

Photo Áo Dài Yến Thanh

Photo Áo Dài Yến Thanh

Photo Áo Dài Yến Thanh


+ Bài thơ đã in trong Tuyển tập thơ Thơ Nhà Giáo Tp.HCM - NXB Trẻ 1997
+ Bài thơ đã in trong Tập thơ riêng Hạ Nhớ - NXB Tổng Hợp Đồng Nai 1999

Photo by Nguyễn Đình Duy

Photo by Nguyễn Đình Duy

Photo by Nguyễn Đình Duy

Photo by Nguyễn Đình Duy

Photo by Nguyễn Đình Duy


---------------------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo Áo Dài Yến Thanh (ảnh 18, 19, 20 và 21), Photo by Nguyễn Đình Duy (từ ảnh 22 đến 26) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet

4 nhận xét:

  1. đôi khi ghen làm cho người ta yêu nhau hơn

    Trả lờiXóa
  2. hực ra mọi thứ, bản thân ở một khía cạnh nào đó vẫn luôn nhìn nhận rất tiêu cực. Nhất là có lẽ ở phương diện con người đối con người với nhau. Nhưng mà có lẽ, bản thân đã sai. Không có bất cứ ai là luôn luôn cô đơn cả. Chỉ là có lẽ trong thời điểm đó, người mà chúng ta cần chưa đến thời điểm ở bên cạnh chúng ta. Có những lúc buồn, những khi lạc lối, những thời khác mà tâm trí và linh hồn cảm thấy cô độc, có lẽ sẽ có một người bước đến và mang bạn ra khỏi sự cô độc mệt mỏi ấy mà thôi.

    Trả lờiXóa