Thứ Sáu, 30 tháng 7, 2010

Bài viết giới thiệu tập thơ Quà Tặng Mùa Đông

Tập thơ Quà Tặng Mùa Đông

ĐỌC TẬP THƠ "QUÀ TẶNG MÙA ĐÔNG" CỦA THANH TRẮC NGUYỄN VĂN

Nhờ một chút duyên rất tình cờ, tôi được nhà thơ nữ Thái Thanh Nguyên trao bản thảo tập thơ “Quà tặng mùa đông” của một tác giả chưa quen, nói chính xác là chỉ gặp vài lần trên báo và một số tuyển tập thơ của nhiều tác giả – đó là Thanh Trắc Nguyễn Văn.

Thật ra trong sáng tạo nghệ thuật – những trường hợp “văn kỳ thinh bất kiến kỳ hình” như vậy không phải là hiếm hoi. Bởi vì dù sao, khi ta đọc tác phẩm của một ai đó thì cũng có nghĩa là ta đã được diện kiến với người viết thông qua diện mạo đứa con tinh thần của tác giả. Bây giờ, xin được trở lại với tập thơ “Quà tặng mùa đông” của Thanh Trắc Nguyễn Văn.


Mùa đông tình yêu


Phố đêm

Với khoảng 60 bài thơ đa phần là ngắn, tác giả đã đề cập đến nhiều cung bậc khác nhau của đời sống tình cảm, đời sống xã hội – vốn dĩ không bao giờ đơn giản. Những “hỷ, nộ, ái, ố…” tưởng đâu đã quá quen thuộc đến độ phải nhàm chán giữa bộn bề lo toan của cuộc sống đời thường, bỗng trở nên mới mẻ trước cái nhìn thấu cảm của đôi mắt thi nhân:

Gặp nhau không nói được lời
Đành nâng chén rượu giữa trời mưa bay
Chén em rót mãi chẳng say
Chén ta chưa hứng đã đầy hoàng hôn
(Uống rượu với người yêu cũ)

Nhớ thương buộc lại thả chờ
Mười năm bão táp vẫn dờ dật bay…
(Nuối tiếc)

Nguyễn Cao Thủy Tiên, áo đầm hồng, xích đu
Nguyễn Cao Thủy Tiên ẵm cừu

Dường như tác giả tỏ ra khá chắc tay ở các thể thơ truyền thống mà lục bát là một ví dụ rõ nét. Ở những bài thơ tự do trong tập, thỉnh thoảng người đọc cũng nhặt ra được nhiều câu thơ đầy cảm xúc và tâm trạng, chẳng hạn như:

Đất chưa hoá vàng đã từng giờ rỉ máu
Bao nhân nghĩa cuộc đời theo nước lã trôi sông
(Cơn sốt đất)

Nửa đêm thức giấc đầu vai cụng
Mộng mị cạn dần lệ rót vẫn chưa vơi
(Rượu tha hương)

Ảnh ảo là ta hay ta ảnh ảo
Soi nửa đời người sao chỉ thấy nửa đời gương
(Soi gương)

Nguyễn Cao Thủy Tiên, áo đầm, bong bóng
Nguyễn Cao Thủy Tiên áo đầm hồng ngồi cầm hoa
Một số ít bài còn lại trong tập, nhất là những bài thơ dài thường rơi vào tình trạng chung: dàn trải và lặp lại. “Phóng sự đêm Sài Gòn” là ví dụ điển hình cho nhược điểm này.

Dẫu sao, đây cũng chỉ là những cảm nhận ban đầu, mang đậm dấu ấn chủ quan, xin được giãi bày đôi điều cùng tác giả Thanh Trắc Nguyễn Văn – một người làm thơ tôi chưa được quen nhưng cũng không đến nỗi hoàn toàn xa lạ.

Phan Thiết, mùa hạ 2007
(Tập thơ Quà Tặng Mùa Đông - NXB Văn Nghệ 2007)

Đỗ Quang Vinh
(Hội viên Hội Nhà Văn Việt Nam)

Thiếu nữ áo len, tuyết trắng
Hai chị em thiếu nữ áo trắng

Thiếu nữ áo xanh


GIAM MÌNH TRÊN CAO ỐC

Giam mình trên cao ốc
Trong hơi lạnh điều hòa
Bàn tay cầm remote
Mơ một ngày nắng xa.

Tình quen nhét đầy túi
Tình yêu rớt đầy bàn
Vui buồn cùng mail, chat
Hồn Facebook lang thang.

Giam mình trên cao ốc
Công việc oằn vai lưng
Bao nụ cười vô thức
Bao cái nhìn dửng dưng.

Trò chuyện cùng con số
Bàn bạc với thống kê
Chan chát hơi trà nóng
Đăng đắng vị cà phê.

Giam mình trên cao ốc
Yêu em mà không hay
Nhớ đồng chiều xóm nhỏ
Cánh diều bay như say.

Sao không làm cây lúa
Nồng đậm đất phù sa
Để bây giờ ngồi hát
Như mây trắng không nhà?

Giam mình trên cao ốc
Ngột ngạt thiếu trời xanh
Iphone liên tục réo
Tìm đâu phút yên lành?

"Leo núi" cùng máy tính
"Tắm biển" với truyền hình
Thời đại kỹ thuật số
Sống ảo cùng tâm linh.

Giam mình trên cao ốc
Giật mình trước hoàng hôn
Thời gian rơi đâu mất
Trong gạch thép không hồn?

2005
(Tập thơ Quà Tặng Mùa Đông - NXB Văn Nghệ 2007)

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Thiếu nữ áo đầm hoa

Thiếu nữ áo đầm hoa
Chùm ảnh thiếu nữ xinh

Thiếu nữ áo đầm hoa

Thiếu nữ áo đầm hoa

Thiếu nữ áo đầm hoa

Thiếu nữ áo đầm hoa

Thiếu nữ áo đầm hoa

Thiếu nữ áo đầm hoa
------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: Ảnh Nguyễn Cao Thủy Tiên (ảnh 4, 5, 6 và 7) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét