CÂY ĐÀN MA VÀ KHÚC NHẠC MÊ HỒN TRONG PHIM MÊ THẢO THỜI VANG BÓNG
Tam (diễn viên Đơn Dương - người đánh đàn) và Tơ (diễn viên Thúy Nga – người hát) là một đôi tình nhân dù Tơ đã có chồng. Do vô tình giết chết một tên công tử đốn mạt, Tam phải bỏ trốn và được Nguyễn (diễn viên Dũng Nhi – người nằm trên sạp), ông chủ ấp Mê Thảo cưu mang vì khâm phục tài chơi đàn của Tam. Tam đành chia tay Tơ, người tri âm tri kỷ của mình. Nguyễn trở về ấp Mê Thảo, chuẩn bị cho ngày cưới thì một tai nạn ập đến cướp mất vợ anh. Từ đó, Nguyễn căm hận tất cả những gì thuộc về thế giới văn mình và sống trong đau khổ dằn vặt của quá khứ. Cô Cam (diễn viên Minh Trang), người ở trong nhà Nguyễn lặng lẽ yêu ông chủ và chịu nhiều đau khổ. Tam đi tìm Tơ để mong tiếng hát của cô cứu mạng Nguyễn. Nhưng Tơ chỉ hát khi ai đàn cây đàn có ma của chồng cô, mà theo lời nguyền ai đàn cũng sẽ chết... Tam chấp nhận cơ nguy, để cứu ân nhân là Nguyễn. Sau khi đàn, ngón tay nhỏ máu trên từng phím tơ, Tam xuất huyết và chết gục trên cây đàn.
Phim rất hay và đặc biệt xuất thần với khúc nhạc mê hồn cuối phim. Tiếng hát trầm uất, đau thương lẫn với tiếng đàn réo rắt như tiếng gọi hồn của người chết. Một tình yêu vô vọng nhưng tuyệt đẹp. Một tình bạn của bậc quân tử, đại trượng phu: Chịu ơn người không thể quên ơn, dù phải trả giá bằng cái chết...
Trong lời giới thiệu bộ phim này ở Pháp, có đoạn: "Âm nhạc mà người ta nghe thấy trong phim có một vai trò động lực: nó mở và đóng không gian của câu chuyện. Qua hai cảnh âm nhạc có độ cảm xúc và hiệu quả tự sự tuyệt hay, người xem phương Tây có thể chìm đắm vào cõi âm nhạc cổ Việt Nam, nơi tiếng đàn hòa quyện thanh tao vào tiếng hát, mang tính xác thực của bản sắc văn hóa Việt".
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Đạo diễn Việt Linh |
Bài chầu văn trong phim Mê Thảo thời vang bóng, dựa theo bài thơ Tống biệt của Tản Đà
Đạo diễn : Việt Linh
Diễn viên : Đơn Dương, Thúy Nga
Nghệ sĩ thể hiện : NSND Thanh Hoài, nhà hát chèo Việt Nam
-----------------------------------------------------
"Hoa đào rơi rắc lối thiên thai
Suối tiễn oanh đưa luống ngậm ngùi
Ngõ hạnh suối đào xa cách mãi
Ngàn năm thơ thẩn bóng giăng soi.
Trần ai tri kỉ
Luống ngậm ngùi
Đôi lứa sắp phân li
Cõi nhân tâm dan díu nghiệp tơ tằm
Say cũng lụy, không say thời cũng lụy.
Ơ à ơ ...
Nhị Hà ơi nước tự lưng trời tuôn ra biển rộng
Không vời được đâu
Ấy con thuyền ai kia bến nước sâu thăm thẳm
Giữa chập chùng bao con sóng ngoài xa
Ngẩn ngơ một bóng thông già chơ vơ sườn núi mơ xa mây ngàn.
Đàn ai gảy như mưa rơi gió cuốn
Nợ nhân tình càng vướng càng đau
Yêu nhau yêu mấy yêu càng tan nát
Chờ ai biển rộng sông dài tang tính tình tang
Ai ơi có biết đêm tàn
Ai ơi có biết đêm tàn.
Ai ơi có biết đêm tàn lòng yêu càng nặng trái ngang càng nhiều
Dù tan nát cũng liều thân cỏ
Xin nhận về giông tố muôn nơi
Lênh đênh góc bể cuối trời.
Lênh đênh góc bể cuối trời
Tình như ngọn lửa ngoài khơi bão bùng
Ngày tận cùng so giùm khúc hát
Điệu càng đau như hạt mưa bay
Thì dòng sông trôi lấp lửng chân mây
(ới a ới a...)
Thôi xin, xin chàng về nơi núi mờ xa
Nhận em một lạy cho qua một đời
Đường khúc khuỷu khung trời rạn vỡ
Mùi yêu thương nặng nợ ấm êm
Thôi anh về đi chân cứng đá mềm
Xin đừng nhìn chi đau thắt lòng nhau
Xin đừng lưu luyến nát tan lòng nhau
Tình hãy hẹn trùng hoan trong gió
Xin hẹn tình trùng vút trong mây
(í a ới a ới a)......
---------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
đoạn phim rất hay
Trả lờiXóakhúc nhạc nghe ghê rợn thiệt
Trả lờiXóatiếng đàn nghe rất ma quái nhưng hay
Trả lờiXóa