Thứ Sáu, 14 tháng 7, 2017

Ca dao, tục ngữ địa danh Bắc Ninh



CA DAO, TỤC NGỮ ĐỊA DANH BẮC NINH

Ai về Nội Duệ, Cầu Lim
Nghe câu quan họ, đi tìm người thương.

Ai về phố Hội sông Cầu
Để thương, để nhớ, để sầu cho ai?
Để sầu cho khách vãng lai
Để thương, để nhớ cho ai, để sầu?

Anh có về Kinh Bắc quê em
Mà nghe quan họ, mà xem làng nghề
Quê em có lịch có lề
Có sông tắm mát có nghề cửi canh.

Ăn cơm mỗi bữa ba gà
Có về Kẻ Á với ta thì về
Kẻ Á thanh cảnh nhiều bề
Có ao tắm mát, lắm nghề thảnh thơi
Tháng tám thì được xem bơi
Tháng giêng xem hội mình ơi hỡi mình.

An Lãng bánh đúc, bánh đa,
Ngân Cầu bánh bỏng, Hương La bánh bèo.







Anh đi khắp bốn phương trời
Trở về Lạc Thổ không nơi nào bằng
Con gái đẹp như sao băng
Con trai cắt tóc ra dòng văn minh
Lạc Thổ cắm được hướng đình
Ở giữa ao rối, tứ linh chạm xà
Đầu làng có một cây đa
Ở giữa Văn chỉ, ngõ ba bán hàng
Cầu Ghen có bốn ngôi hàng
Trâu bò nghỉ mát, cô nàng ra chơi.

Ai về Kẻ Nía – Đông Hồ
Cho tôi nhắn nhủ đôi cô hàng vàng
Tre non lột lạt bó vàng
Tre già tươi lá đan sàng nên chăng.


Ai làm chiếc nón quai thao?
Để cho anh thấy cô nào cũng xinh...
Em là con gái Bắc Ninh
Tay nâng vành nón, mái đình nghiêng theo.

Bắc Ninh cho đến Phủ Từ
Qua cầu sông Nhị ngẩn ngơ tìm người
Tìm người chẳng biết mấy nơi,
Tìm ba mươi sáu phố thấy người ở đây.


Bóng đèn là bóng đèn hoa
Có về Dương Ổ với ta thì về
Dương Ổ có lịch có nề
Có ao tắm mát có nghề seo can.

Bền chạc Dốt, tốt chạc Lời, mua chơi chạc Cháy.

Bừa Rào, Dao Vát, Trống Lát, mõ Vân.

Bao giờ chùa đổ giếng trong
Cha con họ Vũ bế bồng nhau đi.

Bao giờ rằng Báng hết cây
Tào Khê hết nước đất này hết quan.

Bao giờ rừng Báng hết cây
Phù Lưu hết chợ, đất này hết quan.

Bao giờ chùa Địch hết cây
Sông Lai hết nước, đất này hết quan.

Chơi cho nước Hán sang Hồ
Nước Tần sang Sở, nước Ngô sang Lào
Chơi cho chín trận mưa rào
Một trăm trái núi lọt vào trôn kim
Chơi cho bong bóng thì chìm
Đá bia thì nổi gỗ lim mập mờ
Chơi cho bể cạn sông khô
Căng buồm xuôi gió Hán Hồ gặp nhau
Chơi cho sông Lục sáu đầu
Cạn sông hết nước giồng mầu giữa sông
Chơi cho con ốc có sừng
Con lươn có vẩy mới ngừng đi chơi.

Dù ai đi đâu về đâu
Hễ trông thấy tháp chùa Dâu thì về
Dù ai buôn bán trăm nghề
Nhớ ngày mồng Tám thì về hội Dâu.

Dù ai buôn bán trăm nghề
Tháng tư, mồng tám thì về chùa Dâu.
Dù ai buôn đâu, bán đâu
Nhớ ngày mồng tám, hội Dâu thì về. 


Dù ai buôn bán trăm nghề
Nhớ đến tháng chạp thì về buôn tranh

Dưới giời mấy kẻ biết ra,
Biết ra chỉ có vùng nhà mà thôi
Trong sáu tỉnh nghe đà chưa tỏ
Ngoài năm thành chỉ có Bắc Ninh
Yêu nhau nghĩ lại xuân tình
Nghề chơi Quan họ có tinh mới tường. 


Đưa cho em tới Đông Hồ
Anh mua trái mít, anh bồ trái cam.

Đông Xuyên có bãi sân chầu
Có chùa Sùng Khánh, có lầu Bạch Vân.


Đồng Cống đan rọ, đan sàng,
Đang Lại dệt vải, chợ Hàm nhuộm thâm.
Trung Lãng thì tráng bánh đa,
Ngân Cầu bánh bỏng, Hưng La bánh bèo.

Đồng Đông là đất quan tư,
Đồng Đoài là đất khư khư làm giàu.
Đồng Văn là đất cơ cầu,
Á Lữ bạc ác như vôi trát nhà.

Gặp nhau canh hát giao duyên
Bắc Giang trọng nghĩa, Bắc Ninh trọng tình.  


Gặp đây ăn một miếng trầu
Không ăn cầm lấy cho nhau vừa lòng
Trầu này trầu tính trầu tình
Ăn vào cho đỏ môi mình môi ta

Yêu nhau đứng ở đằng xa
Con mắt liếc lại bằng ba đứng gần. 


Liềm Kẻ Rào
Dao Thống Vát
Bát Cầu Cậy
Gậy Xuân Lai.

Lịch sự là đất Đông Hồ
Bất nhân Bảo Khám, ô đồ Trạm Chai
Phù Cầm ăn nói đãi bôi
Ăn no, tắm mát ra cơi bến đò
Phù Yên tiếng nhỏ tiếng to
Chăm chỉ dắt trâu bò người ta
Xuân Cai ăn nói thật thà
Tuy rằng bé nhỏ nhưng là đàn anh.

Mồng bốn là hội kéo co
Mồng năm hội Ó chẳng cho nhau về
Mồng sáu đi hội Bồ Đề
Mồng bảy trở về đi hội Đông Cao

Mồng bốn làng Cả kéo dây
Làng Trung động thổ kéo cây rào đồng

Mồng bốn cho ăn
Mồng năm đuổi chạy

Mồng năm tiến nữ tập quân
Mồng sáu bách nghệ an dân trừ tà

Mùng bảy hội Khám, mùng tám hội Dâu,
Mùng chín đâu đâu trở về hội Gióng.

Mồng năm chợ Ó
Quan họ dồn về
Hội vui lắm lắm
Chưa kịp đi tắm
Chưa kịp gội đầu
Trầu chửa kịp têm
Cau chưa kịp bổ
Miếng lành, miếng sổ
Miếng lại quên vôi
Người có yêu tôi
Thì người cầm lấy
Các anh đứng đấy
Thầy mẹ đứng đâu?
Mời lại xơi trầu
Mừng cho dâu mới
Mặt trời đã tối
Đám hội đã tàn
Ai có hồng nhan
Mang ra chơi hội
Dưới sông múa rối
Trên bãi trồng vừng
Một đấu, một thưng
Bằng nhau như tiện
Như tiện như tề
Kẻo thế gian chê
Chồng cao vợ thấp!
 

Mồng bảy hội Khám
Mồng tám hội Dâu

Mồng chín đâu đâu cũng về hội Gióng
Đồn rằng hội Gióng vui thay
Vui thì vui vậy chẳng tày hội Thau. 


Mến yêu Lạc Thổ thì về,
Làng em làm mã có nghề chăn nuôi.
Đất vui, nhiều lợi thảnh thơi,
Gà chăn chim thả chờ thời mỗi niên.
Anh mà giật giải liên miên,
Gà chim giống tốt chẳng tiên nào tầy.

Mão Điền đi bán cá con,
Phù Lãng gánh đất nung lon nặn nồi.
Thổ Hà gánh đất nung vôi,
Vạn Vân nấu rượu cho người ta mua.

(sưu tầm)




-------------------------------------------------------------------------------------------------
Những câu ca dao về Địa Danh
Những câu tục ngữ về Địa Danh 
Ca dao, tục ngữ địa danh Hà Nội
Ca dao, tục ngữ địa danh Hà Nội (2)
Ca dao, tục ngữ địa danh Quảng Nam - Đà Nẵng
Ca dao, tục ngữ địa danh Quảng Nam - Đà Nẵng (2)
Ca dao, tục ngữ địa danh Quảng Nam - Đà Nẵng (3) 
Ca dao, tục ngữ địa danh Quảng Ngãi
Ca dao, tục ngữ địa danh Quảng Ngãi (2)
Ca dao, tục ngữ địa danh Bắc Ninh 
Ca dao, tục ngữ địa danh Bắc Ninh (2)
Ca dao, tục ngữ địa danh Bình Định
Ca dao, tục ngữ địa danh Bình Định (2)

Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét