Thơ ca - Văn học - Nghệ thuật - Kiến thức - Hài hước - Ngôi sao - Người mẫu - Ảnh đẹp - Video Sáng tác - Sưu tầm
Thứ Tư, 21 tháng 2, 2018
Phổ nhạc: Qua trường cũ, nhạc: Nhã Thanh
Xin được giới thiệu nhạc phẩm "Qua trường cũ" của nhạc sĩ Nhã Thanh. Nhạc phẩm này được phổ nhạc từ bài thơ "Qua trường cũ" của Thanh Trắc Nguyễn Văn.
Rất cảm ơn anh Nhã Thanh, mến chúc anh ngày càng có thêm nhiều sáng tác mới.
Thứ Ba, 20 tháng 2, 2018
Thứ Hai, 19 tháng 2, 2018
Chủ Nhật, 18 tháng 2, 2018
Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Vĩ thanh
VĨ THANH
Từ điển thuật ngữ văn học (NXB Đại học Quốc gia Hà Nội) định nghĩa: "Vĩ thanh" hay "lời bạt" (tiếng Pháp: épilogue) là phần bổ sung vào tác phẩm văn học bao gồm những kết luận, những điều mà tác giả cho là cần thiết nhằm làm rõ thêm những gì đã được viết ra trong văn bản.
Vĩ thanh thường đặt ngay sau phần cuối tác phẩm. Vĩ thanh không phải là phần nối tiếp của cốt truyện. Với tư cách là một phần độc lập về mặt cấu trúc, vĩ thanh có liên quan chặt chẽ với tác phẩm bởi ý đồ duy nhất của tác giả là nhằm làm rõ những nguyên do ngoài cốt truyện của những gì đã được mô tả trong đó. Trong một số cách dùng gần đây thường nhầm lẫn vĩ thanh là kết truyện, ta cần phân định rạch ròi.
Thứ Bảy, 17 tháng 2, 2018
Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Một lít nước mắt - Kito Aya
MỘT LÍT NƯỚC MẮT - KITO AYA
Đôi khi ta nghĩ rằng mình chẳng là gì trong cuộc đời này. Không mang đến hạnh phúc cho ai; không tìm được ý nghĩa của sự tồn tại; không phải là ông nọ bà kia... Thì bạn ơi, có lẽ bạn thật sự quan trọng - như không khí vậy. Êm dịu, nhẹ nhàng, nhưng là một phần quan trọng trong nhiều cuộc đời khác - mà thậm chí cả bạn cũng không nhận ra.
Kito Aya (1962-1988), là một cô gái người Nhật Bản bị mắc bệnh "Thoái hoá dây sống tiểu não", một căn bệnh nan y mà đến nay vẫn chưa có phương pháp chữa trị. Người mắc bệnh sẽ dần dần mất đi các khả năng của người bình thường như khả năng đi lại, khả năng giao tiếp và một số khả năng vận động khác, nhưng vẫn ý thức được mọi việc xảy ra xung quanh mình.
Thứ Sáu, 16 tháng 2, 2018
Thứ Năm, 15 tháng 2, 2018
Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Bắc Thanh La - Lý Thương Ẩn
BẮC THANH LA - LÝ THƯƠNG ẨN
Tàn dương tây nhập yểm,
Mao ốc phỏng cô tăng.
Lạc diệp nhân hà tại,
Hàn vân lộ kỷ tằng.
Độc xao sơ dạ khánh,
Nhàn ỷ nhất chi đằng.
Thế giới vi trần lý,
Ngô ninh ái dữ tăng.
Thứ Tư, 14 tháng 2, 2018
Thứ Ba, 13 tháng 2, 2018
Thứ Hai, 12 tháng 2, 2018
Chủ Nhật, 11 tháng 2, 2018
Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Thanh minh
THANH MINH
"Thanh minh thời tiết vũ phân phân,
Lộ thượng hành nhân dục đoạn hồn.
Tá vấn tửu gia hà xứ hữu?
Mục đồng dao chỉ Hạnh Hoa thôn."
(Thanh minh lất phất mưa phùn
Khách đi đường thấm nỗi buồn xót xa
Hỏi thăm quán rượu đâu à?
Mục đồng chỉ lối Hạnh Hoa thôn ngoài.) - Đỗ Mục
Thứ Bảy, 10 tháng 2, 2018
Thơ 0362: Ban Mê mùa bướm bay
BAN MÊ MÙA BƯỚM BAY
Ban Mê mùa bướm bay
Lá rơi từng mảnh gầy
Cà phê lung linh sánh
Ngọt ngào mà sao say?
Vẫy chào Sêrêpôk
Sông trôi khói phủ mờ
Chợt yêu trời Daklak
Thành phố chìm sương mơ.
Ché rượu cần Y miên
Rộn rã điệu cồng chiêng
Cạn đi chiều bụi đỏ
Bazan đất trời nghiêng.
Kìa ai như Đam San
Cưỡi voi vượt đại ngàn
Ngực trần màu sấm chớp
Hồn sử thi âm vang…
Phải em hay là hoa
Cúc Ban Mê mượt mà
Tiếng cười xuân sơn nữ
Em gùi về đâu xa?
Ban Mê mùa bướm bay
Nắng đẹp hơn từng ngày
Trang thơ vàng rụng khẽ
Thả hồn thu lên mây.
Daklak 2017
(Tập thơ Nghêu Ngao Ca - NXB Văn Học 2018)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
------------------------------------------------------------------------------
* Bài thơ đã đăng trên báo PC & Mobile số 739, ngày 16.1.2018
* Bài thơ đã đăng trên báo Vũng Tàu Chủ Nhật, số 50 tháng 12.2019
* Bài thơ đã đăng trên báo Xuân V8an Hóa Phật Giáo số 313-314, ngày 15-1-2019
+ Bài thơ đã in trong Tập thơ Nghêu Ngao Ca - NXB Văn Học 2018
Ghi chú: Ảnh người mẫu Chu Hồ Thùy Dung sưu tầm từ internet
Thứ Sáu, 9 tháng 2, 2018
Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Mùa xuân xanh - Nguyễn Bính
MÙA XUÂN XANH - NGUYỄN BÍNH
Mùa xuân là cả một mùa xanh
Giời ở trên cao, lá ở cành
Lúa ở đồng tôi và lúa ở
Đồng nàng và lúa ở đồng anh.
Cỏ nằm trên mộ đợi thanh minh
Tôi đợi người yêu đến tự tình
Khỏi luỹ tre làng tôi nhận thấy
Bắt đầu là cái thắt lưng xanh.
1937
Thứ Năm, 8 tháng 2, 2018
Tục ngữ về Mùa Đông
TỤC NGỮ VỀ MÙA ĐÔNG
Có hay không mùa đông mới biết
Giàu hay nghèo ba mươi Tết mới hay.
Bán quạt mùa đông mua bông mùa hè.
Bốc mả kiêng ngày trùng tang
Trồng khoai lang kiêng ngày gió bấc.
Dời mả tránh ngày trùng tang
Trồng khoai lang tránh ngày gió bấc.
Dù ai buôn bán trăm nghề
Ba mươi tháng chạp nhớ về vớt rươi.
Đồng chiêm xin chớ nuôi bò
Mùa đông tháng giá bò dò làm sao.
Đầu năm sương muối cuối năm gió bấc.
Thứ Tư, 7 tháng 2, 2018
Thơ hay mỗi ngày (4)
1. RIÊNG TƯ NỖI NHỚ BAN CHIỀU
Có những chiều lang thang phố nhỏ
rất ngập ngừng xe cộ về đâu
là những chiều riêng tư nỗi nhớ
để thời gian bỏ lại giấc mơ đầu
Nếu những chiều đã đủ xa nhau
em nơi ấy có trông về quê cũ
có bến sông tuổi thơ nào ấp ủ
mới đây mà mười mấy năm rồi
Hơn những lần phố nhỏ đơn côi
nắng rót nhẹ vừa phai chiều đợi
tình rót nhẹ cho em vời vợi
dấu xưa bất chợt bùi ngùi
Để khi mình đối diện phố ngược xuôi
lần ngày tháng hình dung kỷ niệm
như chiếc lá một đời tìm kiếm
từ em xa cứ mãi thương hoài
Khuôn nhạc chiều bịn rịn lòng ai
giăng mắc phố đèn đêm mới thắp
lạ xa chưa giữa dòng tấp nập
ai còn đây mà ai tự phương trời
Phố đừng buồn nếu lỡ chơi vơi
lối nào cũng rưng rưng lá đổ
như gió đêm mãi se lòng đến ngộ
chiều đi rồi sao người còn chờ chi.
(Báo Cần Thơ)
Dĩ Lang
Thứ Ba, 6 tháng 2, 2018
Thơ hay mỗi ngày (3)
Thứ Hai, 5 tháng 2, 2018
Chủ Nhật, 4 tháng 2, 2018
Thứ Bảy, 3 tháng 2, 2018
Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Vội vàng - Xuân Diệu
VỘI VÀNG - XUÂN DIỆU
(Tặng Vũ Đình Liên)
Tôi muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt mất;
Tôi muốn buộc gió lại
Cho hương đừng bay đi.
Của ong bướm này đây tuần tháng mật;
Này đây hoa của đồng nội xanh rì;
Này đây lá của cành tơ phơ phất;
Của yến anh này đây khúc tình si.
Và này đây ánh sáng chớp hàng mi.
Mỗi sáng sớm, thần Vui hằng gõ cửa;
Tháng giêng ngon như một cặp môi gần;
Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa:
Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân.
Xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua,
Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già,
Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất.
Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật,
Không cho dài thời trẻ của nhân gian,
Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn,
Nếu đến nữa không phải rằng gặp lại!
Còn trời đất, nhưng chẳng còn tôi mãi,
Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời;
Mùi tháng, năm đều rớm vị chia phôi,
Khắp sông, núi vẫn than thầm tiễn biệt...
Cơn gió xinh thì thào trong lá biếc,
Phải chăng hờn vì nỗi phải bay đi?
Chim rộn ràng bỗng đứt tiếng reo thi,
Phải chăng sợ độ phai tàn sắp sửa?
Chẳng bao giờ, ôi! Chẳng bao giờ nữa...
Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm,
Ta muốn ôm
Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn;
Ta muốn riết mây đưa và gió lượn,
Ta muốn say cánh bướm với tình yêu,
Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều
Và non nước, và cây, và cỏ rạng,
Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng,
Cho no nê thanh sắc của thời tươi;
- Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!