Thứ Sáu, 9 tháng 2, 2018

Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Mùa xuân xanh - Nguyễn Bính

Góc Nhỏ Văn Thơ


MÙA XUÂN XANH - NGUYỄN BÍNH

Mùa xuân là cả một mùa xanh
Giời ở trên cao, lá ở cành
Lúa ở đồng tôi và lúa ở
Đồng nàng và lúa ở đồng anh.
Cỏ nằm trên mộ đợi thanh minh
Tôi đợi người yêu đến tự tình
Khỏi luỹ tre làng tôi nhận thấy
Bắt đầu là cái thắt lưng xanh.

1937


Photo by Nguyễn Đình Tròn



Photo by Nguyễn Đình Tròn


Bài thơ này dùng thể thất ngôn, khác với lối lục bát thông dụng của Nguyễn Bính. Nguyễn Bùi Vợi nhận xét: "Trong các nhà thơ hiện đại Việt Nam, không ai sử dụng ngôn ngữ mẹ đẻ thành thạo như Nguyễn Bính. Đọc thơ của ông ta có cảm giác người này không bao giờ dùng đến bút giấy, xuất khẩu là thành thơ”. Bởi thơ ông là thơ của miền quê, nên sắc xanh xuất hiện thấm đẫm từng câu chữ. Xanh của trời, xanh của lá, của cánh đồng lúa, của cỏ, của lũy tre... và cái thắt lưng của người thương. Cách ông dẫn nhập từ cái gì đó của tự nhiên, đến chuyện làng quê quanh ta, để rồi gói lại chuyện của hai người mới tài tình làm sao, thi vị làm sao.

Photo by Nguyễn Đình Tròn


Đây đâu phải (chỉ) tả cảnh, đây rõ ràng là tả tình.

Trong bài thơ Xanh, viết 2 năm sau đấy:
Xanh cây xanh cỏ xanh đồi
Xanh rừng xanh núi, da trời cũng xanh

Hai câu lục bát mà đã đến 6 từ chỉ màu xanh. Cho hay Nguyễn Bính quả là thi nhân ưa chuộng màu xanh.

(Góc Nhỏ Văn Thơ)


Photo by Nguyễn Đình Tròn


--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo by Nguyễn Đình Tròn và ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét