Thứ Sáu, 9 tháng 11, 2018

Văn học Unescom, một vài cảm nhận với các bài thơ đoạt giải



VĂN HỌC UNESCOM, MỘT VÀI CẢM NHẬN VỚI CÁC BÀI THƠ ĐOẠT GIẢI 

Với tiêu chí xây dựng phong trào văn thơ trên mạng xã hội nhằm tìm kiếm những tiếng lòng thể hiện tính Chân- Thiện- Mỹ để nâng cao sự cảm thụ của tâm hồn với những diễn biến của cuộc sống chung quanh ta đang hiển hiện mỗi ngày nhằm tìm ra tiếng nói chung và nâng cao sự nhận thức bằng văn hóa…

Sân chơi VĂN HỌC UNESCOM không dám nuôi mộng gánh vác những hoài bão lớn, chỉ mong là một vườn hoa dại bên cạnh khu rừng cổ thụ xanh um qua các thời kỳ, góp chút hương sắc cho đời. Tuy vậy, VĂN HỌC UNESCOM vẫn nghiêm túc khi tổ chức các cuộc thi thơ có hự hỗ trợ hết lòng toàn tâm toàn ý của các nhà thơ thuộc HỘI NHÀ VĂN TP.HCM để có một kết quả công tâm nhất không phụ lòng những người yêu thơ…
Qua cuộc thi lần này, Ban Giám khảo rất vui khi nhìn chung các kết quá khá thống nhất và đã chọn ra các giải xứng đáng để tìm ra những bông hoa đẹp khi nhìn ở mọi hướng trong vườn. Với tôi có một nhận định riêng khi đa phần các tác phẩm đoạt giải hầu như đều khai thác tâm lý của người phụ nữ trong mọi hoàn cảnh của cuộc sống, qua những tâm sự trải lòng để thấy có một sự thấu hiểu sâu sắc từ những người khác phái với nhau. Kinh tế thị trường đã đẩy con người muốn tồn tại thì phải tất bật với công việc, dần dà trong cuộc sống thiếu đi tính lãng mạn khiến tình yêu bớt đi hương vị ngọt ngào… 




* Ở tác phẩm đoạt giải nhất NGƯỜI ĐÀN BÀ NHẶT CHỮ NUÔI THƠ là tâm sự của tác giả Đinh Lan Giang Truc), lấy thơ làm cứu cánh của tâm hồn, sóng gió cuộc đời cùng với những bon chen sân si càng thêm động lực cho cô nuôi dưỡng những khát khao với con chữ, cho ta thấy nét nhân văn khi tác giả hướng vào những điều cao đẹp nhất cho tâm thơ bất chấp cuộc đời đầy biến động:

Tháng Bảy mưa tuôn.
Lâu lắm rồi người đàn bà móc túi bày ra dăm nụ cười héo hắt.
Thương cho đời mình dẫu nghệch ngờ tiền bạc bon chen nhưng dư thừa đa đoan, sến súa.
Dư thừa tình yêu cho cánh cò, gié lúa, ngọn rau.
À ơi... Ráng chiều bóng đổ hanh hao.
Người đàn bà đãi chữ nuôi thơ như người ta tìm vàng đãi cát.
Khổ công sàng sảy, ăn thẳng nói ngay chớ không mặt hoa mà lòng dạ như da tắc kè lúc xanh lúc xám.
Người đàn bà nhẩn nha nuôi hồn thiên cảm.
Dẫu mưa nắng dãi dầu níu sợi rơm vàng chờ con chữ sang trang.



* Tác phẩm đoạt giải nhì THƯƠNG CHIẾC ÁO BÀ BA, là một sự đối thoại lòng trong câu chuyện thường ngày của những gia đình bếp tàn tro lạnh, tác giả Triệu Mây có sự thấu hiều và đồng cảm với những phụ nữ cô đơn một gánh nuôi con, nặng mang trong lòng nỗi nhớ nhung và những viễn cảnh buồn. Cũng là một nét nhân văn trong thơ ca khi tác giả đã cùng chia sẻ với những tâm sự ray rứt từ đáy lòng:

Ve vuốt ru hời con nhỏ dại
Nghĩ tới tương lai, cố dãi dầu
Một nắng hai sương nào quản ngại
Ngại rồi con lớn hỏi Cha đâu?

Về đi anh hỡi, dừng phiêu bạt
Nhà nhỏ đơn sơ đủ ấm nồng
Đừng theo huyễn hoặc, đời tan tác
Vợ con còn đó vẫn hoài trông!



* Tác phẩm đoạt giải ba TƯỞNG ĐÃ QUÊN RỒI của tác giả Hoàng Lynh lại là một sự đối xứng tròn trịa với THƯƠNG CHIẾC ÁO BÀ BA khi có sự cảm thông với những chàng trai trong những hoài niệm của ký ức thơ mộng ngày xưa. Ngược thời gian về dĩ vãng càng làm cho người đọc thêm xót xa, ngậm ngùi:

Sau lần quạnh quẽ bước em xa,
Tưởng đã chia phôi, đã nhạt nhòa
Uống cạn chén tình, ta một bóng
Vẫn thấy cuộc đời... còn gấm hoa.

Xa cách ngỡ chìm trong lãng quên,
Ắt đã tàn phai bởi nỗi niềm
Ân ái hình như mong manh quá
Đâu ngờ có lúc lại kỳ duyên...

Êm ả làm sao khi ngắm mưa,
Oanh yến có khi cũng chỉ thừa
Ơ hay, dấu hạc còn in mãi
Ứ nghẹn tâm can, mặc gió lùa...

... Yêu hoài, ta nhớ, em quên chưa?



* Tác phẩm đoạt giải ba (2) CHÉN ĐỜI, tác giả Trúc Hàn (Vô Vô Thường) trong cơn say thoát khỏi cõi hiện sinh ta bà để có một tâm sự rất thật khi cuộc đời ba chìm, bảy nổi va dập làm anh chai sạn với được thua còn mất trong thế giới vô thường, nhưng anh không có thái độ tiêu cực. Anh làm bạn với thơ, dùng thơ để hướng tâm hồn đến Chân, Thiện, Mỹ vượt qua mọi khổ ải, dù là trong giấc mộng liêu trai nhưng cũng là nét đẹp nhân sinh:

Rót thêm tràn bến phù vân
Uống tan bờ mộng xoay vần thế gian
Tìm vui trong cuộc điêu tàn
Nẻo đời lạc giữa muôn ngàn khổ đau

Này em... rót chút bể dâu
Cho ta cùng cạn dòng châu cuộc người
Cho trần gian mãi thắm tươi
Xua tan lối mộng rạng ngời nhân sinh

Rót đi em quyện bên mình
Hương nồng len lỏi ái tình thoả say
Ta vui trong giấc liêu trai
Ngõ hồn lạc giữa trả vay vô thường...



* Tác phẩm đoạt giải ba (3) GIẤC MƠ EM TÔI, tác giả Thanh Trắc Nguyễn Văn đã trăn trở với những chuyển mình thay đổi của một xã hội mà kinh tế thị trường phát triển ồ ạt đã làm cho bộ mặt của miền quê, của thành phố thay đổi quá nhanh khiến con người không thích nghi kịp. Song song đó là sự xuống cấp trầm trọng của một số người thoái hóa về mặt đạo đức khiến mọi người hụt hẫng mất niềm tin với hiện tại, nên người ta lại tìm về quá khứ với nhiều tiếc nuối…

Tôi đưa em đến một nơi em đã từng thấy trong giấc mơ
Một khu vui chơi ồn ào với muôn ánh đèn màu nhấp nháy
Người người xếp hàng ra vào như đàn kiến
Đàn kiến mù không nhìn thấy quá khứ và tương lai
Một tấm bảng nằm lăn lóc trên thảm cỏ xanh
Tôi nhặt lên:
“Nơi đây, ngày xưa có rừng”!

Nhìn về góc độ “nghệ thuật”, mỗi bài thơ đoạt giải đều có điểm nhấn riêng nêu bật được những tình cảm, những thực trạng mà hầu như ta thường gặp ở cuộc sống chung quanh, thể hiển được tính “vị nhân sinh” và làm đẹp thi ca. Có một sự vui khác, là dù thi ca đang có khuynh hướng cải cách để làm mới về kỹ thuật theo dòng thơ hiện đại, nhưng thể thơ truyền thống vẫn giữ một vị trí nhất định trong nền thi ca Việt Nam. Vì lẽ đó tôi rất chân thành cảm ơn Ban giám khảo đã có tầm nhìn thoáng rộng và công tâm…

Sài Gòn, tháng 11-2018


Nguyễn Thành 




-----------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét