Chủ Nhật, 10 tháng 2, 2019

Những bài thơ Xuân hay nhất (nhiều tác giả) (2)



1. MÙA XUÂN BUỒN LẮM EM ƠI

Mùa xuân buồn lắm em ơi
Anh vẫn đạp xe từ Sài Gòn lên trường đua Phú Thọ
Đạp xe qua nhà em
Nhìn vào ngưỡng cửa
Nhà số 20
Anh nhớ em má hồng...

Anh nhớ nhà em có cửa sơn xanh
Có một hàng rào, có thầy, có mẹ ...
Có ngựa chạy trong trường đua, người đi ngoài phố
Nên anh đạp xe đi
Rồi đạp xe về
Mà chẳng có đôi ta...

Mùa xuân buồn lắm em ơi
Mỗi lần đạp xe về anh vẫn nghe lòng bỡ ngỡ
Chiếc xe còn nguyên màu sơn xanh
Nhưng tâm hồn đã ngả sang màu sắt rỉ.

Bởi vì từ Saigon lên tận trường đua Phú Thọ
Hết cả tiền uống một ly nước mía
Mà cũng không gặp em
Nên khát đắng linh hồn.

Không phải anh ngại đường xá xa xôi
Anh cần gì đường dài
Anh cần gì nước mía
Anh cần gì hoa thơm và chim cười trong lá biếc
Cũng chẳng cần cỏ thêu xanh cánh đồng xa biền biệt
Nhưng làm sao không có bóng hai người đè lên cỏ úa
Để anh nghe em cười mà thấy cả mùa xuân...
Làm sao chỉ có một mình anh
Vừa đạp xe, vừa ngâm thơ (mà đường vẫn dài)
Ngửa mặt lên cao, trời xanh biêng biếc
Làm sao em không ngó xuống linh hồn?...

Sao mùa xuân mà chẳng có mưa bay
Chẳng có người đi bên cạnh cầm tay
Anh chẳng được hôn lên trán ái tình
Và nói năng những lời vô nghĩa...


Nguyên Sa







2. MÙA XUÂN

Trên cánh đồng trải dài màu xanh
Nghe hân hoan tiếng đập cánh con chim hoạ mi bay theo hình dải lụa
Dường như đó là chiếc thắt lưng của nàng công chúa
Đêm qua vừa kịp đến làng.

Mùa xuân bất ngờ sang từ một búp bàng
Như con mắt thức dậy sau ngàn ngày chờ đợi
Lạ lùng gió cứ nồng nàn tràn tới
Dường như đầy ắp cánh đồng...

Nghe trong lòng như có một quả chuông
Năm giờ sáng chợt ngân lên kỳ diệu
Trước sân nhà hoa đào hồng như má người say rượu
Còn chú mèo lười đi từ bếp ra sân.

Bao mơ ước trở về trên đôi cánh mùa xuân
Trong giây lát mẹ dường như trẻ lại
Khi mẹ đứng trước thềm nhà gió thổi tung mái tóc
Em quàng chiếc khăn ngày bắt đầu đi học
Ngồi nói chuyện với chú mèo.

Mùa xuân về bao mới mẻ mang theo
Sau cơn mưa mặt đất có phép màu
Nắng bừng sáng trong khu vườn lạnh lẽo
Và tiếng cười đang ở lại trong ngôi nhà, trong nồi bánh đang reo...

Bình Nguyên Trang





3. GỬI MẸ MÙA XUÂN

Tết này chắc con thôi leo núi
đêm ngủ rừng thôi ngó trời xanh
sớm mai qua núi tay kềm súng
đã xa xôi như thế cũng đành.

Tết này ngưng chiến lo đồn trại
đêm gác chòi cao nhìn núi cao
lửng lơ dăm bóng đèn soi sáng
mưa dưới đồi xa khuất chiến hào.

Chiến hào đêm lạnh run cơn gió
lá động cành trơ và khói sương
co ro trong áo tay ghì súng
lửa ngút trời xa bãi chiến trường.

Tết này thêm chút tiền lương lính
có dăm trăm bạc gửi quê nhà
mẹ mua thêm gạo ăn qua Tết
con ở rừng cam khổ cũng qua.

Con ở rừng ăn Tết cá khô
có cơm gạo sấy kiếp sông hồ
khi vui chung bạn dăm chai đế
khi chết nằm yên dưới nấm mồ.

Tết này Tết nữa chưa yên giặc
chắc mai chắc mốt có hòa bình
con nghe nói thế con tin thế
phương này như cũ vẫn phiêu linh.

1974

Kim Tuấn





4. ĐỢI XUÂN

Em chưa biết nhưng anh đã biết
Mùa đông đang đi khoác gió lạnh xa dần
Tình mỏng mảnh đâm chồi trên cát trắng
Sương khói muộn phiền vụn vỡ dưới chân.

Anh chưa nói phải đâu là không nói
Những yêu thương đôi lúc chẳng thành lời
Lữ khách khát gục dần trên sa mạc
Bỗng nghẹn ngào thấy giọt mưa rơi.

Em chưa đến nghĩa là xuân không đến
Dẫu vườn nhà anh lấp lánh mai vàng
Giọt rượu chúc sẽ ngọt ngào đáy cốc
Khi trái tim buồn hết kiếp lang thang.

2000
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002)

Thanh Trắc Nguyễn Văn 





5. LY MỪNG UỐNG VỚI THĂNG LONG

Lại một mùa xuân xa cách Thăng Long
Bình thản bước đời nên ta đành lỗi hẹn
Nhưng trăng nước vốn nợ duyên tiền kiếp
Nên chút đợi chờ chỉ đủ để lá hoa.

Lại một mùa xuân Hà Nội vẫn cách xa
Chợt nhớ chuyện người anh hùng áo vải
Giữa cánh rừng cùng ba quân hạ trại
Hẹn ly mừng dành hội ngộ Thăng Long.

Đừng vội vàng đi cho cạn mùa đông
Trong rét mướt dấu mười hai thương nhớ
Yêu dấu ơi! Xin em đừng nhen lửa
Đốt lòng nhau đoạn cuối cuộc lưu đày.

Còn một chút đông trang trải với quãng này
Dẫu cay đắng đã nâng lên thì tận cạn
Kìa bạn cũ chừng như nhớ hẹn
Đã nghiêng bình rót đợi chén đoàn viên.

Đỗ Quốc Thuấn





6. MƯA XUÂN

Gió lạnh đã đi qua
Thương cỏ cây xào xạc
Mùa xuân như hẹn trước
Về dăng sợi mưa tơ.

Từ xa từ xa tới
Đậu trên cội trên cành
Nói điều chi bổi hổi
Chồi non bừng long lanh.

Ngày tháng bỗng rộng thênh
Quên nỗi niềm bé mọn
Cỏ ngọt ngào hương nõn
Lúa mởn mơ dậy thì.

Đất trời mềm mại quá
Hồn nhiên truyền tiếng chim
Thoảng như hơi thở nhẹ
Sao mà say như men.

Gió đông tìm bỡ ngỡ
Màu đào trên má ai
Sớm mai còn mưa nữa
Biết là còn giêng - hai.

1990

Vũ Minh Am





7. THÁNG GIÊNG

Anh trở lại
tháng Giêng vàng sắc áo
lối cỏ xưa tìm lại dấu chân người
ngu ngơ gọi
em như thời trẻ dại
thuở tan trường che chung một lá sen.

Anh trở lại giữa mùa Giêng trong vắt
hạt sương tan
mỏng mảnh khói sương tan
chú dế trỗi khúc tình ca
ngày cũ…
thức trong anh bao nỗi nhớ
mơ màng.

Mùa đi với anh,
tháng ngày chồng chất
tuổi thơ qua như những khúc sông trôi
tháng Giêng hát giữa riêng anh đơn lẻ
khoảng trời nào khúc khích
nụ cười em.

Anh về đứng giữa tháng Giêng và hát
như gã điên thỉnh thoảng tự ru mình
chỉ có em và tuổi thơ trẻ mãi
cùng tháng Giêng trong ký ức
riêng anh.

Trương Trọng Nghĩa





8. XUÂN Ý

Trời đẹp như trời mới tráng gương
Chim ca, tiếng sáng rộn ven đường
Có ai bên cửa ngồi hong tóc
Cho chảy lan thành một suối hương...

Sắc biếc giao nhau, cành bắt cành
Nước trong, hồ ngợp thuỷ tinh xanh
Chim bay, cánh trĩu trong xuân ý
Em đợi chờ ai, khuất bức mành?

Giữa một giờ thiêng, tình rất đẹp
Rất buồn và rất... rất thanh thanh
Mày ai bán nguyệt, người ai nhỏ?
Em ạ! yêu nhau, chết cũng đành.

Hồ Dzếnh





9. MÙA XUÂN CỦA PHƯỢNG

chiều xuân sang em nhìn mưa muốn khóc
kỷ niệm chong đèn thức suốt đêm qua
ngón tay nhỏ lần đan sầu cô độc
tưởng chừng như tuổi trẻ bỏ đi xa.

thứ bảy chiều em rong hè phố cũ
con đường xưa hoa đỏ nở rộn ràng
dòng sông đó bỗng nhiên buồn vô cớ
bơ vơ tìm thương cát sỏi cồn hoang.

em đứng dậy xem mây chiều xuống thấp
trời tháng giêng sương lạnh vai chùng
sân ga nhỏ con tàu không dừng lại
đôi vì sao buồn ngủ giữa không trung.

gió thì mệt, mùa xuân đang cúi mặt
hàng dừa xanh xoã lá đứng âm thầm
em muốn nói điều gì trong đôi mắt
mà mùa xuân khuôn mặt vẫn xa xăm.

rồi xuân đến sau lưng nhiều ảo mộng
buổi em về xanh rừng tóc cao nguyên
đồi chiều xa biểu hiện nét mi hiền
tay trắng muốt nuôi linh hồn thảo mộc.

em ngồi khóc mùa xuân nhăn mặt khóc
môi em buồn cho thời tiết buồn theo
để rồi anh cũng yêu Phượng thật nhiều
mới buổi sáng anh mê người buổi tối.

Nguyễn Nho Sa Mạc





10. CHO MÙA XUÂN KHÔNG PHAI

Đã qua một mùa không nói
Cây bàng gầy thức đợi những ngày xanh
Chiều về phố mắt mình không tím nữa
Bâng khuâng trời mưa giăng.

Đừng che mũ em ơi, mùa xuân hiền lắm
Gió đùa tóc mây, gió thật khẽ khàng
Trên thinh không mường tượng một cây đàn
Lúc giao mùa buông những giọt tình tang.

Gửi gì cho nhau đến hẹn lại sang
Mắt lúng liếng suốt thời em thiếu nữ
Pha lê trong nên ta đành dang dở
Cho vẹn mùa ước mơ.

Trên cỏ ta về nhặt một tứ thơ
Không viết được nên lòng lang thang mãi
Em hồn nhiên suốt thuở ta khờ dại
Cho mùa xuân không phai.

Bình Nguyên Trang




----------------------------------------------------------
Những bài thơ Giáng Sinh hay nhất (nhiều tác giả)
Thơ Xuân hay nhất (nhiều tác giả) (2) (3) (4)
Top 20 bài thơ Xuân nổi tiếng nhất (nhiều tác giả)

Ghi chú: Ảnh Người đẹp Ninh Hoàng Ngân (ảnh 2 và 7), ảnh Hoa hậu Việt Nam 2012 Đặng Thanh Thảo (ảnh 15), ảnh nữ diễn viên Quỳnh Kool (ảnh 17) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét