Thơ ca - Văn học - Nghệ thuật - Kiến thức - Hài hước - Ngôi sao - Người mẫu - Ảnh đẹp - Video Sáng tác - Sưu tầm
Thứ Hai, 14 tháng 1, 2019
Vũ Tuyết Nhung
Nhà thơ nữ Vũ Tuyết Nhung sinh năm 1982, đang sống ở Thanh Hóa, nghề nghiệp nông dân.
1. ĐỢI
Sáng trưa chiều muộn
Chấm cơm vào ánh nhìn xa hút phía đường xa ngái
Đũa có đôi
Bát có đĩa
Mâm có chiếu
Một người có một mèo
Và những cơn gió lạc làm khách ăn cùng.
Người đàn bà mở lọ tăm
Lôi ra một chiếc
Thở dài nghĩ đến chiếc tăm bên cạnh mất bạn
Lại dõi mông lung phía lưng trời.
Đêm treo ký ức
Buông màn ánh mắt bờ vai
Đắp chăn một nụ hôn tạm biệt
Ném những ngày xưa lên gối.
Ru người đàn bà giấc ngủ dỗi hờn
Ru người đàn bà giấc mộng chân trời có hình chim én
Lãng đãng giấc thời gian
Bao mâm cơm muộn như chiều nay.
Bao mâm cơm nguội theo ngày mai
Vắt dài bóng lẻ
Cạn kiệt yêu tin những giấc mơ
Trên mâm cơm của những nàng Tô Thị
Trong bát em có hình anh!
2020
Vũ Tuyết Nhung
2. NGÓ SEN
Ngập chìm trong những cặn bùn
ngó trắng không thanh minh cho mình được nữa
xung quanh tất cả đều tối
những cơn gió cũng chẳng đến tìm
bốn bề lặng im
hoa vô tâm khoe sắc tỏa hương
không hiểu được
ngó có nỗi buồn
giấu nỗi đau
tận đáy
chỉ người hái sen biết
cúi xuống bùn sục sạo tìm
rửa qua
trắng muốt
ngọt giòn dâng hiến
khát khao đến cháy bỏng
dưới đáy
lặng thầm
anh có chịu cúi xuống tìm em?
2020
Vũ Tuyết Nhung
3. NGƯỜI ĐÀN BÀ KHÁT CẢ CƠN MÊ
Lang thang qua miền mây trắng
Người đàn ông gặp người đàn bà
Gập ghềnh bước nắng
Sau bão giông cũng về chung nhà
Người đàn ông
Như cây cao su cạo mủ dâng đời
Vai rộng vươn mình thành lá
Dưới tán là người đàn bà hát
Và những đứa trẻ chơi ngoan
Khi bão đi ngang
Tán rụng lá một nửa
Bóng người đàn bà héo quắt khô cằn bởi nắng gắt
Cây cao su máu chảy khô dòng
Những giấc mơ về cây cao su xanh tốt
Nhựa tràn căng sức sống lá cành
Những cơn mưa bật mầm non đất
Người đàn bà vẫn đi tìm mỗi đêm trong những giấc mơ rỗng không hình khối màu sắc của mình
Khi những đứa con theo cha.
2020
Vũ Tuyết Nhung
5. BUÔNG
Cầm trên tay một câu thơ
Bao nhiêu lốc xoáy bất ngờ cuốn ta
Tím bầm nát dập lòng hoa
Mặt người thoáng chốc bỗng ra mặt nào.
Cầm trên tay một ngôi sao
Không xanh mình lấy bút màu vẽ xanh
Nước sông mình trộn ngọt lành
Kệ con vẹt vẫn trên cành mỉa mai.
Cầm trên tay cả đêm dài
Trắng đen chẻ nửa ra hai bóng mình
Nến âm thầm chẳng thanh minh
Tàn thân phòng mới biết tình lửa đau.
Cầm trên tay sợi tóc sâu
Đứng lên chạy lại phía cầu thả trôi
Âm dương vòng xoáy kiếp người
Sao ta không chọn nụ cười mà vui?
2020
Vũ Tuyết Nhung
6. VỌNG HỒN GIẾNG XƯA
Em về với những chao nghiêng
Đêm nao trăng có chèo thuyền nữa không
Em về với những mênh mông
Sân đình giếng nước còn không những ngày
Khẽ khàng cơn gió nhẹ bay
Nền sân giếng cũ đọng đầy lá xưa
Một thời ai đợi bóng trưa
Đợi ai đến giặt để đưa nỗi niềm
Một thời áp nhớ vào tim
Men theo bóng cũ đi tìm giếng xưa
Trải qua bao kiếp gió mưa
Người xưa đã trở đò xưa đi rồi
Trăng non chếch một vách trời
Trên cây đa cũ một lời nỉ non
Rằng từ lâu đã không còn
Nền rêu đợi vía giếng non xanh ngày
Mặt trời không uống mà say
Cây vô tri cũng nhớ ngày còn trăng
Hỡi người xưa của tháng năm
Nền xưa dấu cũ rêu phong còn chờ
Vũ Tuyết Nhung
7. NGƯỜI ĐÀN BÀ GẤP ÁO
Như bao đêm của năm em lại mất ngủ
Trở mình dài thao thức với năm canh
Và ngồi dậy mở tủ tháo móc
Bao nhiêu áo quần em đem lên giường ngồi gấp
Mong trời sáng mau
Áo các con thơm màu vải mới
Chỉ áo em là cũ nhất nhà
Quần áo anh được em là phẳng
Vẫn còn thoang thoảng mùi nước hoa
Những chiếc áo anh lâu rồi không mặc
Trên móc treo vẫn như mới may về
Bộ comple ngày cưới mình đã cũ
Em vẫn giữ gìn từng đường li
Như bao tháng em không ngủ được
Chiếc giường đôi bỗng rộng vô cùng
Em thêm áo quần cho chật
Cũng để còn hơi ấm của anh
Quần áo đẹp sao anh không mặc
Quần áo sang sao anh để lại nhà?
Tay trắng ra đi
Đường đông em ngã
Trên bàn thờ
Anh hóa khói hương bay.
Vũ Tuyết Nhung
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét