Chủ Nhật, 10 tháng 6, 2018

Thơ hay mỗi ngày (17)

Thiếu nữ áo trắng tóc vàng

1. THỀM XUÂN

Sớm nay mùa đông vừa rụng
anh ngồi nghe gió tràn một hương xanh
nắng vương mái phố
chim réo đầu cành
bây giờ đã là mùa xuân
 
từ mái nhà lặng yên ngày cũ
ô cửa mùa thả những giấc mơ
anh dừng lại trước những kỷ niệm đang hé
rộn ràng ngực ấm chân son
 
muốn cùng em chạy qua miền quá vãng
và thức dậy giữa cuồng lặng bình minh
để nghe yêu đương ngỏ lời rực cháy
để mơ như sông như suối miên mải tháng ngày
 
như đôi mắt căng trào biển rộng
cuộc đời này là những cánh buồm
mùa xuân mở ra những cơn yêu bất tận
chúng ta là những nhánh cây rừng trổ hoa.

(Báo Cần Thơ)

Kai Hoàng


Thiếu nữ áo dài hồng


Thiếu nữ tóc vàng

2. MỘNG THÁNG GIÊNG

Tay trong tay xuống phố
Theo bước mùa xuân về
Nắng vàng tươi rạng rỡ
Má em hồng say mê.
 
Tháng giêng em rét ngọt
Mây trắng phủ ngàn cây
Hương tình yêu mê say
Lộc xuân tràn ngất ngây.
 
Bên nhau nghe tim hát
Lời yêu thương nồng nàn
Ta đi giữa mây ngàn
Đồi Phương Mai lộng gió.
 
Mơ tìm vào quá khứ
Thủ thỉ mộng tương lai
Nghe nỗi sầu cô lữ
Tình em, giấc trang đài.
 
Lời yêu tha thiết gọi
Sông Tương một nhịp cầu
Vầng trăng non ngơ ngác
Dấu yêu giờ nơi đâu!

(Báo Cần Thơ)

Thế Nguyễn


Thiếu nữ áo đen

3. TA VỀ BÊN MẸ NGÀY XUÂN

Từng đàn én liệng trời cao
Chở mùa xuân mới xôn xao cùng về
Quên đi ngày tháng mỏi mê...
Ta về bên mẹ đề huề đón xuân
 
Cuộc đời dẫu lắm gian truân
Bước trên quê mẹ bàn chân yên bình
Sớm mai tia nắng lung linh
Hong đời với những trăm nghìn gió sương
 
Cạn chiều sợi khói du dương!
Vút cong dáng mẹ yêu thương một đời
Xuân này thôi cuộc rong chơi
Ta ngồi bên mẹ nghe lời kể xưa!
 
Để thương biết mấy cho vừa
Cuộc đời lam lũ nắng mưa dãi dầu
Vì con mẹ sá chi đâu
Mặc sương rơi phủ mái đầu trắng phau
 
Giờ đây tuổi đã thêm cao
Dáng xưa nay cũng hanh hao guộc gầy
Tự dưng con sợ một ngày!
Xuân về không mẹ quắt quay những buồn.

(Báo Cần Thơ)

Nguyễn Tuấn Vỹ


Thiếu nữ ngồi áo yếm trắng

4. TÂM TÌNH VỚI BIỂN

Đã nghe sóng hát những chiều
Trường Sa biển gọi tình yêu muôn trùng
 
Bây giờ trời đã vào xuân
Tôi và phố chạnh bâng khuâng nhớ người
Bạn tôi súng gác bên trời
Đảo xa mê mải một thời trẻ trai
 
…Có người con gái thơ ngây
Mùa xuân em thả tóc mây lững lờ
Vườn xuân hoa cỏ non tơ
Con tàu  hẹn với bến bờ về chưa?
 
…Cây phong ba. Võng đung đưa
Bàng vuông hoa nở mấy mùa xa quê
Người đi rồi sẽ quay về
Biển xanh sâu thẳm lời thề sắt son
 
Dẫu mai sông cạn, đá mòn
Trái tim vẫn đỏ mang hồn núi sông.

(Báo Cần Thơ)

Đặng Hoàng Thám


Thiếu nữ ngồi áo dài tím

5. MÙA NGẬP NGỪNG LÊN PHỐ

Rồi những cánh hoa mùa xuân ngập ngừng lên phố
ta không nghe góc quán khúc nhạc quen
năm ngoái
có lẽ thời gian là chuỗi hạt
nối dài hay tự vỡ
mùa hẹn lần nữa mỉm cười

Những thất sủng ngõ đời qua sắc lá
em hoài nghi
ta hoài nghi từng cánh xuân hồng
bên góc phố
cái rùng mình bắt ngọn
tự dưng hoa biết thì thầm
 
Ta không hẹn em chiều thiếu nữ
góc quán xưa lạc dấu riêng mình
chỉ ta với ta còn mùa thanh tân mãi
là nhớ em mắt biếc dịu hiền
chợt nuối tiếc hương nồng tóc gió
tình ơi len lén đợi chờ
 
Vẫn nhóm mây trời trôi thon thả
phảng phất gió xuân về
em vẫn là em miền thương nhớ
ta còn lỡ dở mộng chiều xuân.

(Báo Cần Thơ)

Dĩ Lang


Thiếu nữ áo dài trắng đứng tựa cây

6. CHIỀU CUỐI NĂM

Con đò chở bóng hoàng hôn
ngày về cúi nhặt dại khôn tuổi mình
cánh cò phía ấy lặng thinh
cõng mùa trôi mãi ánh nhìn xa xăm.
 
Tôi về ngõ vắng lặng thầm
tóc chen bạc, ngày cuối năm ngậm ngùi
triền đê ngày ấy ngủ vùi
nghe miền thương nhớ vương mùi bếp quê.
 
Khói chiều từng ngọn mải mê
vờn trên mái lá cơn mê rất hiền
lối về ướt đẫm bình yên
liêu xiêu dáng mẹ bên hiên đợi chờ.
 
Tôi về vẽ lại giấc mơ
vết phèn bám gót đến giờ chưa tan
ngõ nhà nỗi nhớ thênh thang
cuối năm về lại trong làn gió xuân…

(Báo Cần Thơ)

Trần Thương Tính


Thiếu nữ áo dài xanh

7. LỤC BÌNH XANH

Nhánh lẻ dòng sông
trôi mãi
như bông lục bình sinh ra để bấp bênh.
 
Chiều bắt gặp một bông lục bình xanh trong mắt
có thể là riêng thôi.

Cục mịch quê mùa xuôi ngược
nhánh lẻ dòng sông
vẫn trôi và nâng niu màu xanh thẳm
trên sông sóng chẳng dịu hiền.
 
Mong manh
nhánh lẻ
băng qua ngần ấy nẻo đời.
 
Xa xa
hai phía - sau và trước
một bông lục bình xanh mải miết.
 
Sinh ra đâu phải lụn tàn.
 
Nhánh lẻ cứ nhẹ nhàng ôm nước
nhuộm cuộc đời
bằng màu xanh trong mắt.

(Báo Cần Thơ)

Phan Duy


Thiếu nữ áo yếm nâu

8. CUỐI VỤ

Từ mắt gió cuối vụ
những cánh đồng nhấp nhô chân rạ
tôi trở về nghe rộng cánh tay
mùa xa ngái chân quê neo đời miên mải

Tháng năm chẳng còn vương khói đốt đồng
những chuyến xe nặng chùng cơn mơ cũ
tôi gánh mênh mông đá sỏi lưng đồi
bỗng nhớ ngôi nhà hôm xưa bỏ lại

Tháng này gió thổi sau nhà
mẹ vẫn còn gom lá rụng vườn nhóm vào chiều trận lửa
mùi khói dội vào tôi là hoài niệm nghi ngút
rồi cay xè mắt ướt lúc chia xa

Một ngày đối thoại với bóng mình
thấy đời là những nhánh sông muôn trùng lối rẽ
trong nấc mưa là một tôi đơn lẻ
ngược dòng thao thiết chảy phía thượng nguồn.

(Báo Cần Thơ)

Kai Hoàng


Thiếu nữ nằm áo yếm nâu, lồng chim

9. NẮNG XUÂN

Sáng nay dậy nghe lòng vui đến lạ
Chim én bay về sau mấy xuân xa
Cơn gió lạnh buổi tàn đông buốt giá
Cũng âm thầm giao mùa lại tối qua

Sáng nay dậy mặt trời vừa lấp ló
Chút dịu dàng gửi nắng ấm qua song
Mai chớm nở vượt bao ngày bão gió
Lén làm duyên nhu nhú mấy nụ hồng

Sáng nay dậy có người bên ô cửa
Chợt thẹn thùng e ấp nhớ môi hôn
Xuân thấp thoáng điểm vài chùm hoa nhỏ
Ai thẫn thờ... nhớ mãi một nụ hôn!

(Báo Cần Thơ)

Mạc Tố Hồng


Thiếu nữ ngồi ôm đàn tỳ bà

10. CÂY BẦN TRƯỚC NGÕ

Cây bần già trước ngõ
Qua bao mùa nắng mưa
Rễ cắm sâu vào đất
Thành bãi bồi quê hương.

Chiều lang thang miền nhớ
Nhặt lại bông bần rơi
Cài lên dòng tóc rối
Người về đâu mất rồi?

Bần ơi! Mùa nước nổi
Bần trôi dạt về đâu
Dòng sông quê bồi lở
Năm tháng vẫn lặng thầm.

Con đò chiều gác mái
Ngọn khói chiều mong manh
Bìm bịp xưa về lại
Trong mái lá xôn xao.

Hàng bần già cuối xóm
Đứng trong chiều bâng khuâng
Gió qua miền ký ức
Một trái bần vừa rơi!

(Báo Cần Thơ)

Nguyên Khối


Thiếu nữ áo yếm nâu

--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét