Thơ ca - Văn học - Nghệ thuật - Kiến thức - Hài hước - Ngôi sao - Người mẫu - Ảnh đẹp - Video Sáng tác - Sưu tầm
Thứ Ba, 8 tháng 12, 2020
Thơ Lục Bát tháng 12.2020 P1 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
1. CHÀO EM THÁNG MƯỜI MỘT
Tháng Mười Một
Ta chào em
Cây bàng bỗng rụng lá lem lém vàng
Giật mình Thu vội sang ngang
Nửa đêm trở giấc Đông bàng bạc mây.
Tháng Mười Một
Thoáng heo may
Gió mơn man nắng hây hây má hồng
Thuyền xa lành lạnh bến sông
Nụ cười em gởi thả bồng bềnh sương.
Tháng Mười Một
Thoang thoảng hương
Cúc họa mi trắng trắng vườn nhà ai
Em còn đi chợ đường ngoài
Ta còn mòn mỏi gọi hoài nhớ nhung.
Tháng Mười Một
Em thẹn thùng
Lời yêu da diết ướm cùng trầu cau
Chưa Xuân nắng đã ngọt ngào
Mai đào hẹn nở tươi màu thủy chung.
Thanh Trắc Nguyễn Văn
2. DÒNG SÔNG TUỔI THƠ
Tìm về tắm mát dòng sông
Lao xao ngợp giữa cánh đồng tuổi thơ
Mơn man con sóng ru bờ
Sáo diều vi vút lòng ngơ ngẩn lòng
Nổi chìm đời những long đong
Mặc cho con tạo xoay vòng cứ xoay
Đông tàn mượn chút heo may
Hanh vàng sắc lá…cuốn bay về nguồn
Ngược dòng bão giật mưa tuôn
Mái chèo khua dịu nỗi buồn chơi vơi
Ơi dòng sông tuổi thơ tôi
Nhập nhòa trong tiếng ru vời vợi ru…
Trần Thưởng
3. NHỚ XƯA
Ai giã gạo, ai giần sàng
Ai từng xay thúng thóc vàng đừng chê
Một thời lam lũ nhà quê
Rù nhau hò hẹn tìm về ngày xưa...
Ruộng đồng toàn nắng với mưa
Làm sao cày cấy cho thừa rạ rơm?
Làm sao vo gạo thổi cơm
Những ngày giáp hạt vẫn đơm cho đầy
Thương cha dáng mẹ hao gầy
Gánh gồng đi hết tháng ngày chiến tranh...
Đặng Vương Hưng
4. GỬI NGƯỜI VỀ NAM
Mơ hồ thấy ở mắt em
Vầng trăng vừa khuyết, trắng đêm gió lùa
Trái thơm qua bão sang mùa
Ngọt từ căn cốt, chát chua dễ gì...
Phương Nam nắng tải em đi
Hồn anh cây cỗi lỡ thì tươi xanh
Trúc mai ngữ nghĩa tác thành
Sao không chồi biếc, thắm nhành hoa xuân?
Gió chiều thổn thức tri âm
Cạn ly rượu đắng, lòng thầm xót xa
Quê nghèo cám cảnh phôi pha
Mong sao cánh én nuột nà chân mây!
Đinh Thường
5. HOA NẮNG HỜN GHEN
Đầu đông nắng vẫn chín vàng
Tưới đầy mắt ngọc mênh mang biển hồ
Tham lam ngọn gió ỡm ờ
Sợ đau dải yếm buộc hờ... em tôi
Bồng bềnh mấy áng mây trôi
Hờn ghen với cánh hoa môi mật mềm
Trách gì giọt nắng xoa êm
Vờn lên má lúm để em ửng hồng
Ngỡ ngàng bao mắt phố đông
Chợt nhìn chưa đã, liếc vòng sau lưng
Này em đừng giấu thẹn thùng
Ước đời phiêu lãng, mình cùng sánh đôi
Bấc về lạnh đấy... em ơi
Hình như môi muốn gần môi cho nồng
Nắng vàng trải giữa mênh mông
Sắc hương con gái uốn cong trời chiều
Em cười chín mọng bờ yêu
Gió lay dải yếm mĩ miều mỏng tang.
Phạm Luyến
6. NGƯỜI DƯNG
Dẫu em duyên dáng mặn mà
Giờ em là của người ta mất rồi
Van em đừng bỏ bùa tôi
Kẻo tôi rồ dại thành người ngẩn ngơ
Lạy trời, nếu có còn cơ
Tôi xin bày lại cuộc cờ cùng em
Em cười, hãy cứ chờ xem
Sợ anh chóng chán cả thèm lại đau
Xin đừng hẹn trước thề sau
Hằng đêm cả nghĩ lại nhàu ruột gan
Phúc phần là lộc trời ban
Nếu chưa đến lượt, hãy làm người dưng.
Lê Hải Châu
7. NGỦ NGON TÔI ƠI
Ngủ đi giấc ngủ ngoan hiền
Mi hờ hững khép thức đêm đã nhiều
Buông xuôi tất cả mọi điều
Mặc cho giông bão, vẫn liều ngủ đi
Bóng đêm buông tiếng thầm thì
Gió à ơi hát còn gì mà lo
Bình yên giấc ngủ tròn vo
Ừ thì mặc kệ ngủ cho say nồng
Mồ côi cơn gió không chồng
Cứ như đùa giỡn cứ lồng lộng khơi
Ngoan hiền mi khép à ơi
Guồng quay trời đất tả tơi cũng đành
Đêm nay ngủ thật ngon lành
Bao đêm đã thức... dỗ dành ngủ đi.
Nguyễn Thị Thanh Xuân
8. NGHỊCH LÝ
Thuận buồm em đã sang sông
Anh ngày ấy – mới làm chồng người ta
Trong lòng em nổi phong ba
Trái tim thon thót như là kim châm
Ghìm mình giữa những lặng câm
Từ miền kỷ niệm âm thầm nổi giông
Bóng mình thấp thoáng dòng song
Mối tình đầu – sóng mênh mông bến bờ.
Đã yêu, yêu đến dại khờ
Ánh trăng vàng ấy còn ngơ ngác rằm
Dâu xanh thì đã xa tằm
Mà tơ cứ rối bên nong kén người!
Nguyễn Minh Thời
9. CÀ PHÊ SÁNG
Cà phê sáng... nhấp đi em
Thích nâu anh sẽ pha thêm sữa nào
Mới hay vị đắng ngọt ngào
Cà phê mỗi sáng gửi trao nỗi niềm
Cần chi đi khắp mọi miền
Ban Mê, Đắc Lắc, Tây Nguyên... chốn nào
Bên em cảm xúc dạt dào
Cà phê nào có thể trao tình này?
Nhâm nhi vị đắng... mới hay
Ngọt bùi đã trải, đắng cay vẫn cần
Cho tình xa xích lại gần
Cà phê sáng nhắc... những lần bên nhau....
Trần Mạnh Tuân
10. CÓ AI CẠN CHÉN VỚI TA KHÔNG?
Đêm khuya một bóng ta ngồi .
Ngất ngư dốc cạn men đời...uống say!
Này đắng chát, này chua cay.
Có ai chia sẻ chén này cùng ta?
Nhân gian trong cõi Ta Bà
Gian manh, đố kỵ, điêu ngoa…, trộn vào.
Rót đi, sóng sánh rượu đào.
Ngả nghiêng uống cạn chiêm bao một lần…
Cõi tạm như áng phù vân
Mai về cát bụi. Nợ trần trả xong.
Ta đi, còn chỗ bỏ không.
Rêu phong kỷ niệm theo dòng phù sinh.
Độc ẩm, rượu dốc ngược bình.
Giọt vương đáy mắt kết tinh ngấn sầu.
Trăng lạnh giờ ở nơi đâu?
Cùng ta cạn chén bể dâu, nhé người!
Vũ Thương Giang
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Hoa hậu Việt Nam 2012 Đặng Thu Thảo (áo đỏ - dưới bài thơ số 3) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét