Thứ Bảy, 19 tháng 12, 2020

Thơ Lục Bát tháng 12.2020 P2 (nguồn Lục Bát Việt Nam)

Thiếu nữ áo hai dây xanh ô liu

11. TÀN THU VƯƠNG CÁNH LÁ SẦU

Sương thu rơi giọt nhẹ tan
Sầu loang lên cánh lá vàng nghiêng rơi
Sang đông mây xám ngang trời
Phím loan réo rắt buông lời… hắt hiu

Đèn vàng chếch bóng tịch liêu
Mù xa cuối phố liêu xiêu ngõ về
Gót chùng rời rã, lê thê
Khuya rơi tiếng vạc ủ ê… thu tàn

Lào xào tiếng gió miên man
Đèn chong nỗi nhớ, trở trăn mộng dài
Tiễn thu nhòa giấc mơ phai
Lênh đênh hồn lạc theo ngày vắng xa

Giơ tay níu vội mùa qua
Tìm đâu ký ức mặn mà… khó quên
Phố buồn lạc lõng bước đêm
Hỏi mùa thu có hờn ghen… đông về?

Nhật Quang


Thiếu nữ áo đầm đỏ


Thiếu nữ áo đầm xanh đen

12. HOA GIẤY
 
Em là hoa Giấy bên đường
Mong manh cánh mỏng vấn vương bao tình.
Không tỏa hương vẫn lung linh
Nắng mưa càng thắm để mình ngẩn ngơ

Trắng trong vẫn đợi vẫn chờ
Thủy chung trọn nghĩa mộng mơ tím chiều.
Hội làng chạm dải yếm điều
Rượu đào giã bạn để xiêu xiêu lòng

Yêu thầm dấu nhẹm nhớ mong
Hoa thơm bướm lượn rối bòng chân quê
Bao năm trong sạch nếp nề
Để người thơ thẩn viết về mùa thương!

Nguyễn Đức Vân


Thiếu nữ áo trắng dựa tường

13. HONG MỘT TỨ THƠ

Em ngồi hong một tứ thơ
Bao là mong ước mộng mơ đêm ngày
Bao nhiêu là những tỉnh say
Trời cao sáng láng đất dày tối tăm

Gió mưa giá rét đằm đằm
Vắt tay lên trán đêm nằm tương tư
Vừa quen nhau đã giã từ
Hình như có tiếng chim gù đâu đây

Ứ lên trong dạ vơi đầy
Thẫn thờ Lau Lách cỏ cây hoang tàn
Thế là một giấc mơ tan
Khắp trong một cõi trần gian mịt mờ

Chẳng còn chi để tôn thờ
Chẳng còn ai đợi ai chờ ai thương
Hỡi ơi trời đất vô thường...
Suốt năm canh mộng đêm trường chong chong!

Đồng Kế


Thiếu nữ áo dài đỏ

14. CỔNG LÀNG XƯA

Xanh rêu tay vịn cổng làng
Tóc chiều mây trắng mênh mang lưng trời
Nỗi gì sâu thế, mẹ ơi
Mà hun hút ngõ quê vời vợi xưa.

Bao mùa vương gió nắng mưa
Con đi qua những lọc lừa thế gian
Còn trong veo mắt giếng làng
Giọng cười ai vỡ dòn tan trăng rằm.

Vẫn xanh biếc bãi dâu tằm
Vẫn màu râm bụt quanh năm đỏ rào
Con chuồn ớt đậu cọc ao
Vẫn như hôm nảo hôm nào đợi con?

Qua sương già lại nắng non
Run run gậy trúc khua mòn lối rêu
Hoàng hôn loang lổ mái lều
Tắc kè kêu tắc kè kêu tắc kè…

Ngày đi hoa phượng đỏ hè
Buổi chiều hơi gió thu se lá vàng
Ngẩn trời mây trắng mênh mang
Làng xưa lên phố - cổng làng xưa đâu?

Phạm Việt Hưng


Thiếu nữ áo dài đỏ

15. THƯƠNG AI ĐỂ NÓN TRÒNG TRÀNH

Mùa xuân sắp cạn ngày rồi
Thương người thục nữ đang ngồi hong tơ

Gió lùa mái tóc phất phơ
Nón đầu nghiêng ngả hững hờ định bay

Nào đâu nón tỉnh nón say
Hay là nón chửa có dây buộc ràng

Tôi mơ một giấc mơ vàng
Câu thơ bẻ nửa, tặng nàng làm quai.

Bùi Đình Thạo


Thiếu nữ áo đầm đỏ ngồi trên giường

16. VỀ QUÊ...

Về quê thèm vị khế chua
Ra đồng nhớ bát canh cua, quả cà
Đã quen bánh đúc bánh đa
Thử đi câu ếch lại ra vịt bầu...

Về quê chơi với trẻ trâu
Hồn nhiên vui vẻ đi đâu cũng mừng
Đã quen xuống biển, lên rừng
Bây giờ học lại như từng ư a...

Tới quê người nhớ quê ta
Nhớ cô thôn nữ gánh hoa lên chùa...
Cười xinh như thể bỏ bùa
Chưa qua lũ lụt đã mùa trầu cau...

Đặng Vương Hưng


Thiếu nữ áo đầm cam ngồi

17. HẸN KHAU VAI

Thôi đành hẹn ở Khau Vai
Tiếng khèn văng vẳng cho dài đường xưa
Hiu hiu trong những hạt mưa
Tìm trong men rượu như vừa đâu đây

Gùi xưa nặng trĩu vai gầy
Chiếc khăn thổ cẩm dệt đầy nhớ thương
Xa xăm vượt mấy nẻo đường
Đợi ai cuối chợ vấn vương mây trời

Mắt buồn đọng khúc ầu ơi
Núi cao vực thẳm chân người chênh chao
Một phiên chợ hẹn khát khao
Để ta gặp lại thuở nào... người ta

Ai mua giùm chút xót xa
Năm sau ngóng đợi mặn mà... Khau Vai.

Nguyễn Quỳnh Anh


Thiếu nữ áo thun trắng đi xe gắn máy

18. SÂN GA KÝ ỨC

Áo chiều vắt hạt nắng vương
Hanh khô đỏ xác bụi đường tả tơi
Ngày như bức họa không lời
Vấp cơn tự ái ngã nơi u sầu

Dại khôn nào tránh được đâu
Đời bên cửa sổ bóng câu bồi hồi
Câu thơ thức dậy trong nôi
Toa tàu ký ức chở tôi ngược mùa

Giữ riêng kỷ niệm làm bùa
Hành trang dĩ vãng xếp vừa sân ga.

Ngân Hậu


Thiếu nữ tóc dài

19. THƠ VIẾT Ở CHÙA

Lòng thành ý nguyện sâu xa
Mong không hóa khói, chồi ra búp bang
Phải đâu mê bạc quí vàng
Thương cây sống với dân làng từ xưa

Đã từng che nắng che mưa
Lá vui với gió đung đưa với cành
Chứng nhân ân ái thuở xanh
Dưới vòm lấp ló trăng thanh sáng ngời

Bao mùa mơn mởn sắc tươi
Đất nghèo vắt nhựa dâng đời chồi xanh
Biết ơn ý sáng tâm thành
Đất Thiền nương náu nhựa xanh nhú chồi

Hồn nuôi hy vọng đầy vơi
Tình sâu bén rễ dưới Trời thẳm xanh
Chuông rung lay động lá cành
Làng quê yên ấm đất lành mơ xa

Phong lan ủ ấm gốc già
Xuân sau hẹn những chùm hoa gọi mời…
“Chôn rau cắt rốn” - Quê ơi ?
Xôn xao giục ngọn bút tôi tỏ tình…

Nguyễn Thanh Tuyên


Thiếu nữ áo dài trắng ngồi

20. NHẶT CHIỀU

Nhặt chiều cho nắng nhẹ vơi
Chan vào ánh mắt nửa trời hoang sơ
Gọi trăng ẩn bóng lặng tờ
Đêm trằn trọc thức giấc mơ đón ngày

Tiếng côn trùng, thả hồn say
Búp non trỗi dậy đoạ đày thân xanh
Mảnh mai yếm thắm sao đành
Cứ nhung nhớ mãi năm canh chẳng tròn

Ánh tà ửng má hồng son
Rối tung mảnh ước trên vòm trời cao
Trộn cho hương sớm ngọt ngào
Để làn môi thắm xôn xao nắng về

Dung Kim


Cô lái đò áo hồng nón lá

--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét