Thứ Bảy, 23 tháng 1, 2021

Thơ Lục Bát tháng 1.2021 P3 (nguồn Lục Bát Việt Nam)

Thiếu nữ áo dài trắng ngồi cầu ao

23. THU VÀNG

Mùa thu ....
gõ bước bên thềm
Lá vàng lác đác
úa mềm gọi đêm
Lá nào ....
gió cuốn mãi thêm
Lá nào tiếc nuối
gập ghềnh mắt môi

Lá nào ....
buông tiếng ỉ ôi
Lá nào đưa tiễn
một thời thiết tha
Lá nào ....
khép lại tình xa
Lá nào chôn dấu
xót xa hạc gầy

Thu vàng ....
nhặt chiếc lá bay
Xếp vào rương nhỏ
thương vay phận mình...

Thảo Kim Bùi


Thiếu nữ áo dài trắng ngồi trong rừng


Thiếu nữ áo dài trắng, nón lá

24.  BÀI THƠ ĐẦU NĂM

Dập dồn bão táp mưa sa
Để rồi năm cũ dần qua nhọc nhằn
Dẫu rằng chưa phải mùa xuân
Mà hoa bưởi đã trắng ngần vườn xanh

Chút gió bấc, chút nắng hanh
Trời như giăng mắc mây lành bình yên
Mỗi ngày qua dễ gì quên
Vết thương bầm giập khó liền thịt da

Ngẩng đầu, ta tựa lòng ta
Bước sanh năm mới vỡ òa niềm vui.

Lê Hải Châu


Thiếu nữ ngồi áo yếm nâu, đèn dầu

25. ĐÔNG BUỒN

Ta ôm vốc gió mùa Đông
Phên che hờ khép lạnh lòng gió trăng
Đêm dài thả nhớ xa xăm
Nằm nghe cỏ đẫm sương giăng thầm thì

Cây trơ trụi lá Thu đi
Sang mùa đầy ắp tình si vẫn nồng
Tâm tư khắc khoải ngóng trông
Thời gian lặng lẽ rêu phong nỗi buồn.

Kiều Huệ


Thiếu nữ áo yếm nâu đàn tỳ bà

26. LẠC

Tháng năm ôm cái lặng thầm
Chiều hoang hoải nắng cứ chầm chậm trôi
Một mình tôi với mình tôi
Một trong nỗi nhớ một vời vợi xa

Một hoàng hôn, bóng xế tà
Một cô đơn với một ta đi về
Một vườn cải, góc chân đê
Một con đò với câu thề lạc nhau

Bút nghiên vắng bóng thi hào
Một con bướm trắng sau rào ngẩn ngơ
Ai còn ngờ nghệch câu thơ
Để thương để nhớ một bờ vai mong!

Nguyễn Quỳnh


Thiếu nữ áo dài xanh

27. THƠ VIẾT CHIỀU ĐÔNG

Bài thơ viết gửi tặng người
Giọt tình thẩm thấu những lời trao nhau
Nắng và em mãi tươi màu
Tựa như tiếng ngọc thẳm sâu tâm hồn

Mưa phùn nhớ bóng hoàng hôn
Núi ngồi núi đứng héo mòn ruột gan
Thơ ai ru giấc non ngàn
Hoa tam giác mạch ngập tràn nhớ mong

Câu thơ viết giữa chiều đông
Đậu trên ngọn sóng tiếng lòng… Nhớ ai!

Phạm Văn Tự


Thiếu nữ áo yếm nâu, búp sen

28. LỜI RU THẮP LỬA

Phong ba bão táp một thời
Trái tim thắp lửa bạc trời đêm đông
Ru cho đôi má con hồng
Nỗi đau lòng mẹ vun trồng trái non

Một đời vì cháu, vì con
Buồn thương nén lại cho tròn niềm vui
Tháng năm chia ngọt sẻ bùi
Con khôn lớn - Mẹ dập vùi đắng cay

Tái tê một mảnh trăng gầy
Lời ru thắp lửa vơi đầy giấc mơ
“Nón không quai” buộc bằng thơ
Tôi như trăng khuyết bây giờ còn đau

Nỗi buồn càng lấp càng sâu
Lấy câu thơ dại bắc cầu mà đi.

Nguyễn Thị Loan


Thiếu nữ áo yếm nâu, búp sen trong lọ

29. TA CÒN EM

Đã nghe nắng ấm tràn về
Đã nghe cái rét tái tê tan dần
Đã nghe hơi thở mầm xuân
Đã nghe nhộn nhịp bước chân giao mùa

Đông còn một chút đong đưa
Xuân vừa bật nhú lưa thưa búp đào
Đất trời trộn chút hanh hao
Cây khô chợt thức xôn xao cựa chồi

Ta còn thơ khỏa muôn nơi
Ta còn em với xuân ngời ngợi xuân
Ta còn vơi kiếp phong trần
Ta còn tạo hóa xoay vần mà thơ

Sót đời một thoáng mộng mơ
Chắt chiu từng phút từng giờ mà xanh
Nâng niu cả chút bại... thành
Bên em đón ngọn gió lành cùng xuân

Giao thừa "Tống cựu nghinh tân"
Chúc mừng năm mới, muôn dân Lạc Hồng

Phạm Luyến


Thiếu nữ ngồi áo dài trắng

30. XUÂN ĐẾN

Chiều nay xuân đến bên thềm
Mảnh mai, dìu dịu, êm đềm, thướt tha
Mình xuân ngào ngạt hương hoa
Mắt xuân lúng liếng theo tà áo bay

Xuân nũng nịu, xuân thơ ngây
Ngàn năm xuân vẫn hây hây má hồng
Xuân đỏng đảnh, xuân chưa chồng
Làm bao kẻ sĩ ngóng trông đợi hoài

Nhưng xuân chẳng của riêng ai
Xuân yêu, xuân quí muôn loài như nhau
Thảo nào ngàn vạn năm sau
Nhìn thế thái, vẫn thắt đau nhân tình.

Trần Tích Thiện


Thiếu nữ áo dài trắng đứng tựa cây

31. TÌM EM

Cuộc đời là những hành trình
Ta đi, đi mãi với mình ta thôi
Người tình ở phía xa xôi
Cứ như hương ngọn gió trời thoảng qua
 
Chẳng e bão táp mưa sa
Đôi khi ta vẫn vào ra mơ màng
Ta mơ cái… tịch tình tang
Và dòng sông rộng một gang giữa đời
 
Để em có bữa sang chơi
Để câu thơ hát lả lơi cõi trần
Chẳng nhiều thì hãy một lần
Em ơi có hiểu tần ngần… là đâu?
 
Mơ màng một đóa nhiệm mầu
Cho ta mượn bắc nhịp cầu… tìm em.

Phạm Ngọc Lại


Thiếu nữ áo dài tím

32. CHỜ XUÂN

Rét còn dữ lắm người ơi
Bâng khuâng sương đọng lúc trời tàn đêm
Hoa mai đã nở bên thềm
Hình như ngày cũng dài thêm mỗi ngày

Xanh trời, xanh đất, xanh cây
Nước con sông máng trữ đầy đồng xa
Ong say bướm lượn la đà
Trăm hồng ngàn tía làng hoa rạng ngời

Nắng lên từ phía trùng khơi
Thương người ngại rét vẫn ngồi, chờ Xuân

Lê Hải Châu


Thiếu nữ áo dài trắng

33. CON ĐÊ LÀNG VỚI MẸ TÔI

Con đê làng lượn ven sông
Tháng ngày vẫn cứ cong cong nỗi niềm
Mẹ ơi nắng quái, trăng liềm
Thương con bé nhỏ bao phen đọa đày

Miếng cơm đè nặng vai gầy
Bước chân sấp ngửa tháng ngày gian lao
Biết đâu đất thấp trời cao
Để đêm sương muối xát vào thịt da

Mua gần lại bán đường xa
Sáng theo nắng lửa, chiều va mưa đồng
Chống trời một mảnh lưng cong
Tối về đòn gánh cơn giông nặng đầy

Nhường con mẹ nuốt đắng cay
Để lời ru mẹ mãi day dứt buồn
Lớn lên cuối bể đầu nguồn
Ngày về đã vắng không còn mẹ tôi

Con đê giờ cũng mồ côi
Mẹ đi để lại khoảng trời cô đơn.

Vũ Nhang


Cô giáo áo dài hồng

--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét