Thơ ca - Văn học - Nghệ thuật - Kiến thức - Hài hước - Ngôi sao - Người mẫu - Ảnh đẹp - Video Sáng tác - Sưu tầm
Chủ Nhật, 25 tháng 4, 2021
Thơ Lục Bát tháng 4.2021 P1 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
1. NGƯỜI GIÚP VIỆC KHÔNG CÔNG
Cái người giúp việc không công
Đêm nào cũng kéo chăn bông đắp cùng
Đẩy ra thì mắng ta khùng
Kéo vào thì giãy đứt tung dây màn
Cái người từ thuở cơ hàn
Giúp ta vượt hết muôn vàn đắng cay
Giúp ta chín tháng mười ngày
Hồi sinh thêm một thằng say thơ tình
Cái người giúp việc linh tinh
Gập chăn, giũ chiếu, vệ sinh cửa nhà
Ô sin từ trẻ đến già
Chân chim trên mắt mọc ba vạch liền
Cái người trông đẹp như tiên
Bỗng dưng không tính bạc tiền với ta
Không công giúp việc tại gia
Sáng hâm sữa bột chiều cà fe tan
Cái người khốn khó sẻ san
Buồn vui vẫn cứ dung nhan tươi cười
Không công trọn một kiếp người
Để ta kẻ sĩ bỗng lười chơi ngông
Cái người giúp việc không công
Cả đời ân ái mà không phải tiền.
Khuất Quang Thảo
2. VÃN CHÙA
Đầu xuân dạo trước sân chùa
A di đà Phật..! lời thưa cửa thiền...
Bóng người gom lá ngoài hiên
Âm thầm... ngước vội về miền xa xa?
Ngượng ngùng - e ấp môi hoa
Nâu sồng thêm tỏ làn da trắng ngần
Chuông chùa, hòa tiếng chim ngân
Khách thơ, lưỡng lự, tần ngần - có nên...?
Phù sinh nương náu cõi thiền
Kệ kinh, mõ gỗ - Là duyên ý trời!
Bâng khuâng chẳng cất thành lời
Ngẩn ngơ bướm lượn, hoa vời gió đông...
Vấn vương trước cảnh non bồng
Ra về chen lẫn Sắc - Không sân chùa..!
Vũ Văn Thịnh
3. CÂY ĐẠI
Dáng cây như ngọn lửa xanh
Cháy lên ước nguyện an lành trần gian
Chau mày mắt lá miên man
Lặng nhìn đâu cảnh bần hàn đắng cay
Hoa nghiêng nghiêng những vành tai
Trong thoang thoảng nhớ lời ai nguyện cầu
Khiêm nhường mộc mạc một màu
Sân chùa cây Đại cúi đầu tụng kinh.
Bùi Tuyết Mai
4. RÉT LỘC THÁNG HAI
Ạt ào Rét Lộc tràn về
Chồi non tơ thấm dầm dề mưa xuân
Ngập ngừng theo những bước chân
Người đi trong chốn ngại ngần mưa rơi
Mầm xanh, rét lộc đâm chồi
Xuân trong từng bước bồi hồi tháng hai
Như là có chút tàn phai
Lẫn vào nhung nhớ rộng dài tình xuân
Giăng tơ rải khắp xa gần
Đất trời vọng tiếng thì thầm mưa rơi
Thấm vào Rét Lộc - Hồn tôi
Vương theo mưa bụi một thời thanh xuân
Thoáng qua giữa buổi trầm luân
Lòng thầm tiếc nuối sắc xuân phai tàn!
Nguyễn Quốc Anh
5. QUÀ MÙNG TÁM THÁNG BA
Quá sang nhận cả lẵng hoa
Giản đơn em ước món quà nhỏ thôi
Vớt cho em gánh mây trôi
Em nhồi đôi gối mơ lời thân thương
Bẩy ngôi sao sáng làm gương
Mảnh trăng làm lược để duyên mặn mà
Lung linh một dải Ngân hà
Làm khăn quàng để cho ta nhớ mình
Để em thêm đẹp, thêm xinh
Xin anh ngọn gió đa tình buộc nơ
Sân trời Nguyệt lão se tơ
Đưa hồn vào mộng dệt thơ đá vàng
Món quà ngày tám đủ sang
Trái tim rạo rực... mơ màng tháng ba.
Nguyễn Thanh Thủy
6. CHỜ NGƯỜI...
Đầu làng cây gạo nở hoa
Nắng còn lạc nắng tháng ba dưới đồng
Gió hoang hoải giữa tầng không
Đưa mây về bến không chồng khi xưa
Người đi mang hạ ban trưa
Người còn ở lại với thừa ngẩn ngơ
Tháng năm ròng rã câu thơ
Bấy nhiêu con chữ mộng mơ tối ngày
Thương người đợi cái đắm say
Chờ ai chờ nốt lần này nữa thôi
Thời gian lặng lẽ xa rời
Còn trên môi một nụ cười mai sau!
Nguyễn Quỳnh
7. LỤC BÁT CHÀO XUÂN
Bên hiên gió nhẹ sang mùa
Ngoài kia nắng ấm khẽ lùa đông qua
Triền đê trải ngát hương hoa
Đàn trâu gặm cỏ nhẩn nha trên đồng
Én theo mây lượn chao vòng
Khói bay luẩn quẩn bếp hồng bánh chưng
Tung tăng đám trẻ cười mừng
Chợ xa mẹ gánh thơm lừng quà xuân
Cha ngồi tựa cửa trước sân
Nhìn gốc mai đã tần ngần nụ đơm
Bên vườn hoa cúc vàng thơm
Đàn gà bươi rác đống rơm tìm mồi
Vườn xuân lộc biếc đâm chồi
Líu lo chim sáo, vang lời yến, oanh
Sẻ nâu quẹt mỏ trên cành
No mùa thóc mới - ấm lành mùa sang
Giàn xanh mướp trổ hoa vàng
Nhởn nhơ ong, bướm từng đàn rong chơi
Ngõ xuân chú Cún vẫy đuôi
Người qua, kẻ lại ngược xuôi chợ chiều
Nam thanh, nữ tú dập diù
Hẹn chờ vai sánh - lời yêu ngọt ngào
Nụ hôn e ấp… vội trao
Vòng tay xuân ấm phút giao thừa về.
Nhật Quang
8. GHÉ
Vầng trăng ghé lại giấc mơ
Con đò ghé bến đợi chờ khách sang
Hương thơm ghé mái tóc nàng
Giọt mưa thánh thót đêm xuân ghé vào.
Trôi đi sóng gió, ba đào
Tím duyên vẫn cứ ngọt ngào bến sông
Rồi mai xuân cạn, hạ nồng
Gió thu khắc khoải, mưa giông kéo về
Đông gieo buốt lạnh tái tê
Tình ai còn ghé bến quê chiều tà
Hay chăng chỉ gió thoảng qua
Như làn sương mỏng, như hoa đổi màu.
Ngày mai trên bến Vân Lâu*
Biết ai còn đợi bóng màu tím thương
Hiểu đời vạn sự vô thường
Lửa hồng ủ ấm cõi dương tự mình
Kim Phượng
9. ÁO ĐỎ CHỨNG TỎ...
"Áo đỏ chứng tỏ nhà quê"
Không ham lễ hội cũng mê hầu đồng
Dù cho môi thắm má hồng
Vẫn không che được ruộng đồng dưới chân…
Áo đỏ chứng tỏ... thường dân
Sắc màu gì cũng chẳng cần ra oai
Váy ngắn không che chân dài
Nhà quê giờ cũng điệu đài nước sơn
Áo đỏ chứng tỏ... cô đơn
Muốn người khác để ý hơn đến mình
Không khát yêu cũng thèm tình
Nụ cười, ánh mắt chẳng bình thường đâu
Áo đỏ chứng tỏ... trẻ lâu
Đố ai biết được mai sau thế nào?
Đặng Vương Hưng
10. VAI DIỄN ÁC
Một vai diễn ác để đời
Nỗi đau hun hút với lời thoại câm
Bàn tay mở
Bão ầm ầm
Mắt long sòng sọc vẫn thầm đong đưa...
Bạn
Thù
Chín nắng mười mưa
Ba viên đạn nổ tiễn đưa cuộc tình
Xác người sân khấu rung rinh
Em cười hay khóc mà mình quặn đau?
Nhập vai ác
Em thét gào
Hóa thân vào những ngọt ngào đắng cay
Trắng đen nước mắt phơi bày
Diễn cho tội ác không ngày tái sinh...
Thanh Trắc Nguyễn Văn
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét