Thứ Năm, 5 tháng 8, 2021

Thơ Lục Bát tháng 8.2021 P5 (nguồn Lục Bát Việt Nam)

Hoàng Phúc Photo


41. TÌNH ĐẦU

Thế rồi, mãi mãi xa nhau
Tình yêu cái buổi ban đầu, khó quên
Buồn vui kỷ niệm không tên
Ngây thơ, trong trắng dệt nên tình đời.

Nhói lòng nghĩ lúc chia phôi
Đôi đường nông nổi để rồi không nhau
Tìm trong năm tháng úa màu
Biết bao kỷ niệm đêm thâu sách đèn.

Mẹ cha tác hợp đôi bên
Mà ta không có phận duyên vợ chồng
Thuyền tình mát mái xuôi dòng
Mang đi chuyện cũ… Rêu phong nỗi niềm.

Nói chi ? Cho xót xa thêm
Tìm đâu con sóng ru êm thuở nào
Tình xưa gợi lại chênh chao
Tháng ngày xa cách đi vào thơ anh.

Giấc mơ một thuở chẳng thành
Nay còn kỷ niệm mong manh cuối chiều

Nguyễn Vũ Duy Thức


Hoàng Phúc Photo



Hoàng Phúc Photo


42. CHỢ QUÊ

Chẳng hay có tự bao đời ?
Tuềnh toàng lều quán dưới trời nắng mưa
Vẫn từ nếp cũ khi xưa
Vàng thau, trấu cám, đủ thừa bán mua

Đông khi sáng, vắng tầm trưa
Cá tôm, gà vịt, rau dưa đủ đầy
Mưu sinh cũng ở chợ này
Nhớ khi giáp hạt nhớ ngày nhàn nông

Mẹ ta chân đất áo sồng
Quẩy quang hàng xáo uốn cong đường chiều
Tấm quà manh áo quê nghèo
In sâu nỗi nhớ sớm chiều chợ quê..!

Nguyễn Văn Bản


Hoàng Phúc Photo


43. ĐÀN BÀ LÀM THƠ

Đàn bà chạm đáy nỗi đau
Là khi đêm xuống giải sầu bằng thơ
Cầm canh níu những giấc mơ
Đan dây với sợi đan tơ với tình

Đan đêm chả nổi tròn mình
Đan ngày chỉ thấy bóng hình người xa
Tay đan rối nỗi đàn bà
Mắt nhìn chỉ thấy toàn là bóng câu

Trăm năm đan một mối sầu
Nghìn năm chẳng hiểu được đâu là mình!

Nguyễn Quỳnh


Hoàng Phúc Photo


44. QUẠT CỌ

Nhớ về ký ức ngày xưa
Đời nghèo quạt cọ sớm trưa gối đầu
Mỏi mòn tay quạt đêm thâu
Gió từ lòng mẹ thành câu ru hời

Gọi vì sao thức đưa nôi
Gọi vầng trăng nở nụ cười nựng con
Ầu ơ... con ngủ giấc tròn
Khép hờ mi mắt quạt còn đung đưa

Gió về từ kỷ niệm xưa
Tưởng tay mẹ quạt như vừa đâu đây
Nhìn cây quạt cọ hao gầy
Lòng con nhớ mẹ tràn đầy yêu thương.

Nguyễn Quang Nhật Nam


Hoàng Phúc Photo


45. HƯƠNG ĐỜI

Hít hà vồng gió tinh khôi
Xanh mầm lộc nhú tươi chồi non tơ
Chân mây vương chút trăng mờ
Mong bình minh rạng thẫn thờ hoàng hôn

Hít hà nén dạ bồn chồn
Vai gày quẩy gánh dại khôn giữa đời
Đêm dài lặng lẽ dần vơi
Bâng khuâng thi vị mật trời xốn xang

Hít hà hương nắng rộn ràng
Lung linh mắt biếc mơ màng sương mai
Vần thơ chắp nối vắn dài
Thương thu màu lá tàn phai sắc vàng.

Lại Quốc Biểu


Hoàng Phúc Photo


46. GỬI GẮM YÊU THƯƠNG

Về nơi gửi gắm yêu thương
Sông quê một dải vấn vương tơ vàng
Nhịp cầu nâng bước ta sang
Ai người lên bến đò ngang năm nào

Ai người còn đếm trăng sao
Một, hai...
Ba đã rơi vào khoảng chung
Ta đi tìm cái vô cùng
Trời mây non nước trập trùng cánh bay

Về đây gặp lại tháng ngày
Tuổi thơ xưa những vơi đầy mộng mơ
Mai sau cho đến bao giờ
Nỗi niềm chung một vần thơ dâng đời.

Nguyễn Cường


Hoàng Phúc Photo


47. CỔNG LÀNG

Cổng làng có tự ngày xưa
Hằn trong tâm trí vẫn chưa nhạt mờ
Cổng làng xây tự bao giờ
Qua bao hưng phế phủ bờ rêu phong

Cổng làng ẩn chứa bên trong
Hồn quê Việt những tấm lòng thảo thơm
Chuông chùa đu rụng hoàng hôn
Đường làng rải thảm rạ rơm xuộm vàng

Cổng làng đón bước em sang
Về làm dâu nhận họ hàng đôi quê
Cha ngồi cạp lại rổ sề
Liêu xiêu dáng mẹ nón mê xuống đồng

Cổng làng nơi đứng đợi trông
Người đi ra trận mãi không trở về
Tuổi thơ một thuở đam mê
Cánh diều trao liệng chiều quê nắng vàng

Đường đời trút gánh hành trang
Tạ tình về trước, cổng làng về sau.

Lê Dũng


Hoàng Phúc Photo


48. HƯƠNG XƯA

Mưa xuân giăng tím vườn cà
Bên hiên cây bưởi bung hoa trắng ngần
Nụ cười em thuở thanh tân
Sắc hương ngan ngát làng gần làng xa

Đương thì con gái tháng ba
Xuân lên mơn mởn như là đang yêu
Rập rờn cánh gió phiêu diêu
Tinh khôi hoa nở rất nhiều hương quê

Nửa đời phố bỏ bùa mê
Rưng rưng xuân gọi ta về ấu thơ
Ngạt ngào nưng nức giấc mơ
Chùm hoa em tặng đến giờ còn thơm.

Ái Nhân




49. DÒNG LAM GIỜ ĐÃ CẠN RỒI

Sông Lam giờ đã cạn dòng
Người dưng ăn ở hai lòng cạn nhau
Thôi đành xào xạc bờ lau
Tình theo ngọn gió trơ màu bạc phơ

Còn ai ai hẹn mà chờ
Con đò ví dặm ngẩn ngơ câu thề
Một vùng cỏ ấu sơn khê
Bóng người khuất núi đi về chiêm bao

Thu xưa lá đổ nơi nào
Ta về ngồi đếm ông sao một mình
Trời trong vô ảnh vô hình
Con đê lặng đến vô tình thế ư

Làng tình toàn kẻ ngụ cư
Vẳng nghe tiếng bước còn dư trước mùa
Về đây nhặt quả khế chua
Ai thèm lá lốt xào cua mà mời

Đành theo con nước đầy vơi
Chèo xuôi dòng cạn đánh rơi chân sào
Người dưng giờ ở nơi nào
Câu hò ví dặm cồn cào nhớ thương.

Nguyễn Lâm Cẩn




50. ƠI GIÓ

Về chưa
ơi cọng gió đồng
Để em trải lá triền sông ta nằm
Thương về mùa cũ xa xăm
Mưa thâm gốc rạ rét bầm nón tơi

Đêm nồng men nhớ đầy cơi
Nghiêng sang bên ấy sợ vơi bên này
Khói đồng ai đốt mà cay
Cỏ may ngơ ngác mà say mắt chiều

Ta nằm
mơ gió tiêu diêu
Chờ trăng khỏa yếm nương diều vút mây...

Lê Phương Liên


Hoàng Phúc Photo


--------------------------------------------------
Ghi chú: Chùm ảnh Hoàng Phúc Photo minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét