Thơ ca - Văn học - Nghệ thuật - Kiến thức - Hài hước - Ngôi sao - Người mẫu - Ảnh đẹp - Video Sáng tác - Sưu tầm
Thứ Hai, 1 tháng 11, 2021
Thơ Lục Bát tháng 11.2021 P1 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
1. MEN SAY
Thu qua, đông tới muộn màng
Heo may ngỡ ngàng, sao đã sang xuân
Lộc buồn giăng mắc mưa đan
Hè đừng sang sớm, xuân tàn nét yêu.
Đông tàng trút lạnh sương chiều
Bao nhiêu mộng đẹp ấp iu đâu rồi?
Thời gian cứ lững lờ trôi
Những bài thơ cũ một thời suy tư.
Nhớ mùa đông... cứ dài ra
Nỗi niềm tan biến, đậm đà men say.
Nguyễn Cảnh Ân
2. CHỢ SÔNG
Chợ sông họp ở bên sông
Anh vào phiên chợ người đông hôm nào
Mắt em gai giắt bờ rào
Nhìn anh để lại nốt nào cũng đau
Chợ sông bắc nhịp trên cầu
Nước xanh màu lá hai đầu cùng rung
Bước lên cầu đảo bập bùng
Không lên bỗng hóa người dưng đôi bờ
Vớt nước lã, thả câu thơ
Em ơi có đọc giả vờ mà sang.
Vũ Ngọc Thư
3. NẮNG VÀ EM
Trời vừa hửng nắng sau mưa
Tóc em hương sả gió đưa… thơm chiều
Anh mơ trong tiếng sáo diều
Mây xanh thoắt đã… dập dìu hoàng hôn!
Sương giăng hơi lạnh se buồn
Giọt thu nhè nhẹ nhớ thương mắt huyền
Nồng nàn chạm nét môi êm
Ai buông sợi nắng ửng trên má đào…?
Ngô Thái
4. TÌNH KHÚC CHIỀU CUỐI THU
Chiều nghe lãng đãng heo may
Hoa vàng mấy vạt bướm bay lượn lờ
Hương mùa dìu dịu câu thơ
Bóng chiều lấp loáng đôi bờ trần gian.
Chiều ơi! Xin chớ vội tàn
Để cho hương sắc còn ngan ngát long
Để cho cái mỏi, cái mong
Sẽ còn neo mãi ở trong đất trời
Chiều đi, xin chầm chậm thôi !
Cho vườn thu lá còn bồi hồi xanh
Tà dương như giấc mộng lành
Cứ vàng óng thế, đừng thành cơn mưa.
Mời em vào quán hương xưa
Nâng ly ký ức hương mùa uống chung.
Phạm Ngọc Lại
5. GIAO MÙA
Nước sông giờ đã cạn dần
Đồng trơ gốc rạ, dấu chân quẹn bùn
Khói đồng như thể người hun
Trời đang trở rét mưa phùn buồn tênh
Cạn đồng, cá đổ về kênh
Chuyến hàng ai vội gập ghềnh lằn xe
Tháng Mười nắng chỉ vàng hoe
Sao thưa thớt giải, lập lòe trời đêm
Gió ru câu hát bên thềm
Mẹ già thầm lặng ngồi têm miếng trầu
Đất cày phơi ải chưa lâu
Lâm râm nghe mẹ nguyện cầu đừng mưa.
Lê Hải Châu
6. LỐI XƯA
Lối xưa tu hú thôi về
Quốc kêu khàn giọng, dáng quê gồng mình
Thuyền trăng ủ dột lặng thinh
Em đi bỏ lại bóng quỳnh lẻ giao
Lối xưa cỏ mọc kín rào
Ồn bay lỗi nhịp, bướm chao lạc bầy
Lá khô trái rụng vơi đầy
Dấu chân em bạc mầu mây gió trời
Anh về lầm lũi rã rời
Đêm dầy sương phủ cái thời trẻ trai
Song thưa hờ hững then cài
Phũ phàng mưa táp réo ngoài hiên cong
Cầu xưa bến đợi nước ròng
Sao sa tăm cá bèo bòng vãng du
Trách chi con tạo tít mù
Em đi... xuân cạn vàng thu lụi tàn
Lối xưa chao chát phím đàn
Bài ca nghẹn giữa hai hàng bạch dương
Bây chừng rẽ ngả đôi đường
Chúc cầu.... chẳng cản anh nhường bước em.
Nguyễn Minh Huệ
7. DƯ HƯƠNG
Chòng chành kìa chiếc lá rơi
Vấn vương chi, để rối bời lòng nhau
Ngập ngừng lối bước sỏi đau
Tiếng chim khách đã mau mau báo người
Giậu thưa tim tím hoa cười
Phía sau khung cửa chưa nguôi mắt thầm
Ngược về ký ức xa xăm
Cuối hè, gió đã thôi cầm hương sen
Cốm nào len lén goị tên
Thân trên phố khách, hồn bên bến làng
Ngàn năm câu lý tình tang
Thương cho con sáo nhỡ nhàng bến sông
Ví dù nơi có… nơi không
Lời ru vẫn ngọt cánh đồng quê xưa
Ví dù ''năm nắng mười mưa''
Mà bông hoa cải vẫn chưa... hết vàng.
Vũ Tháp
8. HẸN LẠI KIẾP SAU
Khi em đỏng đảnh làm cao
Hẳn là ai đó vượt rào chen ngang
Rót tai cánh phượng lời vàng
Thu tàn đổi lấy Đông sang chạnh lòng
Tặng em một đóa hoa hồng
Hương thơm mang nặng nỗi lòng của anh
Kiếp này duyên phận không thành
Thôi đành hẹn lại để dành kiếp sau.
Nguyễn Đinh Phiêu
9. NỖI BUỒN HÓA ĐÁ
Lời tình người ngỏ đêm say
Cho đêm thấp thỏm hao gầy giấc mơ
Bâng khuâng sang bến sông chờ
Người ta lỡ hẹn… thẫn thờ tương tư
Biết là mây gió thực hư
Tơ vương lòng mãi còn dư lệ sầu
Lối về vàng võ mắt ngâu
Tủi thân gục mặt bên cầu thở than
Tháng mười mưa đổ chan chan
Cải vàng ngồng sớm vội tàn lụi đau
Đoạn đành ta đánh mất nhau
Nỗi buồn hóa đá ngàn sau… vẫn buồn
Bùi Ái Nhân
10. NGÔI NHÀ MÙA ĐÔNG
Khi mùa đông đã cận kề
Cùng bao ước hẹn ùa về quanh ta
Ven sông neo một ngôi nhà
Gọi tên nỗi nhớ thuyền xa sắp về.
Qua bao cái rét tái tê
Gió mùa đông bắc tràn trề mặt sông
Ngôi nhà một bếp than hồng
Mối tình ủ ấm mùa đông hai người.
Bến trăng thắp một nụ cười
Sau chín con suối, sau mười đèo cao
Sau những chấp chới vì sao
Cho người gặp lại thuở nào hàn vi.
Về đây gió lạnh thầm thì
Ven sông phố vắng nói gì hư không
Bao ngày nhớ, mấy ngày trông
Ngôi nhà tình khúc mùa đông tặng người.
Minh Trí
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét