Thứ Năm, 4 tháng 11, 2021

Thơ Lục Bát tháng 11.2021 P4 (nguồn Lục Bát Việt Nam)

Thiếu nữ ngồi áo dài trắng, nón lá


31. NHỚ ƠN THẦY

Thầy như người thợ đưa đò
Chở bao thế hệ học trò qua sông
Đêm ngay thầy chẳng quản công
Bảng đen, phấn trắng vun trồng tương lai

Dạy em vững bước ngày mai
Truyền cho kiến thức, mấy ai bằng thầy
Uốn từng nét chữ chưa ngay
Làm văn, tập đọc ... những ngày ấu thơ

Đưa em đến bến, đến bờ
Ươm mầm hạnh phúc ước mơ cho đời
Bay đi khắp nẻo, muôn nơi
Hoành trang mang nặng những lời thầy cô

Nhớ thầy cô vô bến bờ  
Truyền cho đạo lý ước mơ nên người
Tháng mười một, ngày hai mươi
Ơn này tạc dạ suốt đời không phai .

Nguyễn Quang Huỳnh


Thiếu nữ áo đen, cừu



Thiếu nữ áo đầm hồng


32. THĂM CÔ GIÁO CŨ

Bao năm gắn bó với trường
Sớm trưa mưa nắng vẫn thường... cô lo
Cô là người lái con đò
Tháng năm đưa những học trò qua sông

Dẫu rằng gió Bắc mưa Đông
Cùng cô - nắng vẫn ửng hồng lên theo
Cô đi dạy chữ quê nghèo
Sớm trưa lội suối trèo đèo vượt non

Nắng mưa năm tháng đâu còn
Tóc đen má phấn môi son thuở nào
Xuân về bừng nở cánh đào
Giật mình đã thấy cô vào tám mươi

Chúc cô đón tết vui tươi
Bao năm vất vả với đời cô nay
Bát thập xuân vẫn tràn đầy
Niềm vui em đến thăm thầy thăm cô

Kiều Việt


Thiếu nữ áo đầm hồng


33. CÕNG CHỮ LÊN NON

Ngày nào cõng chữ lên non
Chim kêu vượn hót véo von lưng đồi
Đêm nằm thương mẹ đơn côi
Nhớ cô hàng xóm đợi tôi chiều chiều

Lớp nghèo vách nứa nhà xiêu
Thầy trò gắn bó thương yêu mặn mà
Khi rời bản, chữ nở hoa
Tay đầy bụi phấn bay ra trắng đầu

Về quê, em đã qua cầu
Đồng làng, mồ mẹ bạc màu cỏ may
Xòe bàn tay, đếm ngón tay
Lại thương, lại nhớ những ngày lên non.

Đào Trọng


Thiếu nữ ngồi áo đầm trắng


34. TÌNH MẸ

Con đành lỡ hẹn mẹ ơi
Không về để thắp dâng người nén nhang .
Đường xa dặm thẳm ngút ngàn .
Tóc râu năm tháng nhuộm vàng sơn khê .

Đại ngàn heo hút xa quê
Nỗi buồn vời vợi ủ ê kiếp người .
Vẳng nghe tiếng mẹ vành nôi
Ngàn trùng cách biệt cuộc đời biết sao ?

Gió như tiếng mẹ thầm thào :
(Đường xa dặm thẳm mẹ nào trách con
Tâm nhang cũng đủ vuông tròn
Không cần câu nệ đâu con đừng buồn.)

Tình người như nước như non
Đã thành thiên cổ,
Vẫn còn bao dung.

Hoàng Bảo


Thiếu nữ ngồi áo đầm trắng


35. ĐÊM LẠNH

Bao nhiêu chăn ấm nệm êm
Mà giường vẫn lạnh những đêm xa nhà
Lạnh từ mình đến người ta
Lạnh sang hàng xóm, lạnh ra cánh đồng...

Lạnh ai thiếu vợ, vắng chồng
Cô đơn lặng lẽ mà không hiểu gì
Lạnh vì người ở, người đi
Trái tim lạc lối biết khi nào về?

Lạnh trời dù có tái tê
Cũng không bằng lạnh lòng ghê hơn nhiều
Đêm qua có lạnh bao nhiêu
Nếu còn khao khát tình yêu vẫn đầy…

Đặng Vương Hưng


Thiếu nữ ngồi áo đầm trắng


36. LỜI CÔ

Con về thăm lại trường xưa
Khoảng sân đầy nắng rụng thưa phượng gầy
Nhớ sao lời giảng cô thầy
Dắt dìu dạy dỗ những ngày còn thơ

Ghép từng con chữ ngu ngơ
Biết yêu cha mẹ, biết mơ chân trời
Cánh buồm khát gió biển khơi
Thân cò lặn lội đầy vơi sông chiều

Đường quê rộn tiếng sáo diều
Hương sen thơm ngát giữa nhiều bùn tanh
Tấm luôn hiếu thảo hiền lành
Lý Thông ở ác, Thạch Sanh nhân từ

Từng lời ấm cả ngày mưa
Dịu cơn nắng gắt ru trưa giấc nồng
Tươi như buổi sớm mai hồng
Dắt con qua đoạn đường cong tìm về

Thăm cô một tối chớm hè
Bên cây đèn nhỏ mải mê soạn bài
Nhọc nhằn mưa nắng chẳng phai
Ơn cô chỉ lối rộng dài con đi...

Lê Phươnng Lan


Thiếu nữ ngồi áo đầm trắng


37.  KHÚC RU CHIỀU

Cả đời bươn trải tha hương
Lối quen đã lẫn vào đường về xưa
Nhập nhoà đẽo bóng trăng thưa
Dặm dài muôn nỗi sớm trưa nhọc nhằn

Biển đời như áng phù vân
Nhón tay mót nốt tuổi xuân ngọc ngà
Hoàn nguyên tỉnh giấc mơ hoa
Viễn du mắc tiếng ú oà kệ đêm

Dạo khuya thơm gối tay mềm
Thương thương nhớ nhớ nỗi niềm ngổn ngang
Bước chân qua đất cổng làng
Nghiêng xa mùa cũ mênh mang phận mình.

Lại Quốc Bửu


Thiếu nữ ngồi áo đầm trắng


38. THÂN PHẬN TUỔI XUÂN

Tuổi xuân gửi lại trần gian
Em đi về phía nát tan tuổi đời
Mẹ còn khóc giọt máu rơi
Nỗi lòng xé nát tơi bời đắng cay
 
Tự do nào ở trên tay
Mà cầm hương khói những ngày chiến chinh
Bốc lên nắm đất hy sinh
Người ơi cuộc chiến như hình còn đây
 
Khăn tang phủ nước non này
Mai sau còn trắng cỏ cây non ngàn
Sụt sùi con cháu khóc than
Càng đong càng lắc càng tràn nỗi đau
 
Đời người nuốt chậm, đi mau
Chỉ trong tích tắc hoá màu khói hương
Nghìn năm trong cõi tang thương
Tuổi xuân rải suốt con đường chiến tranh.

Nguyễn Lâm Cẩn


Thiếu nữ áo đầm trắng


39. TIẾNG À ƠI

Thu phai nắng cũng úa vàng
Heo may tiết cuối hanh sang gió lùa
Bồng bềnh
mấy đám mây thưa
Sông heo hút bến
đò đưa lưng chừng

Tiễn thu gió bấc về rừng
Bàng già trút lá khom lưng cõng trời
Hoang vời chiều
tiếng à ơi…
Lá vàng rơi
lá vàng rơi...
lá vàng.

Lê Minh Dung


Thiếu nữ áo đầm trắng


40. VÉ KHỨ HỒI

Cho tôi một vé khứ hồi
Chiều đông thũng thẵng để tôi về làng
Vẫn còn nhớ lối để sang
Cái ngày xưa ấy mà mang máng rầu

Bây giờ tìm ở nơi đâu
Mãi thao thiết mắt dao cau thấy buồn
Trời xanh như có mưa tuôn
Sao mong manh tựa cánh chuồn hư vô

Sự đời ơi chuyện nặc nô
Cao sang chi cái cơ đồ phù vân
Dọc ngang trộm ước một lần
Gói vào nhung nhớ cả phần gió giông

Bến xưa bồi lở thay dòng
Khứ hồi đấy cảm còn nông nổi đời
Sẻn so đến cả nụ cười
Bả nhân gian mới thấu lời nhân gian..!

Đỗ Bình


Thiếu nữ ngồi áo đầm trắng


--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét