Thứ Hai, 27 tháng 6, 2022

Thơ 0426: Đêm cồng chiêng Lang Biang

Tây Nguyên


ĐÊM CỒNG CHIÊNG LANG BIANG

Lang Biang
Rừng núi chìm dần vào đêm
Đại ngàn lao xao lá hát
Trăng về đâu?
Chỉ còn chập chờn ánh lửa
Các cô gái Tây Nguyên
Quay tròn điệu múa
Tóc tung bay theo gió
Đôi tay giơ cao nghiêng nghiêng đón nắng Mặt Trời.

Có phải là em
Huyền sử đất đỏ bazan ngàn năm hiện về?
Lửa bùng cháy cùng tiếng cồng chiêng
Rầm rập tiếng voi đi
Rờn rợn tiếng cọp gầm
Có tiếng đỉnh thác Prenn kiêu hùng
Có tiếng dòng suối Datenla hồi sinh
Theo váy Mẹ từ thuở hồng hoang
Rừng núi chuyển mình thành cái nương, cái rẫy
Giặc đến bản làng
Chùm hoa, bụi cỏ nén hờn căm hóa cây nỏ, cây chông...

Có phải là em
Vũ điệu tình yêu cao nguyên bất diệt?
Lửa bập bùng thấp thoáng đàn chim kơ tia tìm bầy
Hoa dã quỳ nở vàng nỗi nhớ
Rượu cần hay nước mắt nàng Lang thủy chung
Thông cổ thụ hay bóng chàng Biang dũng mãnh?
Hạnh phúc từ chiếc vòng tay cầu hôn
Người bộ tộc sinh tồn cùng dòng sông Đa Nhim
Những bàn chân trần rướm máu dìu nhau vượt núi cao chót vót...

Đêm Lang Biang
Xóm Lát hừng hực ánh lửa
Những cô gái Tây Nguyên dịu dàng, uyển chuyển
Đôi tay mượt mà như gió, như mây, như nắng
Từng mảng thời gian trầm tích mập mờ ẩn hiện
Lửa cháy rừng rực đêm Lang Biang
Rực cháy nụ cười anh em người miền xuôi, người miền núi
Rực cháy lửa thiêng Lang Biang
Rực cháy trái tim Lang Biang
Tình yêu Lang Biang
Ước mơ Lang Biang...

(Xóm Lát - Đà Lạt 2022)

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Tây Nguyên


Chủ Nhật, 5 tháng 6, 2022

Thơ Lục Bát tháng 6.2022 P5 (nguồn Lục Bát Việt Nam)



41. GIẬN

Hôm nay em giận anh rồi
Sáng ra bỗng thấy bầu trời kém xanh
Thu buồn gió cũng đành hanh
Rối bời mái tóc, hương chanh xa dần

Đường quen sao lạ bước chân?
Hình như nắng ở ngoài sân bớt vàng?
Hình như trên tán lá bang
Hai con chim chích ngỡ ngàng nhìn nhau?

Hình như trên ngọn hoa cau
Bầy ong mật bỏ đi đâu mất rồi?
Hình như em thấy ai cười?
Mà không, chỉ thấy mặt trời trầm tư

Mây chiều như thực như hư
Sương chiều như ảo, như mơ giữa đời
Sao em lại giận một người
Để hồn phút chốc rối bời, chông chênh?

Cuối trời bóng nguyệt sắp lên
Buồn riêng em biết bắt đền ai đây?
Muốn cho trăng khuyết lại đầy
Anh làm sao với gió mây thì làm ...

Trần Nguyễn Dạ Lan




Thứ Bảy, 4 tháng 6, 2022

Thơ Lục Bát tháng 6.2022 P4 (nguồn Lục Bát Việt Nam)



31. GÓC QUÊ

Trời xanh, phượng đỏ, nắng vàng
Đàn bồ câu trắng mơ màng ngủ trưa

Khoảng quê đẹp tựa bài thơ
Gió như tiếng võng đu đưa ru hè.

Làng còn xanh những rặng tre
Hồn quê lưu giữ bộn bề hồn tôi

Có đi khắp nẻo gầm trời
Quê hương vẫn nặng tình nơi ta về...!

Bùi Hùng




Thứ Sáu, 3 tháng 6, 2022

Thơ Lục Bát tháng 6.2022 P3 (nguồn Lục Bát Việt Nam)



21. HÀ NỘI VÀ ANH

Trả tình Hà nội cho anh
Trở về với biển trong xanh nhớ người
Chênh chao sợi nắng cuối trời
Lộc Vừng xao xuyến một thời xa xưa

Hồ Tây thổn thức nắng mưa
Đồng Xuân buổi chợ đêm lưa thưa người
Tay trong tay dạ bồi hồi
Mênh mang Trúc Bạch đứng ngồi đợi ai?

Đường Thanh Niên nhớ thương hoài
Bon bon xe đạp chỉ hai chúng mình
Tiếng cười rúc rich… lặng thinh
Bờ trăng khát chạm bóng hình thủa xưa

Thẹn thùng hoa sữa sớm trưa
Bao năm thoang thoảng sao vừa lòng em
Đêm về đêm mãi gọi đêm
Biển xanh khao khát cả miền Thăng Long

Nguyễn Thị Hồng Vân




Thứ Năm, 2 tháng 6, 2022

Thơ Lục Bát tháng 6.2022 P2 (nguồn Lục Bát Việt Nam)



11. HOÀNG HÔN

Lẫn trong chút ánh chiều tà
Cánh cò chở nắng đồng xa chập chờn
Chiều dần nhạt ánh hoàng hôn
Dòng sông đỏ đục lũ nguồn về nhanh

Bóng đêm như lũy như thành
Tỏa trên đồng rộng, phủ quanh xóm làng
Trời như về thuở hồng hoang
Gió như ma đuổi cuối hàng cây xanh

Cánh cò nhập nhoạng vòng quanh
Đàn dơi thỏa sức tung hoành trời đêm

Lê Hải Châu




Thứ Tư, 1 tháng 6, 2022

Thơ Lục Bát tháng 6.2022 P1 (nguồn Lục Bát Việt Nam)

Thiếu nữ ngồi áo dài trắng


1. KẺ NỢ

Con còn nợ Mẹ mấy roi
Nợ đời một gánh thêm đôi nợ tình

Nợ tương lai rạng bình minh
Nợ cội nguồn một bất bình dấn thân

Nợ tự do cánh chim bằng
Nợ thời thơ ấu một lần về thăm

Tha hương nợ những đêm Rằm
Suốt đời kẻ nợ nguyện thầm Mẹ ơi!

Hoàng Văn Thất Sơn