Chủ Nhật, 5 tháng 6, 2022

Thơ Lục Bát tháng 6.2022 P5 (nguồn Lục Bát Việt Nam)



41. GIẬN

Hôm nay em giận anh rồi
Sáng ra bỗng thấy bầu trời kém xanh
Thu buồn gió cũng đành hanh
Rối bời mái tóc, hương chanh xa dần

Đường quen sao lạ bước chân?
Hình như nắng ở ngoài sân bớt vàng?
Hình như trên tán lá bang
Hai con chim chích ngỡ ngàng nhìn nhau?

Hình như trên ngọn hoa cau
Bầy ong mật bỏ đi đâu mất rồi?
Hình như em thấy ai cười?
Mà không, chỉ thấy mặt trời trầm tư

Mây chiều như thực như hư
Sương chiều như ảo, như mơ giữa đời
Sao em lại giận một người
Để hồn phút chốc rối bời, chông chênh?

Cuối trời bóng nguyệt sắp lên
Buồn riêng em biết bắt đền ai đây?
Muốn cho trăng khuyết lại đầy
Anh làm sao với gió mây thì làm ...

Trần Nguyễn Dạ Lan







42. HẠ BUỒN...   

Hạ rơi... giọt nắng cuối đường
Gợi bao kỷ niệm buồn vương một thời
Níu vầng trăng khuyết chơi vơi
Sao đò đứng đợi nửa vời sông xưa.

Nhớ khi duyên thắm đò đưa
Khách còn nhớ bến như vừa hôm qua
Mà sao tình vội nhạt nhoà
Tan vào bọt nước cánh hoa phượng buồn.

Rủ lòng trời đổ mưa tuôn
Ướt đầm vai áo nỗi buồn nàng thơ
Người xưa ai đứng đợi chờ
Để thuyền không lái... ngẩn ngơ đò chiều...

Hoàng Minh Thuận





43. TU THƠ

Ta ngồi trên đá tu thơ
Cắn tay làm bút. Đau ngơ ngẩn lòng!
Thơ Yêu. Viết chất đầy đồng
Thơ Người. Đọc mãi Vẫn không… thấy Người!

Thanh Trắc Nguyễn Văn





44.  VỀ VỚI XỨ ĐÔNG

Mời anh về với xứ Đông
Hoa thơm trái ngọt lúa đồng ngát hương
Nghe cô em gái áo hường
Hát câu quan họ vấn vương bao người!

Miếng trầu thơm cả nụ cười
Em têm cánh phượng gói lời thương yêu
Ngấm vần lục bát ai gieo
Mà say nghiêng ngả cả chiều Hải Dương!

Vũ Hải Thế





45. HƯƠNG XƯA

Tình yêu vỗ cánh bay đi
Cho ta thương nhớ mỗi khi chiều về

Hương xưa thấm giọt tình quê
Lòng anh vẫn đợi em về bên anh

Xa rồi mái tóc còn xanh
Đến nay tóc đã ngậm vành tuyết sương

Chiều thu lá rụng ven đường
Buồn sao sắc lá còn vương tơ lòng...

Nguyễn Ngọc Đấu





46.  TRỜI ĐẤT CŨNG YÊU?

Hình như trời đất cũng yêu?
Mấy hôm nắng lửa như thiêu thế này!
Cuộc tình nào chẳng đắm say
Cũng hừng hực nóng cả ngày lẫn đêm...

Yêu rồi đừng kéo dài thêm
Cho mưa rơi xuống ướt mềm tóc nhau
Xin mát mẻ về đây mau!
Chỉ đừng lạnh giá như đầu mùa đông

Ghen tuông đừng để bão giông
Giận hờn lũ lụt đừng không hiểu gì
Nắng mưa đỏng đảnh xuân thì
Cầu xin trời đất hãy vì nhân gian...

Đặng Vương Hưng





47. THUYỀN VÀ SÔNG

Bấy lâu xuôi ngược trong sông   
Nay thuyền thử sức xuôi dòng ra khơi
Mênh mông giữa chốn biển trời
Sóng to gió lớn, đành thôi quay về

Thuyền về với cảnh sông quê   
Thân quen sóng nhỏ vỗ về êm ru
Biển khơi sóng gió mịt mù
Là nơi tàu lớn vi vu hành trình

Ngẫm suy thuyền biết phận mình
Dòng sông bến nước mưu sinh cuộc đời
Thuyền không mạo hiểm ra khơi
Thủy chung gắn bó trọn đời cùng sông.

Bùi Văn Hoa





48. TÌNH CHẮP ĐÊM CHÈO

Xa nhau nhớ mãi giọng chèo
"Lới lơ, đào liễu" khiến chiều buộc anh
Tóc giờ lác đác sợi xanh
Bởi ngày nẫu đợi, tàn canh cuộn sầu

Thấy em đứng mãi bên cầu
Quyết không bước nữa, già trầu mặc ai
Trống chèo giục giã, giục dài
Kệ đêm trăng cứ lăm cài cành ngâu

Nhớ người thương biết để đâu
Khổ tâm quay quắt, mối sầu lặng trông
Lẻ đêm trăng lặn, trời hồng
Thêm quê chung lối hoa ngồng mặc hoa

Song đào tựa ánh trăng tà
Mời trầu em hát, chắc là khó quên!

Nguyễn Sỹ Huy





49. TÌNH CHẮP ĐÊM CHÈO

Xa nhau nhớ mãi giọng chèo
"Lới lơ, đào liễu" khiến chiều buộc anh
Tóc giờ lác đác sợi xanh
Bởi ngày nẫu đợi, tàn canh cuộn sầu

Thấy em đứng mãi bên cầu
Quyết không bước nữa, già trầu mặc ai
Trống chèo giục giã, giục dài
Kệ đêm trăng cứ lăm cài cành ngâu

Nhớ người thương biết để đâu
Khổ tâm quay quắt, mối sầu lặng trông
Lẻ đêm trăng lặn, trời hồng
Thêm quê chung lối hoa ngồng mặc hoa

Song đào tựa ánh trăng tà
Mời trầu em hát, chắc là khó quên!

Nguyễn Sỹ Huy





50. ĐỤC TRONG

Sao dòng nửa đục nửa trong?
Thương cho bên đục, đau lòng sông ơi!
Bến Đông nay lở mất rồi
Thuyền xưa nhớ bến, bến rời đi đâu?

Đâu còn “sông đổ biển sâu?”
Biển nay cuộn đỏ, đâu màu xanh trong!
Dòng đời TRONG - ĐỤC có không?
Người đi lạc bước, ngược dòng về đâu?

Bởi ham hương lạ, sắc mầu
Để người thân phải vương sầu lệ chan!
Niềm tin, ân, đức, phai tàn
Hương đồng đâu giữ, nhân gian chê cười

Tình quê nguội lạnh người ơi
Đêm buồn... tiếng Mẹ ru hời... hư không?
Hãy về với Mẹ cùng sông?
Chiều nghiêng bóng Mẹ ngóng trông... con về!

Nguyễn Ngọc Cẩn




--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét