Thứ Năm, 12 tháng 4, 2018

Thơ hay mỗi ngày (12)

Thiếu nữ ngồi trong phòng áo yếm tím

1. PHỐ NHỎ ĐÊM VỀ

Đêm nghe con đường nhỏ
thì thầm tiếng xe qua
lá khua dài xuống ngõ
chút phố phường du ca
 
Chiếc lá vàng bỏ ngỏ
một chuyện tình xa xôi
đêm nhọc nhằn mắt đỏ
tiếng xe buồn ngược xuôi
 
Bước chân về phố nhỏ
vẫn còn những suy tư
đêm nằm nghe vách trọ
nghỉ hờ kiếp phiêu du
 
Chợt thương thành phố nhớ
có dấu xưa đi tìm
đã một thời kỷ niệm
đong đếm tình bơ vơ
 
Đêm nào mưa phố trọ
mưa nhẹ nhàng tiếng rơi
chậm đều như tiếng thở
hay tiếng lòng buông lơi...

(Báo Cần Thơ)

Phan Duy


Thiếu nữ nằm áo trắng


Thiếu nữ đứng tựa lan can áo đầm xanh lam

2. KHÔNG ĐỀ

Gió cứa vào cây những vết thời gian
Em không là gió mà cứa vào
lòng anh nỗi nhớ
Bờ sông xưa bồi lở
Ai thả vào biệt ly
 
Ngày em đi
Mưa ướt lá trầu vườn cũ
Xứ người tuyết phủ
Bạc trắng đời tha hương
Em gửi nhớ thương
Vào dòng dư lệ
Ôm vầng trăng cong
Bội lời hải thệ
 
Mái tranh xưa đổi ngói
Mẹ cha ấm tuổi già
Tình duyên em hóa đá
Vào một đời phôi pha

(Báo Cần Thơ)

Trầm Thanh Tuấn


Thiếu nữ đứng áo trắng quần đùi hoa

3. NGỌN SÓNG HÌNH TỔ QUỐC

Những ngọn sóng
hát mãi khúc ngàn năm
từ thời khai thiên lập địa
đã ngân nga bổng trầm
 
Những cha anh
giữ sơn hà bờ cõi
đánh đuổi ngoại xâm giữ yên quê biển
bao chiến công thêm dày trang sử
dẫu đổi bằng xương trắng máu đào
 
Những con tàu
lướt giữa trùng khơi
mùa nối mùa qua mau
nắng vàng buông lấp lánh
gió tình tang xoay vần điệu lý
sóng uốn mình
như hình Tổ quốc tôi!

(Báo Cần Thơ)

Lê Văn Trường


Thiếu nữ áo dài xanh

4. CON VẪN HỌC TRÒ THẦY ƠI

Con nhớ lắm những ngày đầu đi học
Bước ngập ngừng vào lớp rộng thênh thang
Cùng với con, bao ánh mắt ngỡ ngàng
Nhìn nhịp thước Thầy gõ đều lên bảng
Theo giọng Thầy, chữ i tờ đầu tiên con tập đọc
Thầm mong sao đọc viết được tên mình
 
Tay dính mực, cây viết cầm không vững
Con ngoằn ngoèo đồ lên nét chữ thanh tao
Chữ của Thầy cho
ôi đẹp biết dường nào
Cái chữ ban đầu tuy rằng rất nhỏ
Không dày công không thể vun đầy
Mỗi ngày qua Thầy nâng con lớn dậy...
 
Mấy mươi năm bao việc mất còn
Lớp trò xưa vẫn giữ một lòng son
Thầy vui với việc đưa đò
Sang sông con vẫn học trò Thầy ơi

(Báo Cần Thơ)

Trần Văn Kiệt


Cô giáo Hương Trà

5. NỖI NIỀM QUÊ CŨ

Người trai Việt tìm về đất Việt
Nhớ quê hương cây khế, vườn cà
Nhớ con đường khói rơm đi học
Ngày xa trường đỏ một mùa hoa.
 
Ta còn lại sỏi mòn ghế đá
Lá bàng bay man mác nỗi buồn
Kỷ niệm cũ chìm sâu trong cỏ
Nhặt lên cầm chỉ thấy mưa tuôn.
 
Ta gọi mãi mùa thu đã mất
Đâu học trò áo trắng tinh khôi?
Bến sông đó chiều vàng cỏ biếc
Thương bóng đò biền biệt xa xôi.
 
Người lại đi như thuyền ra biển
Lạy bóng tre, hương lúa, gốc tràm
Đêm tuyết lạnh vành trăng chợt thức
Tiếng ai hò nhớ nắng phương Nam?

(Báo Cần Thơ)

Thanh Trắc Nguyễn Văn


Jennifer Phạm


6. TÌM NỖI NHỚ ĐÁNH RƠI

Có người nhặt nắng đem phơi
Kết thành nỗi nhớ
Bời bời đợi mong.
 
Sợi tình rớt ở đáy sông
Đò qua ai vớt
Mênh mông sóng dồi.
 
Ta tìm nỗi nhớ đánh rơi
Chênh chao giọt nắng
Buộc lời đa mang

(Báo Cần Thơ)

Từ Dạ Linh


Jennifer Phạm


7. MÙA NOEL MỘT THUỞ

Em có về mùa Noel một thuở
áo trắng nghịch đùa làn gió cứ mộng mơ
em có về tìm lại câu thơ
ai bỏ sót trong cánh thiệp mừng năm cũ

Nghe xôn xao tiếng nhạc mùa lan nhẹ
có nốt trầm rớt lại đâu đây
một nốt trầm đậu giữa lòng tay
mười năm trôi nhanh hỏi em còn giữ
kỷ niệm xanh rêu tự bao giờ

Tôi lại về mùa Noel một thuở
áo trắng ngày xưa lặng lẽ xa rồi
tôi lại về mới biết câu thơ mồ côi
từ buổi ngập ngừng phượng đỏ

Tiếng nhạc mùa rộn ràng từng lối nhỏ
lối của mười năm
lối của guốc cũ biết đâu tìm
chỉ có cây thông chập chờn xanh đỏ
ai mắc lạnh lùng cho xước gió miên man

Em có về mùa Noel một thuở
thay lại màu son giữa ban chiều

Cũng như câu thơ rớt cả một thời dang dở
chợt thấy mình là con chiên
bơ vơ lòng nhẩm khẽ một tràng kinh

Tôi lại về
tìm hương lạnh buổi đầu tiên
tìm hương lạnh mùa Noel thuở ấy.

(Báo Cần Thơ)

Phan Duy


Thiếu nữ áo dài trắng dựa tường
8. HOA SỮA

Hoa sữa thả hương vào cánh gió
thơm nồng mái tóc mỗi chiều vàng
cỏ biếc thẹn thùng theo bóng đông sang
một chiếc lá lạnh đầy vì sương xuống

Chim non ngơ ngác sau một ngày ngủ nướng
bỗng lạc loài theo ngày tháng xa em
những ngọt ngào sẽ thêm thắm về đêm
nhưng đêm lại trả riêng niềm cô lẻ

Nghiêng nỗi nhớ thấy lòng nặng quá
gục đầu vào thời gian thấy nhẹ những xa xôi
hoa sữa đêm đông vẫn tinh khôi
vẫn ngào ngạt
con đường vẫn thẹn thùng những đôi lứa yêu nhau
vẫn rưng rưng đáy mắt…
(Báo Cần Thơ)

Nguyễn Hoàng Viện


Thiếu nữ áo dài trắng nội y hồng

9. NGỌN GIÓ MÙA ĐÔNG

Con đường vắng buổi đi về chao chát
Ngọn gió xoay vần nỗi nhớ về đâu
Vòng xe chậm chở ngày xa ngái
Ánh mắt buồn neo bến nhớ trăm năm
 
Bầy chim sáo không về chốn cũ
Tiếng hót ngày xưa thao thiết bên thềm
Loài hoa dại âm thầm bung nở
Nét đẹp dịu dàng có níu bước chân ai?
 
Mùa gió đông thì thầm bên cửa
Cây trái vườn nhà chín bói đưa hương
Ơi em nhỏ mắt nhìn ngơ ngác
Phút ngây ngô người lỡ một mùa hoa.
 
Dòng sông quê một đời lặng lẽ
Bồi lở nông sâu tha thiết bên người
Cánh chuồn nhỏ bay qua ngày xa vắng
Bắt hụt ngày xưa một mùa gió qua rồi...

(Báo Cần Thơ)

Kim Cương


Thiếu nữ ngồi áo dài tím

10. VẼ XUÂN

Ta vẽ mùa xuân trong mắt biếc
Tha thướt áo tơ nắng buông mành
Bầy gió nghêu ngao triền hoa cỏ
Khúc khích nụ cười thắm đồng xanh
 
Vẽ nét tinh khôi vành nón trắng
Mắt chiều mơ đắm khúc tiêu dao
Giọt mưa xao xuyến hương tóc xõa
Trời ươm vạt nắng ửng má đào
 
Vẽ bước mùa sang nhịp ký ức
Sầu đông trải tím giấc mơ thầm
Mùa tương tư cũ gieo hoài niệm
Giọt thơ man mác khúc dư âm
 
Ta vẽ mùa xuân say cánh bướm
Mộng vàng hoa mướp lung linh chiều
Thềm cũ mẹ ngồi khâu mưa nắng
Vẽ lối trở về mái rơm xiêu…            

(Báo Cần Thơ)

Nguyệt Thi


Thiếu nữ áo dài trắng ôm hoa sen

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét