Thơ ca - Văn học - Nghệ thuật - Kiến thức - Hài hước - Ngôi sao - Người mẫu - Ảnh đẹp - Video Sáng tác - Sưu tầm
Chủ Nhật, 4 tháng 9, 2022
Thơ Lục Bát tháng 9.2022 P2 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
11. NGÕ MÒN THÁNG CHÍN
Đã là gì của tim nhau
Mà đôi guốc ấy gõ đau cả đời
Mắt em muôn ánh xa vời
Cứa vào tháng chín làm tôi nhói lòng
Em còn nhớ rét mùa đông
Bên em ô cửa nói không nên lời?
Mỗi lần họp lớp em cười
Nghìn kim châm buốt tim tôi thế này
Câu thơ chết ở đâu đây
Xác tan âm tiết, hồn bay nhịp vần
Đầm xưa bốn chục mùa tàn
Bông sen vội hái còn ngan ngát lòng
Ngõ mòn vườn cũ bỏ không
Người đi phố thị Đoài Đông chẳng về
Rong rêu bám chặt câu thề
Lại chiều thu nữa dãi dề đầm mưa...
Trên trời lạc một cánh cò
Ru tôi cùng với bài thơ ướt đầm
Ngõ mòn lá phủ quanh năm
Vẫn còn tiếng guốc xa xăm gõ về.
Dương Khắc Giao
12. MƯỢN BỜ VAI?
Ai cho nhau mượn bờ vai?
Tạm quên đi tiếng thở dài mỗi đêm
Cho giường đôi được ấm êm
Và cho mắt ướt môi mềm có nhau...
Bờ vai mượn được bao lâu?
Trái tim loạn nhịp bắt đầu bình yên
Cho nhau vơi bớt ưu phiền
Dù chưa hạnh phúc như miền ái ân…
Bờ vai mượn dẫu một lần
Vẫn thầm mong ước như cần trăm năm
Dù là hi vọng xa xăm
Cho nhau thêm một chỗ nằm trong tim...
Nửa đời như vẫn đi tìm
Bờ vai ai đó lặng im đợi chờ?
Đặng Vương Hưng
13. NGUYỆT LẠNH
Hoa vàng
Viễn mộng xa xôi
Này anh nguyệt lạnh
Phương trời ngàn sau
Còn ai
Mà đợi mùa ngâu
Vàng hoa động ấy
Đã màu tang thương
Sông ôm
Trăng chết vô thường
Và ta cũng lụy
Bên nguồn khe xưa
Theo anh
Lạc đến cuối mùa
Mới hay mình đã
Suông bùa mộng du...
Trần Thanh Trúc
14. BÓNG MẸ
Đâu rồi bãi chợ xưa đâu?
Nay về tìm lại xót đau… bao điều
Đấu vừng, bơ lạc chân xiêu
Mẹ ngồi nhặt hạt nắng chiều quản chi.
Buổi mưa, buổi nắng nhất thì
Nuôi con mẹ chẳng sá gì lưng cong
Đắt hàng mọi thứ cũng xong
Ế hàng sàng sẩy cố mong bữa rày.
Bát cơm khi lép, khi đầy
Dành con, dụm nhặt mong ngày lớn khôn
Ngõ sâu lẩn khuất sau vườn
Lằn vai mẹ gánh hiền lương thuở nào.
Bóng dài bước thấp, bước cao
Đổ nghiêng cả ánh trăng sao giữa trời
Chợ quê vẫn hiện bóng người
Đấu vừng, bơ lạc một thời quán xiêu.
Bùi Quang Lục
15. MẮT THU
Gió hây hẩy, lá chơi vơi
nước chao lúng liếng, cá chơi mặt hồ
Bình minh hạt nắng lô nhô
bướm ve vãn lượn, sen tô nét mày
Liễu mảnh mai dáng hao gầy
bóng loang mặt nước hồ đầy... Mắt Thu!
Cao Thần Nguyên
16. VƯƠNG VẤN DÁNG HOA
Ngồi buồn thầm nhớ dáng hoa
Phong Lan thoang thoảng chiều tà vấn vương
Hương Quỳnh ngan ngát đêm sương
Đoá Hồng hạnh phúc, yêu thương mặn mà
Trắng trong hoa Huệ thiết tha
Lily quyền quí, kiêu sa giữa đời
Thuỷ Tiên yêu mến thay lời
Hướng Dương vuơn thẳng nắng ngời bình minh
Tường Vy dáng ngọc xinh xinh
Hoa Cau dệt thắm duyên tình mộng mơ…
Phượng hồng nhung nhớ, đợi chờ
Cánh Bằng Lăng ép bài thơ Hạ về
Dành Dành thầm kín say mê
Păng- Sê thương nhớ tình si nồng nàn
Xuân sang ước nhánh Mai vàng
Hoa Đào thơ mộng, dịu dàng trước sân
Nhớ hoa lòng chợt bâng khuâng
Canh khuya gối chiếc, đơn thân mơ màng
Thương thương, nhớ nhớ nhiều nàng
Đêm về mới chợt…bóng chàng lẻ loi.
Nhật Quang
17. THƠM MÃI MÙI BÙN
Tắm bùn suối khoáng Bình Châu
Nhớ về bùn đất Bối Cầu xưa xa
Dép râu đến lớp cùng ta
Đường bùn dép lốp điểm hoa áo quần
Từng mùa phượng đỏ qua dần
Đường trơn trượt té bao lần lấm lem
Tắm đêm trăng sáng thay đèn …
Nào ngờ bùn đất vẫn quen bám người …
Mùi bùn thơm suốt đời tôi
Tắm bùn suối khoáng nhớ mùi bùn quê.
Nguyễn Quang Huỳnh
18. BẾN VỌNG NGƯỜI XƯA
Một chiều theo gió mùa thu
Dẫn tôi về với lời ru nắng tràn
Thăm cây Lục bát trời ban
Thắp tuần nhang kính vọng làn khói bay
Hoa tươi thơm quyện đất này
Tứ thơ Lục bát làm say hồn người
Xin dâng một lẵng hoa tươi
Nghiêng mình bên bóng cây đời cổ xưa
Cùng xin cho một “cơn mưa”
Để trang Lục bát đong đưa nắng vàng…
Hoàng Minh Thuận
19. THU PHẢI SANG
Thế rồi thu cũng phải sang
Bướm vàng lay cánh hoa vàng ngỡ rơi
Một ngày, một tháng, một đời
Một tình yêu mãi cuối trời, chân mây
Quả khô đánh động gốc gầy
Ấp iu hạt lửa đợi ngày tàn đông
Hương chờ đượm, lửa đợi nồng
Luân hồi không có - có không sá gì.
Vũ Anh Vũ
20. ĐỢI EM HỒ LẮK
Không em hồ Lắk mông lông
Cánh cò in đáy càng trông càng mờ
Bồng bềnh mây nước lơ ngơ
Lăn tăn mặt sóng lặng lờ lòng anh
Không em núi nản xây thành
Gió liu hiu ngọn mong manh chân trời
Đàn voi thủng thẳng đứng chơi
Sải dài cánh sếu về nơi mịt mù
Con thuyền chở chuyến lãng du
Đi về sương khói mình ru lấy mình
Người ơi duyên nợ trời sinh
Bao giờ mới bén chữ tình vào nhau
Thôi thì xin đợi kiếp sau
Ta về hồ Lăk nhuộm màu trong xanh
Lưng voi hai đứa chòng chành
Đàn chim không gọi mà cành líu lo.
Nguyễn Lâm Cẩn
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét