Thứ Sáu, 9 tháng 12, 2022

Thơ nhà giáo hay nhất nhiều tác giả (7)



61. Thầy Cô Với Con Đò

Lặng xuôi năm tháng êm trôi
Con đò kể chuyện một thời rất xưa
Rằng người chèo chống đón đưa
Mặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều

Bay lên tựa những cánh diều
Khách ngày xưa ấy ít nhiều lãng quên .
Còn đây bến nước quen tên
Khách đông đò lại rộn lên tiếng cười

Giọt sương rơi cạnh bến đời
Tóc thầy cô bạc giữa trời chiều đông
Mắt thầy từng đợi từng trông
Thầy cô vui mãi với dòng thời gian....

Hoàng Đình Hồng







62. Tình Cô

Bài cô giảng dạy sớm chiều
Thấm vào hồn trẻ bao điều ước mơ
Lời trong ý đẹp như thơ
Cô đang thêu dệt bến bờ tương lai

Gửi vào lớp trẻ ngày mai
Những người trí thức mang tài giúp quê
Tiếng ve vang vọng hè về
Bài ca tiếp nối đam mê học hành

Bao đôi mắt sáng long lanh
Ngày mai là cả bức tranh huy hoàng
Cô đi ngập giữa nắng vàng
Dáng cô dáng mẹ dịu dàng yêu thương.

Đỗ Thị Tâm





63. Dâng Thầy Cô Trọn Miền Quà Thảo Thơm

Mừng ngày lễ hội thầy cô
Vạn lời chúc ngàn lời thơ dâng thầy
Gió Đông se ngọn hồng say
Sưởi lòng Người ấm những ngày giá băng

Ríu ran lời chúc kính thăm
Ngân vang câu hát quện vần nết na
Điểm mười em kết thành hoa
Dâng thầy cô trọn miền quà thảo thơm.

Nguyễn Thị Ngọc Mai





64. Tự Ngẫm

Tóc mình đã bạc rồi sao?
Mà mình cứ ngỡ thuở nào còn xanh
Lo cho lớp trẻ học hành
Vương nhiều bụi phấn, nên thành thế thôi.

Còn say với nghiệp trồng người
Cho nên vẫn nhớ cái thời trẻ trung
Đưa đò chở khách sang sông
Con đò trí thức nối dòng nhân gian.

Ước mơ chắp nối cánh vàng
Góp phần xây đắp vinh quang cho đời
Truân chuyên từng trải một thời

Về hưu càng ngẫm, càng vui tuổi già...

Trịnh Bá Khả



Thiếu nữ ngồi áo dài tím


65. Thầy Tôi

Bao năm vẫn lặng lẽ trôi
Thời gian như nước thầy tôi đưa đò
Qua sông bao lứa học trò
Tóc thầy bụi phấn bây giờ bạc thêm

Cùng trang giáo án hàng đêm
Thầy tôi chắp cánh cho em vào đời
Tuổi thơ em có một thời
Đường đi vững bước có lời thầy xưa

Đôi tay chèo chống đón đưa
Khách qua sông của ngày xưa xa rồi
Bây giờ đứng giữ dòng đời
Hanh hao một bóng cuối trời hoàng hôn

Tháng năm đôi mắt mỏi mòn
Hành trang ngày ấy ai còn nhớ không
Tóc thầy bạc trắng chiều đông
Kết từ bụi phấn qua dòng thời gian

Con đò về bến bình an
Dòng sông còn lại muôn ngàn sóng xô.

Vũ Nhang


Thiếu nữ áo dài tím

Thiếu nữ áo dài tím


66. Nhớ Ơn Thầy Cô

Cả đời phấn bút trên tay
Ươm mầm trí thức xanh cây nẩy chồi
Trăm năm sự nghiệp trồng người
Đưa đò tri thức tới nơi bến bờ

Dạy con từ thuở còn thơ
Cho con khôn lớn, ước mơ vào đời
Các con đi khắp muôn nơi
Dựng xây đất nước, xây đời tự do

Nhớ ơn các bậc thầy cô
Tận tình dạy dỗ học trò thành danh
Kính chúc bác mẹ sinh thành
Mạnh khoẻ hạnh phúc gia đình yên vui

Các con xin hứa vâng lời
Noi theo gương sáng, làm người nhân văn.

Nguyễn Xuân Ngọc


Thiếu nữ ngồi áo dài tím



67. Nhớ Ơn Thầy

Thầy như người thợ đưa đò
Chở bao thế hệ học trò qua sông
Đêm ngay thầy chẳng quản công
Bảng đen, phấn trắng vun trồng tương lai

Dạy em vững bước ngày mai
Truyền cho kiến thức, mấy ai bằng thầy
Uốn từng nét chữ chưa ngay
Làm văn, tập đọc... những ngày ấu thơ

Đưa em đến bến, đến bờ
Ươm mầm hạnh phúc ước mơ cho đời
Bay đi khắp nẻo, muôn nơi
Hoành trang mang nặng những lời thầy cô

Nhớ thầy cô vô bến bờ
Truyền cho đạo lý ước mơ nên người
Tháng mười một, ngày hai mươi
Ơn này tạc dạ suốt đời không phai.

Nguyễn Quang Huỳnh





68. Mười Năm

Mười năm từ giã nghề dạy học
10 năm tôi lận đận áo cơm
sáng nay có người gọi tôi: cô giáo
trời chẳng mưa mà lòng giông bão
cây bàng cay mắt lá phía sân trường
tiếng gọi cô mới thân thương làm sao
chợt nhớ quá chừng viên phấn trắng
cứ tưởng thời gian trôi qua thầm lặng
tấm bảng đen khuất vào ký ức
thẳm sâu
tiếng gọi cô
vẫn theo tôi dằng dặc cuộc hành trình!

Nhật Quỳnh





69. Cô Giáo Văn Giảng Văn Trên Sông Sào Khê

(viết tặng cô Hồng Ngọc, giáo viên văn trường Võ Thị Sáu)

Mây xanh xanh
Nước xanh xanh
Có cô giáo nhỏ long lanh mắt cười
Môi hồng
Má thắm đôi mươi
Đọc thơ văn vọng đất trời Sào Khê.

Mái chèo rộn rã chiều quê
Cá tôm hiếu học tụ về chật đông
Văn vang núi
Thơ hòa sông
Lung linh lời giảng, bềnh bồng khói thu.

"Kìa ai Tây Tiến diệt thù
Nhớ về Việt Bắc mịt mù gió sương
Sóng yêu bờ vượt đại dương
Đây Thôn Vỹ Dạ trăng thương một người.

Vợ Chồng A Phủ mỉm cười
Hát bài Đất Nước thành lời ru con
Lọc lừa Số Đỏ lại son
Chí Phèo rạch mặt mãi còn nỗi đau..."

Giọng cô thánh thót ngọt ngào
Ngẩn ngơ lúng liếng trăng sao cuối ngày
Tung tăng tôm cá thuộc bài
Thuyền về gác mái
Nhớ hoài bóng cô!

Tràng An 2020

Thanh Trắc Nguyễn Văn





70. Nhớ Thầy

(Tưởng nhớ thầy giáo đã khuất)

Ai về trường cũ chiều nay
Cho ta gửi chút heo may cuối mùa
Gói đầy nỗi nhớ thuở xưa
Chở theo cả những giọt mưa ngọt ngào

Căn phòng chan chứa khát khao
Nhặt thưa thầy đã dạy bao nhiêu điều
Đâu rồi gương mặt đăm chiêu
Bảng đen dấu phấn hằn nhiều nghĩ suy

Bàn chân em đã bước đi
Vẫn nghe văng vẳng tiếng ve phía trường
Thầy ơi thương quá là thương
Mảnh sân lá rụng, hạt sương trên cành

Vòm cây nắng thật hiền lành
Đậu trên trang sách một nhành phượng khô
Mở ra dòng chữ ngây ngô
Rưng rưng em viết bài thơ nhớ người

Giờ thầy thành khói cuối trời
Chuyến đò tình nghĩa một đời nắng mưa
Em về viếng nấm cỏ thưa
Nghe trong hương khói thầy vừa điểm danh.

Bạch Văn Tín




--------------------------------------------------
Thơ nhà giáo hay nhất nhiều tác giả (2) (3) (4) (5) (6) (7)

Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét