Thứ Ba, 24 tháng 1, 2023

Thơ Lục Bát tháng 1.2023 P2 (nguồn Lục Bát Việt Nam)



11. NÀNG XUÂN

Trời vừa vén bức rèm đêm
Màn sương buông áo em thêm nõn nà
Ong vờn bướm quyện chim sa
Bâng khuâng kẽ lá ngọc ngà hong phơi

Sinh từ đất dưỡng bởi trời
Thơm hương thắm sắc cho đời đắm say
Ngắm em dẫu cạn tháng ngày
Thi nhân tài tử cứ đày đọa thân

Em không tuổi anh phù vân
Lại già đi bởi mỗi lần em qua.

Phúc Hữu


Photo Tiêu Nại



Photo Tiêu Nại


12. SẮC XUÂN

Mênh mang Đông đã cạn ngày
Đất trời nấn ná chia tay Nhâm Dần
Đó đây rong ruổi bước chân
Đường quê góc phố, sắc Xuân ngập tràn

Lạc vào ngõ chợ miên man
Mảng chen hoa sắc, tiêu tan bộn bề
Dạo quanh, như chạm bùa mê
Hình như xuân đã cận kề môi son

Đào Xuân đang độ căng tròn
Hút hồn lữ khách, tay thon cựa mình
Nụ cười tươi xỉnh xình xinh
Mắt trong ánh mắt đắm tình xốn xao

Con tim khắc khoải dâng trào
Bâng khuâng nơi chợ, cớ sao hỡi người?...

Lại Văn Oanh


Photo Tiêu Nại



13. TRỞ VỀ

Trở về với tuổi thơ xưa
Đi tìm cơn gió, trận mưa thưở nào
Trời xanh xanh đến nôn nao
Biển xanh xanh đến nghẹn ngào năm canh

Trở về với khoảng xa xanh
Lâng lâng ngọn gió mỏng manh cánh diều
Trở về chùa cổ phong rêu
Cõi lòng ủ chín những điều bình yên

Trở về với bóng mẹ hiền
Về miền thương nhớ về miền xót xa
Trở về với chính hồn ta
Ngỡ gần gần lắm lại là trùng khơi

Trở về với những non tươi
Nhụy hoa trong trắng, mắt người trong veo
Một đêm mười sáu trăng treo
Gập ghềnh con suối, cheo leo cây cầu

Trở về ký ức thẳm sâu
Ở đâu sóng gió? Ở đâu vui buồn?

Đặng Cương Lăng





14.  TÂM TÌNH LOÀI HOA DẠI

Em là hoa dại ven đường
Nhỏ nhoi trinh trắng vẫn đương hiện hình
Từ khi có ánh bình minh
Trăng lên buổi tối nhiệt tình là em

Không che, không nấp sau rèm
Không người nâng đỡ để đem tặng đời
Chúng em hoa dại mà thôi
Nhiều người giẫm đạp rối bời tấm thân

Nào đâu được quý được cần
Như lan "đột biến" nhiều dân săn lùng!
Ruộng đồng em mọc tứ tung
Hình hài trong trắng khắp vùng đó đây

Ít ăn nên tấm thân gầy
Quanh năm sương gió cánh tay mại mềm
Yêu đời em vẫn vươn lên
Nhỏ nhoi sáng sủa trên nền cỏ xanh

Chỉ là hoa dại trong lành
Tặng cho thiên hạ bức tranh hữu tình
Tuy rằng không được đẹp xinh
Nhưng em vẫn giữ dáng hình xưa nay

Nguyễn Công Thỉnh





15. TẾT NÀY EM CÓ VỀ KHÔNG

Chạp về tuyết trắng lại rơi
Em ta thăm thẳm xứ người. Lạnh không
Đích xa, lại phải đi vòng
Vịn vào may rủi mà mong đổi đời

Thương cha mẹ, vọng đất trời
Miếng cơm, manh áo, ngược xuôi thuận hoà...
Xứ người lấp lánh đô la
Xứ người càng lắm tà ma, lọc lừa...

Thẳng như bóng nắng giữa trưa
Ngay như xanh mát tre, dừa nhé em!
Xứ người từ lạ thành quen
Quê nhà mẹ nhớ thương em rất nhiều

Chắt chiu từ tiếng sáo diều
Dụm dành cả ngọn khói chiều đợi em...
Chuyện trò… chưa kịp hỏi tên
Ga tàu em rảo bước lên. Vội vàng !

Thầm mong có sớm Xuân sang
Hội quê anh gặp chàng nàng sóng đôi.

Đỗ Quang Huỳnh





16.  VIẾT CÂU LỤC BÁT

À ơi!... mẹ hát ngày xưa
Nhịp ru cánh võng ấu thơ dịu dàng.
Chao nghiêng trong giấc mơ màng
Một đàn cò trắng bay ngang nắng chiều

Đã từng qua suối vượt đèo
Vẫn thương mẹ hát ru Kiều thiết tha.
Bập bùng câu sáu mưa sa
Mênh mang câu tám nhớ cha, thương đời.

Tôi về nhung nhớ đầy vơi
Chắp vần lục bát một thời đã nghe…
Loay hoay suốt buổi trưa hè
Giận mình đã lúc khen chê thất thường.

Nhân gian vời vợi dặm trường
Vần thơ khó nén dặm đường để xa!

Nguyễn Khắc Khoan


Photo Nguyễn Quang Thái

Photo Nguyễn Quang Thái


17. CÓ NGƯỜI CƯỜI NỤ CƯỜI HOA

Có người cười nụ cười hoa
Cứ tươi roi rói như quà đầu xuân
Mắt bồ câu, má bồ quân
Gót hồng tưng tẩy thanh tân nõn nà

Có người cười nụ cười hoa
Liễu mềm, răng ngọc, lả la lúm tiền
Mi cài nhí nhảnh làm duyên
Như mây như gió đợi miền phong ba

Có người cười nụ cười hoa
Thế kia thì chết người ta chứ còn
Chớp giời xẻ núi bạt non
Bồng bềnh lằn lẳn eo thon vóc ngà

Có người cười nụ cười hoa
Có người hồn vía về nhà vẫn đơ.

Phạm Luyến




18. THƠ TÌNH BA MƯƠI TẾT

Nếp rền bóc lá dong xanh
Cỗ bày khoe đĩa dưa hành giòn tan
Nhạc xuân rộn rã ai đàn
Pháo xuân không đốt mà râm ran trời

Nụ hoa chưa tỏ thành lời
Quất đào đã ngỏ lời mời xuân sang
Nắng tơ chuốt sợi óng vàng
Gió heo heo gió mơ màng khói hương

Tuổi xuân ỏn ẻn lời thương
Chợ hoa mải mốt con đường nỉ non
Cánh đào ửng má môi son
Có hai con mắt liếc mòn cả hai

Dáng thon còn đợi áo dài
"Cổ cao ba ngấn nét ngài thong dong"
Hỡi ai ai đã bén lòng
Thời gian nhúc nhích cầu mong... tết về.

Nguyễn Lâm Cẩn





19. GIAO THỪA TÌNH THÂN

Vén đông
hứng ngọn gió xuân
Chút men tiễn biệt Nhâm Dần
rời xa

Nụ đào e ấp mở ra
Lắng nghe thời khắc
giao hoà tình thân.

Phạm Xuân Hưng





20.  CHÚC MỪNG NĂM MỚI

Ngập ngừng năm cũ dần qua
Trời đang bình lặng bỗng òa tiếng reo
Người như muốn nói đủ diều
Trời như muốn rộng bao nhiêu cũng vừa

Pháo hoa thay pháo giao thừa
Xuân sang rực rỡ trong mưa sắc màu
Bồi hồi ta nắm tay nhau
Chúc cho đất nước mạnh giàu bình yên

Chúc Người cao tuổi trăm miền
Sống vui, sống khỏe, sống quên tuổi già
Chúc cho bè bạn gần xa
Sống trong Hạnh phúc chan hòa yêu thương

Bình an trên mọi nẻo đường
Phồn vinh cho mỗi quê hương xóm làng
Cầm tay nhau đón Xuân sang
Mà sao Hạnh phúc ngập tràn bờ mi

Lê Hải Châu




--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét