Thơ ca - Văn học - Nghệ thuật - Kiến thức - Hài hước - Ngôi sao - Người mẫu - Ảnh đẹp - Video Sáng tác - Sưu tầm
Thứ Bảy, 14 tháng 9, 2019
Bài thơ Lời vượn mẹ - Cảm nhận của bạn Paul Wuyn
BÀI THƠ LỜI VƯỢN MẸ - CẢM NHẬN CỦA BẠN PAUL WUYN
Paul Wuyn nói...
Giữa lúc người với người mà chúng còn giết nhau một cách thê thảm không hề thương tiếc thì sự quan tâm tới cuộc sống của loài súc vật (vượn) của bạn là một sự... phung phí lòng trắc ẩn.
Paul Wuyn
thanhtracnguyenvan nói...
Cảm ơn ý kiến của bạn Paul Wuyn. Đây là ý kiến của tôi:
Trong một tác phẩm văn học luôn có nhiều tầng đa nghĩa: nghĩa đen, nghĩa bóng 1, nghĩa bóng 2...
Chuyện tình Lương Sơn Bá - Chúc Anh Đài của Trung Quốc không phải đơn giản chỉ là chuyện tình đau buồn sướt mướt của chàng Lương nàng Chúc, mà đó là phản ảnh xã hội Trung Quốc thời phong kiến rất tàn ác: đôi trẻ đã chết hóa thành đôi bướm họ lại giết chết lần nữa; hồn hai người chết hóa thành hai cái cây tựa bên nhau họ lại nhổ và đốt, rồi đem một tro cây vứt xuống vực sâu, một tro cây đem lên núi cao để hồn hai người không được gần nhau.
Truyện Liêu Trai Chí Dị của Bồ Tùng Linh không phải chỉ là để kể truyện ma vớ vẩn, cái mà tác giả muốn nói là "ma có khi nhân nghĩa còn hơn người, còn người nhiều khi còn ác và tàn độc hơn quỷ ma".
Truyện Kiều của Nguyễn Du không phải chỉ nói về cuộc đời đau khổ của nàng Kiều mà muốn nói về xã hội tàn bạo của chế độ phong kiến...
Thanh Trắc Nguyễn Văn
LỜI VƯỢN MẸ
Này gã săn trộm
Thôi đừng bắn nữa
Vết thương ta máu đã phun trào
Ta thảng thốt giữa đất trời chao đảo
Ghì chặt con mình
Run rẩy, đớn đau…
- Con của mẹ
Hỡi này con của mẹ!
Mẹ con ta mãi mãi sắp xa rồi!
Sữa mẹ đây con ráng mà bú lấy
Hãy bú cho no
Một lần chót trong đời!
Thương chiều nay con lạc loài côi cút
Ai sẽ chở che khi gió lạnh đêm về?
Mẹ muốn sống nhưng máu trào sôi mãi
Cánh tay giờ rời rã đến đau tê...
Ta gào thét giữa núi đồi hoang dại
Nghe rừng xanh vang vọng một oan hồn
Con ta khóc miệng phun đầy bọt sữa
Máu đen bầm loang đỏ cả hoàng hôn.
Ta sắp chết!
Hỡi con người ta sắp chết!
Sao nỡ giết nhau khi chẳng oán thù?
Ta gục xuống úp mặt vào cỏ ướt
Mắt lệ đầm đìa
Một bóng tối âm u...
Rồi ngày mai
Giữa đám người gào la ngả ngớn
Nhai thịt xương ta trong tiếng nhạc xập xình
Có ai thấy một bóng ma mù hủy diệt
Trong những lon bia đầy sủi bọt văn minh?
Kon Tum 2000
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Chùm ảnh cô gái thảo nguyên.
--------------------------------------------------
Ghi chú: Photo: Tho Le Quang (từ ảnh 3 đến 7 ), Photo: Master Thanh (từ ảnh 8 đến 13), Photo: Đỗ Tiến Vượng (từ ảnh 14 đến 19) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét