Thơ ca - Văn học - Nghệ thuật - Kiến thức - Hài hước - Ngôi sao - Người mẫu - Ảnh đẹp - Video Sáng tác - Sưu tầm
Thứ Tư, 21 tháng 6, 2023
Thơ Lục Bát tháng 6.2023 P3 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
21. TÌNH NGHĨA BẠN BÈ
Bạn bè vốn nghĩa tương tri
Tao phùng hạnh ngộ mấy khi trong đời
Sống cho vui vẻ ai ơi
Tình thân thắt chặt ra khơi vẫy vùng
Bể dâu giông tố bão bùng
Đồng lòng gắng sức xin đừng buông tay
Đôi khi tình cảnh đổi thay
Ở ăn như bát nước đầy giúp nhau
Cho dù cuộc sống vàng thau
Bạn bè thân thiết đi đâu kiếm tìm
Đành rằng cuộc sống nổi chìm
Không nên lừa gạt lặng im tảng lờ
Đến khi vấp ngã dại khờ
Ai người đỡ dậy cũng nhờ bạn ta
Chân tình chẳng kể gần xa
Khoan hoà dũng cảm xông pha giúp mình
Yêu thương trong sáng phân minh
Không chi mua được ân tình này đâu
Ta nên gạn đục nông sâu
Ơn đền nghĩa trả bên nhau trọn đời
Phan Thị Hạnh
22. ĐƯA MẸ RA ĐỒNG!
Mẹ nằm như cuống rạ phơi
Phũ phàng hứng chịu tơi bời gió mưa
Con về chỉ kịp tiễn đưa
Một sương hai nắng thiếu thừa đã xong
Sống thì mẹ vẫn đi vòng
Hôm nay thanh thản thong dong giữa làng
Bát cơm đơm chặt, khói nhang
Bao năm bữa đói, vội vàng bữa no
Một lần mẹ bước sang đò
Một đời mẹ hoá thân cò bến song
Niềm tin gửi giữa cánh đồng
Bùn chua nước chát nâu sồng rách vai
Hạt cơm cõng sắn cõng khoai
Niềm vui mỏng dính bọc ngoài lo âu
Ruộng đồng cày cuốc thay trâu
Áo nâu chân đất bạc mầu nắng mưa
Mẹ, bây giờ của người xưa
Chẳng còn lo những cơn mưa chạy đồng
Chẳng lo rơm rạ gánh gồng
Tay con bê bát cơm lồng… nén đau!
Nguyễn Quỳnh
23. QUÊ SÁNG THÁNG NĂM
Ban mai gió chở tinh khôi
Trải lung linh nắng tìm môi hoa cười
Phượng hồng chúm chím đỏ tươi
Bằng lăng nhuộm tím rộn ngời lối quê
Ve đàn tấu nhạc triền đê
Gọi đàn cò trắng bay về bên sông
Lô Giang sóng sánh nghiêng dòng
Ngô bồng con, lá mướt long lanh ngời
Chuông chùa mỏng mảnh chơi vơi
Muôn ngàn giọt nắng rơi rơi đồng làng
Lúa bông trĩu hạt xốn xang
Gió nghiêng vành nón... mơ màng sớm nay
Gợi về một nửa hồn say
Dẻo cong đòn gánh vai gầy... mà thương
Mồ hôi bết tóc má hường
Khuôn trăng hồng lựng, phập phồng ngực căng...
Xa quê hơn bốn mươi năm
Nay về vẫn thấy sâu đằm đất quê!
Hương Lê
24. HUƠNG QUÊ TÌM VỀ
Trơ cùng nhật nguyệt bão mưa
Cây cong mình hạc trọn mùa dâng hương
Đỏ ngày nắng trắng đêm sương
Chắt chiu dịu ngọt khiêm nhường thế thôi
Phù sa Văn Úc lở bồi
Mồ hôi gánh cả nụ cười chợ phiên
Tiếng thơm nức nả trăm miền
Thường dân, vua chúa một tên thật thà
Phải vì em cháy sạm da
Phải vì đất mẹ Thanh Hà đức nhân
Men say rượu Vải ngấm dần
Trăng sao nghiêng ngả, thánh thần đảo chao
Thanh Sơn bóng cả cây cao
Lời ru từ thuở ca dao lọt long
Tạc vào dáng núi hình sông
Thân cò lặn lội gieo trồng liêu xiêu
Giữ gìn hơn cả bùa yêu
Ngàn năm thương hiệu Vải Thiều Hải Dương. …
Bùi Thị Thu Hằng
25. NÓI VỚI CON
Dù con làm giám đốc ngành
Chứ đâu phải bố những anh thợ cày
Thích thì rủ cuội cùng say
Nếu không ông đuổi heo may khỏi đồng
Bến ta ta cứ tồng ngồng
Trời ta giang cánh cứ lồng lộng bay
Ruộng cằn nên ớt phải cay
Đất nghèo ta chỉ ăn mày đất thôi !
Giờ con đã lớn khôn rồi
Nhớ còn mang nợ mồ hôi đồng làng.
Trần Luyến
26. VÌ YÊU
Trời sinh ra cái mộng mơ
Để ta cứ phải làm thơ tự tình
Trời làm ra những nét xinh
Để ta tung lưới đắm mình vì yêu
Trời sinh cái dáng yêu kiều
Để ta cứ phải sớm chiều đón đưa
Trời còn trộn nắng vào mưa
Thì ta còn phải lưa thưa đôi lần
Cuộc đời là áng phù vân
Nên ta cứ phải lúc gần lúc xa
Người bao nhiêu tuổi là già
Vì yêu tôi cứ mặn mà với ai?
Vương Bảo
27. BÂNG KHUÂNG
Về thăm xóm khách năm xưa
Đường về quê vẫn nắng mưa vơi đầy
Nhìn em tóc nhuộm màu mây
Xa nhau mấy chục năm nay ngỡ ngàng.
Bỗng lòng như thấy xốn xang
Trời thu nắng ngả chiều vàng buông lơi
Bên em cõi dạ rối bời
Tìm trong ký ức một thời đi qua
Lê Xuân Nhiên
28. GỐM HƯƠNG CANH
Tôi về thăm đất Hương Canh
Giữa mùa hoa gốm nở xanh tháng Mười
Nhìn bao màu gốm sáng tươi
Hay đâu đời gốm đời người hòa chung
Tình người ăm ắp bao dung
Tình quê nghĩa đất chan cùng lệ mưa
Bàn xoay tạo tác sớm trưa
Nắng xiên ngày hạ, gió lùa đêm đông
Thật thà đất sét ven song
Đen than đỏ lửa hóa rồng phượng bay
Nghê thường vũ khúc mê say
Hương sen quyện gốm ngất ngây vị thiền
Tay tiên ai vẽ bát tiên
Bốn mùa ngưng tụ màu men trắng ngà
Gốm thon thiếu nữ bình hoa
Gốm mềm hương rượu, sắc cà, vị tương...
Trăm năm đong nhớ ủ thương
Người rời cõi tạm nắm xương tiểu sành
Đất về với đất mà xanh
Cỏ hoa lại mọc bên nhành cỏ hoa
Ai về Vĩnh Phúc quê ta
Có nghe hương gốm nở ra nụ cười
Mang theo hồn cốt đất trời
Gốm Hương Canh tỏa ngược xuôi trăm miền.
Nguyễn Chí Diễn
29. NẮNG
Nắng cong cớn sạm vai gầy
Ngày rưng rức lửa rải trầy trật nhau
Mồ hôi thấm mặn áo nhàu
Víu cong cả những nỗi đau đất cằn
Ghé vai gánh cái nhọc nhằn
Hạt sương, hạt lúa cứ oằn oại rơi
Gió nô đùa ở lưng trời
Hòa theo sóng lúa đang bời bời reo.
Quê hương giờ bớt gieo neo
Nhìn ai như quẩy nắng theo về làng.
Ngân Hậu
30. TÔI ĐI TÌM TÔI
Tìm về ánh sáng hỏi cây
Tìm về dào dạt hỏi ngay sông bồi
Học tươi mãi cỏ xanh tươi
Học chịu đựng đá suốt đời bền gan.
Vì sao trời đất trong ngần?
Vì sao sóng bạc lại cần biển xanh?
Học trăng… khuyết để đầy nhanh
Vượt lên còn - mất mong manh… tôi tìm?
Đăng Cương Lăng
--------------------------------------------------
Ghi chú: Photo: Trung Vq (từ ảnh 1 đến 5), Photo: Hou Ng (từ ảnh 6 đến 15) và Photo: HoiVu (từ ảnh 16 đến 18), Photo Bạch Hoàng Dũng (ảnh 19 và 20) minh họa sưu tầm từ internet
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét