Thơ ca - Văn học - Nghệ thuật - Kiến thức - Hài hước - Ngôi sao - Người mẫu - Ảnh đẹp - Video Sáng tác - Sưu tầm
Thứ Ba, 22 tháng 8, 2023
Thơ Lục Bát tháng 8.2023 P1 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
1. ĐI TÌM DẤU XƯA
Một chiều hơi lất phất mưa
Ta về tìm lại dấu xưa những ngày
Bao nhiêu kỉ niệm còn đây
Trái tim đau lại dâng đầy xốn xang
Một cây cầu mới vắt ngang
Một dòng sông nhỏ mênh mang gió chiều
Thuyền tình lạc giữa bến yêu
Vẫn còn đây một cánh diều tuổi thơ
Bâng khuâng xao xuyến thẫn thờ
Là đây bến mộng bến mơ năm nào
Cánh cò nâng giấc chiêm bao
Ngàn con sóng bỗng xôn xao vỗ bờ
Bến không kẻ đợi người chờ
Một mình ta với hững hờ dòng trôi
Một dòng nước chảy chia đôi
Vẫn là bên lở bên bồi... ngàn năm!
Đồng Kế
2. THƯƠNG
Ông trời sao nỡ chia ly
Để người đứt gánh sầu bi đoạn trường
Ông trời sao nỡ chẳng thương
Để người thiếu phụ nửa giường trống không
Ông trời sao thổi gió đông
Để em thêm lạnh trên đồng hôm mai
Thương em anh trộm thở dài
Muốn làm tia nắng ban mai rực hồng
Đỗ Đức Năm
3. NHỚ MẸ
Mây trời thắp ngọn nến hồng
Vu lan hiếu hạnh nghẹn lòng rưng rưng
Phơi mưa tắm nắng nấu nung
Cả đời Cha, Mẹ còng lưng dãi dầu
Vò đầu gãi trán canh thâu
Lưng trần chân đất bạc màu thời gian
Cha đi cưỡi gió trên ngàn
Mẹ về tắm dưới suối vàng đón cha
Hạt mưa tháng bẩy nhạt nhòa
Nuốt từng giọt lệ mặn mà tình thương
Chắp tay con thắp tuần hương
Mẹ, cha du cảnh thiên đường cõi tiên
Ầu... ơ... trăng treo lưỡi liềm
Sớm mai còn xuống chợ phiên con à
"Con cò bay lả bay la"
Mồ hôi lăn má vẽ ra bao đường
Ầu... ơ... ngủ nhé mẹ thương
"Tháng ba, ngày tám "dặm trường bước chân
Vai bầm gồng gánh mưa dầm
Áo nâu một mảnh quấn thân chống trời
Nguyễn Văn Kết
4. MƯA ĐÊM
Đêm qua chớp bể mưa nguồn
Nước sông có vẻ đầy hơn mọi ngày
Đường làng xơ xác lá bay
Đầu thôn vài khóm tre gầy ngả nghiêng
Dưới ao, Hoa Súng trùng triềng
Chỉ cây Dừa vẫn bình yên giữa trời
Chim non chiêm chiếp đơn côi
Thương ôi chim mẹ đi rồi, đêm qua
Chuối non đổ gãy sau nhà
Dòng sông đỏ đục phù sa chảy về
Tôi ra đứng dưới chân đê
Lộc Bình ngồn ngộn kết bè mà trôi
Phương Tây đỏ rực ráng trời
Mưa nguồn chớp bể trời ôi thật buồn
Lê Hải Châu
5. TÓC TIÊN HỒNG ĐÃ VÀO NHÀ
Huệ mưa gọi Tóc tiên hồng
Đã vào nhà chẳng đợi trông mưa về.
Sắc hồng hoa ấy say mê
Mượt mềm lá biếc vườn quê thuở nào.
Thu về hoa lá xôn xao
Cơn mưa nhắc tóc tiên trao tình đời
Đợi chờ ngày tháng hoa ơi
Đến kỳ đúng hẹn thay lời trổ hoa.
Tóc tiên hồng đã vào nhà
Kết tinh trời đất nên hoa dâng người.
Màu hồng thắm tựa son môi
Sau đêm mưa thấy rạng ngời tình thu.
Trần Mạnh Tuân
6. MẤT MÙA
Hạ tàn sen bỏ đi tu
Ngẩn ngơ tháng tám vàng ru trái bòng
Sang sông “con sáo sổ lồng”
Bao nhiêu “con xít” hư không… đắm đò
Đồng xanh cô lẻ bóng cò
Hoe hoe lúa sớm thập thò trổ bông
Tảo tần ngơ ngác Thần nông
Một mình tát nước mà trông cuối trời
Em đi mang hết nụ cười
\Héo hon cả vụ tháng mười… con trai!
Bùi Ái Nhân
7. THA PHƯƠNG HỒI TƯỞNG
Sương mai còn đọng trên cành
Đếm bao nhiêu giọt... thôi đành lặng im
Nỗi niềm sâu kín vào tim
Tàu đi biệt xứ hoa Sim xa vời
Màu tim tím Huế một thời
Gợi trong tiềm thức nhớ đời Cố Đô
Vang trong hồi tưởng mơ hồ
Hình dung Thiên Mụ: thân cô mộng về
Kim Long xa xứ tái tê
Sông Hương, núi Ngự không hề nhạt phai
Văn Lâu, Vỹ Dạ, Phú Bài...
Ngẩn ngơ vọng tưởng cho dài nhớ thương
Xa kia Văn Thánh, Thừa Lương
Sáng đi sương lạnh: tà dương ru hồn
Hướng về Long Thọ, Chợ Đồn...
Lò Vôi trắng xoá: bồn chồn cảnh quê
Nguyệt Biều cây trái khỏi chê
Thiên An, Vọng Cảnh... say mê nhớ đời
Quê hương ơi! quá tuyệt vời
Sài Gòn hồi tưởng trao lời vấn vương
Vũ Thùy Hương
8. NHỚ NGÂU
Ngâu ơi! Ta thích dầm mưa
Lối xưa giăng mắc ai đưa em về?
Nhẹ rơi đủ ướt câu thề
Nhặt khoan từng giọt não nề... thương em
Hình như gió cũng hờn ghen
Lả lơi từng lọn ngó xem mưa đùa
Gió lay nhãn rụng sân chùa
Nặng lòng thương quả cuối mùa còn tươi
Ngọt thơm hương của tình người
Hòa cùng tinh tuý đất trời mà nên
Nhẹ rơi tý tách bên thềm
Động lòng ta lại nhớ em... ngâu buồn
Lê Lan
9. THU SANG
Thế là Thu đến em ơi
Sáng ra bảng lảng thấy Trời heo may
Gió hây hẩy gió tràn đầy
Tươi da thắm thịt hây hây má hường
Thu rạo rực, thu yêu thương
Lá mong manh lá vô thường lá rơi
Người xa nơi ấy cuối trời
Để buồn ghế đá sương rơi đèn đường
Đỗ Quang Đạt
10. CÔ GÁI MÙA THU THÁNG TÁM
Thu về tháng tám long lanh
Khung trời đêm một mảnh trăng nõn nà
Mùa thu khoe dáng ngọc ngà
Thanh thiên mầu áo thướt tha dáng Kiều
Bỗng trời đất dậy sóng triều
Thu đam mê đẹp mĩ miều xiết bao
Biển say say đến dạt dào
Ngỏ lời con sóng lượn chao xô bờ
Này thu cô gái mộng mơ
Tóc lưng buông thả ngẩn ngơ mây hờn
Long lanh đôi mắt nắng ngời
Ngực vồng mơn mởn cặp đôi bồng đào
Áo đôi tà đẹp biết bao
Chân thon thu bước xôn xao gót hài
Em như hạt ngọc sương mai
Nụ e ấp hé ngậm hoa đang cười
Âm thầm bẽn lẽn lả lơi
Em như tiên nữ trên trời hạ sa
Để hiền nhân cũng ngây ra
Thu vồi vội khép mép tà áo che
Bao hồn quân tử mẩn mê
Ngại ngùng phong đậy thu che khuôn trời
Khăn voan hé lộ đôi môi
Một thu chín mọng hương thơm sữa đời
Bùi Xuân Lâm
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo: Nguyễn Đức Toàn (từ ảnh 1 đến 6) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét