Thứ Tư, 20 tháng 9, 2023

Thơ Lục Bát tháng 9.2023 P2 (nguồn Lục Bát Việt Nam)



11. THU VỀ THỦY NGUYÊN

Vòm xanh còn đọng tiếng ve
Vội vàng chim quốc tiễn hè đi xa
Heo may một chút thoảng qua
Se se chiếc lá chắc là sang thu!

Bên đường phượng đứng trầm tư
Níu chùm hoa đỏ nở trưa muộn màng
Bến Rầng xao động ngỡ ngàng
Đón em con sóng dâng tràn triều lên!

Nghe con tim chẳng bình yên
Như là em với Thủy Nguyên như là!

Vũ Hải Thê







12. TÔI LÀM THƠ

Câu thì bay với mây trời
Câu thì đang ở miệng cười giai nhân
Câu đang lau bụi phong trần
Câu cùng với ánh tră ng ngần tắm sương

Câu thì nối nhớ vào thương
Câu mê mải tráng tấm gương anh hùng
Câu trôi nổi giữa dòng sông
Câu đang nở giữa bụi hồng vườn sau

Câu này ai ướp hương cau
Câu kia biển rộng sông sâu hẹn thề
Câu chìm trong chén rượu quê
Câu nằm trong cõi tái tê kiếp người

Tôi đi gom nhặt khắp nơi
Đem về ghép lại thành lời bài thơ.

Phạm Hải





13. NGÀY NÀO

Ngày nào phẳng phất hương hoa
Ngày nào hai đứa chúng ta chung đường
Ngày nào trao nhớ gửi thương
Ngày nào nhuộm tím con đường trăng sao

Ngày nào đẹp tựa chiêm bao
Ngày nào trao tặng … ngọt ngào bờ môi
Ngày nào chỉ một ngày thôi
Mà ta vương vấn cả đời hỡi em

Đỗ Đức Năm





14. CHIỀU TÂY THIÊN

Chiều Thu vãn cảnh Tây Thiên
Vương vương sương tỏa, đâu miền Bồng Lai ?
Núi cao tịch mịch u hoài
Hoàng hôn phủ bóng đền đài thâm nghiêm

Ta về đây với cửa thiền
Chuông chiều nghiêng đổ cõi tiên nhạt nhòa
Về đây tự bạch lòng ta
Chắp tay thành kính Tam Tòa dâng hương

Bái xin đức Phật mười phương
Độ người trong cõi vô thường bình an...
Chiều Tây Thiên gió mây ngàn

Nguyễn Ngọc Cẩn





15. ĐI VỀ PHÍA KHÔNG ANH

Em đi về phía không anh
Tình yêu dang dở mộng lành còn đâu
Trái tim chữa vết thương sầu
Thời gian xoa dịu hiểu sâu tình đời

Vị tha buông bỏ người ơi
Cuộc đời có lúc đầy vơi nhân tình
Muốn cho tâm sáng lung linh
Yêu thương cởi mở chứng minh tấc lòng.

Phan Thị Hạnh





16. GIÓ VÀ EM

Gió ơi! Gió cũng có tình
Cứ chung chiêng... cứ chùng chình... như say
Để cho nhẹ cánh hoa bay
Dùng dằng... trắng áo em say... tình người

Gió mang theo ánh mắt cười
Lúng la lúng liếng... lòng người thêm mơ
Gió thu dệt ánh trời tơ
Lóng la lóng lánh giăng mờ lối xưa.

HOÀNG THANH HƯƠNG





17. THƠ

Cha dân tộc, mẹ non sông
Cháu con nối dõi Lạc Hồng tương lai
Chẳng làm hạt lúa củ khoai
Mà thơ nâng bước, vươn vai giống nòi

Yêu quê... thơ cứ mặn mòi
Giữa dòng bề bộn thấy đời nhẹ tênh
Dẫu còn lắm khúc nổi nênh
Có thơ chắp cánh, thác ghềnh vượt qua

Đỏ như máu, đẹp như hoa
Thơ mang hơi thở Quốc gia trường tồn
Thơ ơi, này vía, này hồn
Này vầng bản sắc, này khuôn thế thời

Thơ hoà cuộc sống đầy vơi
Thơ dìu hạnh phúc, thơ trôi nhọc nhằn
Nết người, nết ở, nết ăn
Thơ ươm tài đức, trăm năm trồng người.

Phạm Luyến





18. THƠ TÌNH CHO AI

Bấy lâu anh cứ phân vân
Nghĩ rằng em chẳng một lần dám yêu
Khi nhớ ít, khi tưởng nhiều
Thơ dù bốc lửa chẳng thiêu được hồn

Chưa bình minh đã hoàng hôn
Vui thì vui đấy, nét buồn vẫn nguyên
Em đi bên cạnh lời nguyền
Anh đi bên cạnh tình duyên của người

Như gió thoảng, như mây trôi
Gần trong gang tấc mà rồi vẫn xa
Muốn ngọt quả, muốn thơm hoa
Bởi tham lam thế thành ra bồng bềnh.

Lúc vắng em thấy chông chênh
Ở gần em sóng dập dềnh đâu đâu
Con tằm còn có lá dâu
Liệu anh còn có nhịp cầu tâm giao

Hôm nay gợi nhớ hôm nào
Anh và Em đã đi vào cõi say...

Bùi Đăng Sinh





19. THU SANG

Thu sang gió thoảng mây cười
Nghe lòng xao xuyến bồi hồi sắc hương
Tình người ấm đất biên cương
Sáng trong nguồn cội yêu thương ngàn đời...

Phạm Tự





20.  THU CẢM

Hồn thu cảm xúc dâng trào
Sắc hương quyến rũ đọng vào mắt xanh
Ngẩn ngơ chiếc lá rời cành
Dịu dàng hạt nắng thiên thanh phơi màu!

Phạm Tự




--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét