Thơ ca - Văn học - Nghệ thuật - Kiến thức - Hài hước - Ngôi sao - Người mẫu - Ảnh đẹp - Video Sáng tác - Sưu tầm
Thứ Sáu, 1 tháng 12, 2023
Thơ Lục Bát tháng 12.2023 P1 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
1. MẸ TÔI THÂN CÒ
Mẹ tôi chân đất đầu trần
Đồng sâu đồng thụt tảo tần sớm hôm
Nhặt con tép mò con tôm
Khi nắng chớp lửa, khi nồm chớp rung
Một thân lầm lũi trên đồng
Mặc da cháy sạm, mặc lòng tái tê
Sắn khoai choãi xước bờ đê
Áo tơi nón lá đi về bão giông
Tôi thành thuyền lớn vượt sông
Bao nhiêu lam lũ ở trong điệu hò
Hồn tôi chấp chới cánh cò
Có ngày đổ lửa có mùa đông ken
Đồng làng giờ chẳng màu sen
Công ty xí nghiệp mọc lên chọc trời
Lời ca sâu chuỗi mồ hôi
Gặp trong câu hát mẹ tôi thân cò.
Lê Xuân Đỡ
2. CHIỀU RƠI!
Dòng sông xanh thẳm chiều rơi
Bơ vơ cánh nhạn giữa trời đơn côi
Con thuyền lẻ bóng trôi xuôi
Mịt mù sông nước... vợi vơi nỗi lòng...
Nhìn trời, mây, nước tang bồng
Hoàng hôn đã phủ sắc hồng bến xưa
Mái chèo vỗ nước, đong đưa
Tiếng con chim lạc... vẫn chưa thấy bầy.
Vẳng câu "giã bạn" đâu đây
Miếng trầu trao gửi, chia tay... ta về
Mang theo chỉ một câu thề
Mà nay gió thổi trôi về phương nao??
Mênh mang... bến nước xôn xao
Thuyền nan mái đẩy sóng dào dạt xô
Chiều rơi... đến tận hư vô
Hoàng hôn đuổi sóng nhấp nhô bồng bềnh.
Liên Vũ
3. NGỦ MƠ NGHE SẤM TRẠNG TRÌNH
Anh không thuốc lá, thuốc lào
Chỉ về Vĩnh Bảo để chào em thôi
Biết là không thể thành đôi
Vẫn xin kết bạn, để rồi lại xa...
Hình như vừa mới đêm qua
Có người còn nhắc như là nhớ mong
Hôm nào về với Hải Phòng
Nhớ qua Vĩnh Bảo cho lòng an vui
Vào chùa xem tượng đứng ngồi
Ra đền nghe Sấm Trạng hồi hiển vinh
Chắp tay lạy cụ Trạng Trình!
Tỉnh rồi vẫn thấy chỉ mình với ta...
Đặng Vương Hưng
4. TRỞ LẠI BẾN XƯA
Cùng em trờ lại bến xưa
Bao nhiêu kỷ niệm còn chưa phai nhòa
Nơi từng hò hẹn đôi ta
Những chiều em đợi anh qua sông này
Cây đa trên bến còn đây
Lối xưa cỏ mọc, ken dày bông lau
Qua sông đã bắc cây cầu
Đò ngang dưới bến từ lâu vắng rồi
Nắm tay dạo bước bồi hồi
Nhớ ngày năm ấy anh rời bến sông
Hẹn ngày kháng chiến thành công
Anh về nối sợi tơ hồng cùng em
Sông quê nước chảy êm đềm
Lục bình hoa tím bồng bềnh trôi xuôi
Dưới sông in bóng hai người
Xuyến xao nỗi nhớ một thời "Bến Xưa"!
Nguyễn Đức Tùy
5. NGÔI NHÀ VẮNG MẸ
Trở về miền đất phù sa
Nơi đây có một ngôi nhà đơn sơ
Đã từng ôm ấp tuổi thơ
Với bao kỷ niệm đến giờ còn nguyên
Sinh ra từ đó lớn lên
Lời ru của mẹ dịu hiền à ơi
Anh em nhường nhịn cùng chơi
Trong vòng tay mẹ tuyệt vời yêu thương
Trời đông gió rét mù sương
Thân gầy mẹ gánh trên đường chợ xa
Kiếm cân gạo, muối, dưa cà
Nuôi đàn con nhỏ đi qua tháng ngày
Cha đi đánh Pháp mẹ thay
Dạy con lẽ phải điều hay ở đời
Mẹ vui con biết nghe lời
Biết làm việc thiện kịp thời giúp nhau
Thời gian cứ thế trôi mau
Lớn lên đi học, rồi sau đi làm
Tòng quân bảo vệ trời Nam
Mẹ luôn cầu phật che làn đạn rơi
Kinh qua bươn chải cuộc đời
Thấm lời mẹ dạy dưới trời đầy trăng
Mẹ đi về cõi vĩnh hằng
Ngôi nhà vắng mẹ con càng nhớ thương
Trần Bồng
6. UỐNG RƯỢU MỘT MÌNH
Bữa nay uống rượu một mình
Miệng cay như ngấm cuộc tình vừa tan
Đây ly giọt đắng tuôn tràn
Kia chai rót những mê man phận người
Môi chưa méo xệch nụ cười
Đã tê mềm chốn chây lười khát khao
Giễu mình tự hát nghêu ngao
Chẳng ai cấm nỗi nôn nao đợi chờ
Nhắm hình bóng cũ bâng quơ
Lịm say tận cuối cơn mơ thất thần
Thôi đành dốc cạn mùa xuân
Nhịp tim bấn loạn gian truân việc đời
Bỗng nghe sóng sánh mây trời
Đáy ly hứng chật bao lời bão giông
Ngất ngư hớp cả nắng hồng
Hẹn nhau về chỗ người mong nhớ người.
Hoài Khánh
7. CƠN MÊ CHẬP CHỜN
Dòng sông sóng nước lập lờ
Con thuyền bỏ bến xa bờ dạt phiêu
Hồn còn lạc giữa bến yêu
Tình đà xế bóng cuối chiều hoàng hôn
Lối về nẻo vắng cuối thôn
Vòng qua đầu bãi giữa cồn hoang lieu
Tàn thu gió ít lạnh nhiều
Xạc xào lau lách tiêu điều xác xơ
Còn vương sương khói tỏ mờ
Đã là tan một giấc mơ mộng đời
Lòng càng thêm mấy chơi vơi
Cánh chim lẻ bạn giữa trời lạc bay
Một mình nửa tỉnh nửa say
Vẫn thầm mơ một một vòng tay đêm về
Gió lùa lạnh ngắt phòng khuê
Đồng Kế
8. MỘT THỜI
Một thời phấn trắng bảng đen
Một thời lưu giữ lời khen ngọt ngào
Một thời dáng đẹp thanh cao
Một thời lắng đọng biết bao nghĩa tình
Một thời lúng liếng lung linh
Một thời trẻ khỏe nặng tình đàn con
Một thời vang vọng sắt son
Một thời chung thủy mỏi mòn chờ chông
Một thời phai nhạt má hồng
Một thời vất vả thắm nồng yêu thương
Xế chiều mang nặng tơ vương
Con tim rạo rực muôn phương đợi chờ
Hôm qua ngày đẹp như thơ
Hai mươi mười một (20/11) giấc mơ bồng bềnh
Nguyễn Thị Lợi
9. MỘNG MƠ
Yêu thương tiếng nói tâm hồn
Thước đo chờ đợi mỏi mòn tháng năm
Chung tay vun đắp bón chăm
Phải qua trải nghiệm trăng rằm sáng soi
Mơ ngày sánh bước chung đôi
Tóc bay theo gió bồi hồi tim son
Mai sau nước chảy đá mòn
Lời thề nguyện ước vẹn tròn trúc mai
Phan Hạnh
10. CÀNH BÀNG ĐỎ ỐI NGHÌN XƯA
Cành bàng đỏ ối nghìn xưa
Giật mình rơi lá những trưa phố phường
Dựa thân vào cõi gió sương
Gầy vai thăm thẳm con đường mình đi
Ngày mai mưa nắng rồi thì
Mấy niềm đau cũ lâm li… Khuất chiều
Xuân xanh còn có được nhiêu
Mảnh đời trôi dạt qua nhiều bể dâu
Thả trôi về phía chân cầu
Những vần thăm thẳm xa sâu ý lời
Hoá tro tôi vãi lên trời
Bài thơ tình cũ lìa đời bay lên.
Mạc Tường Vi
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo by Lê Nhơn (từ ảnh 1 đến 8), ThanhLeePhoto (từ ảnh 9 đến 17) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét