Thứ Năm, 8 tháng 9, 2016

Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Trăm năm

Góc Nhỏ Văn Thơ


TRĂM NĂM

"...Một mình lặng ngắm bóng Nga
Rộn đường gần với nổi xa bời bời:
Người mà đến thế thì thôi,
Đời phồn hoa cũng là đời bỏ đi
Người đâu gặp gỡ làm chi,
Trăm năm biết có duyên gì hay không?
Ngổn ngang trăm mối bên lòng,
Nên câu tuyệt diệu ngụ trong tính tình."


Photo by Đặng Việt Dũng





Vừa gặp gỡ Kim Trọng xong, trong đầu Kiều ngổn ngang suy nghĩ chuyện gần, chuyện xa (rộn đường gần với nổi xa bời bời). Kiều nghĩ đến "người mà" Đạm Tiên cùng cuộc sống như phù hoa, rồi lại nghĩ ngay đến "Người đâu" là Kim Trọng, trong đời Kiều đã ánh lên một niềm hy vọng vào một cuộc nên duyên nên phận kéo dài mãi mãi.

Trong suốt mười chữ "Trăm năm" xuất hiện trong Truyện Kiều, đây là lần thứ hai Nguyễn Du dùng chữ này (sau 2 câu đầu "Trăm năm trong cõi người ta, Chữ tài chữ mệnh khéo là ghét nhau."), dùng để chỉ duyên vợ chồng từ thành ngữ "Bách niên giai lão".
Tất nhiên, ta biết rằng đến cuối cùng Kim và Kiều chỉ có duyên cầm kì chứ không thành tình cầm sắt. Đến tận ngày nay, phần lớn những mối tình thuở niên thiếu đều không có kết quả, chứ đừng nói chi mối tình định trước nhiều ngang trái của Thúy Kiều.
Nhưng có hề chi, ở độ tuổi tươi trẻ nhất của đời người, đâu ai được ngăn cản những ước mơ thơ ngây nhất, chân thành nhất - được sống trọn trăm năm với người ta yêu thương.

(Góc Nhỏ Văn Thơ)


Photo by Đặng Việt Dũng


--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo by Đặng Việt Dũng (từ ảnh 2 đến 4) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét