Thơ ca - Văn học - Nghệ thuật - Kiến thức - Hài hước - Ngôi sao - Người mẫu - Ảnh đẹp - Video Sáng tác - Sưu tầm
Chủ Nhật, 3 tháng 3, 2024
Thơ Lục Bát tháng 3.2024 P3 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
31. CÂY KHẾ CỦA MẸ
Lá cành còn đẫm hơi sương
Bình minh đến - rộn trong vườn tiếng chim
Hoa tươi hé nụ bên thềm
Cỏ xanh trải lối mượt mềm bước chân
Bóng cây... con đứng tần ngần
Nhìn ban mai nhớ tình thân Mẹ hiền
Vườn sau thoáng bóng chim chuyền
Đậu trên cành khế, mắt huyền ngó nghinh
Nắng vàng thả sợi lung linh
Từng chùm hoa tím xinh xinh nở chào
Mẹ ơi ! còn nhớ hôm nào
Mẹ trồng cây khế, ươm vào ước mơ
Năm qua, tháng lại Mẹ chờ...
Được ăn quả chín tuổi thơ vẫn thèm...
Bàn tay chăm chút ngày đêm
Khế vừa bói quả bên thềm vàng tươi
Con chưa kịp thấy Mẹ cười
Mẹ chưa được nếm vị tươi quả đầu
Lòng con tràn ngập xót đau
Lá vàng rơi rụng để sầu lá xanh..
Hôm nay khế chín đầy cành
Mẹ đâu còn nữa... mà dành Mẹ ăn...
Những ngày bệnh tật nguy nan
Con nhìn Mẹ xác thân tàn... lệ rơi!
Sợ buồn con... Mẹ gượng cười
Biết đâu lòng trẻ gấp mười lần đau
Khế vàng chín rụng vườn sau
Chim về ăn quả, bắt sâu mỗi ngày...
Ra vườn buổi sáng hôm nay.
Chạnh lòng nhìn khế rơi đầy... Mẹ ơi !
Đỗ Anh Thư
32. HƯƠNG XUÂN
Tháng ba ngan ngát hương nồng
Cánh cò bay lả trên đồng lúa xanh
Chim vui ríu rít chuyền cành
Bướm ong say mật gió lành ướp hương
Hoa xoan tím trải cung đường
Bưởi bung cánh trắng đọng sương mơ màng
Nhãn bay phủ đất sắc vàng
Tay trong tay ngắm ngỡ ngàng nét xuân.
Lê Duyên
33. TRỞ LẠI ĐỀN MƯNG
Trở về với hội đền Mưng
Nghe xa xôi chuyện đã từng, quê ta
Bao năm truyền tụng lại là
Tướng quân Lê Hữu hùm sa về trời
Đầu kia rơi khỏi cổ rồi
Nhặt lên ném xuống sông, nơi lập đền
Thân dù xuống đến cửu tuyền
Hồn, dân lưu lại trên miền nhân gian
Khói hương quyện mãi trên đàn
Danh thơm cho đến muôn ngàn đời sau
Trước ban một phút cúi đầu
Mà nghe nặng mãi nỗi đau nhân tình
Sống vì dân, nhẹ thân mình
Anh hùng hai chữ nhục vinh cho đời
Mái kia dù mục nát rồi
Còn đôi cột chống giữa trời hiên ngang
Lễ xưa vẫn giữ nếp giàng
Cho muôn sau trống hội làng còn rung.
Trịnh Đình Bích
34. BÀ RU CHÁU
Bồng bềnh bên võng đẩy đưa
Bà ru cháu ngủ giấc trưa bóng tròn
À ơi, cháu ngủ cho ngon
Bà ru bằng tấm lòng son của Bà
Ru cho giàn mướp ra hoa
Su su sai quả, đàn gà lớn mau
Bà ru cho nở hoa cau
Cho chuối ra bắp, cho rau xanh vồng
Cháu ơi cháu có biết không
Lòng Bà yêu cháu mênh mông đất trời
Ngủ ngon đi nhé Cháu ơi
Mai ngày cháu lớn, về chơi thăm Bà
Nhìn giàn Mướp nở vàng hoa
Cháu ơi nhớ lấy lời Bà đã ru.
Đỗ Trọng Kim
35. TÂM SỰ
Có thời tôi bỏ rơi tôi
Giữa dòng ảo vọng nổi trôi bập bềnh
Níu vào câu chữ chênh vênh
Không phao lặn ngụp giữa mênh mông đời
Có thời tôi đã lạc tôi
Ở miền đắng rễ bạc vôi khạo khờ
Khóc cười nuôi chữ vu vơ
Để tan giấc mộng thấy mờ mịt đêm
Dùi mài năm tháng mòn thêm
Tôi đang tập đứng bên thềm trẻ con.
Dương Đoàn Trọng
36. THÁNG BA
Hoa xoan phủ kín ngõ quê
Bâng khuâng chạnh nhớ lời thề tháng Ba
Vườn xuân ngào ngạt hương hoa
Mối tình một thuở đã xa thật rồi!
Nhìn cây nảy lộc đơm chồi
Trái tim sao cứ bồi hồi vấn vương ?
Lời anh trao gửi yêu thương
Nụ cười đằm thắm còn vương nắng chiều.
Lòng em ngây ngất tin yêu
Hoa gạo cháy đỏ những chiều mộng mơ...
Xuân qua, em cứ đợi chờ
Người đi biền biệt, câu thơ lạc vần
Nhớ ai, cây gạo bần thần ?
Hoa rơi, nhụy héo kìa xuân sắp tàn
Nỗi buồn tràn ngập không gian
Em rao bán cái lỡ làng... tháng Ba.
Nguyễn Quang Toản
37. CÂY TẦM GỬI
Vườn xuân mộng cũ đã thưa
Nắng thì rất mỏng mưa thừa giọt cay
Tím bầm cả nụ chớm lay
Một cơn gió thoảng như cày xới tim
Trời chiều hắt bóng lặng im
Tâm tư mỏi cánh nổi chìm đó đây
Kiếp giờ tầm gửi thân cây
Bám nhờ nương tạm, bụi dày dấu son
Hoa lòng cũng hóa héo hon
Không vàng bến cải, lại mòn dấu xưa
Tóc thề phủ đặc khói trưa
Nụ cười thiếu lửa chỉ vừa hắt hiu
Bao ngày nhằn nhọc chắt chiu
Bão giông chuyển dạ dập dìu niềm mơ
Dùng dằng kéo đẩy thờ ơ
Chợt hay mình đứng giữa bờ xa xăm...
Nguyễn Quỳnh Hương
28. CÁNH ĐỒNG XUÂN
Gió đông quấn quýt bờ vai
Luồn qua vành nón, tóc cài bụi mưa
Nâng niu nhánh mạ non tơ
Nhanh tay em cấy ước mơ xanh dần.
Một đàn cò trắng dừng chân
Nghiêng đầu nghe tiếng mùa xuân thầm thì
Đàn bò đủng đỉnh bước đi
Cỏ non thấp thoáng xanh rì bờ sông
Ruộng dưa ruộng bí vàng bông
Xôn xao đàn bướm đàn ong tìm về
Bước chân rạo rực say mê
Kìa xuân trải khắp đồng quê ngọt ngào!
Hải Thê
29. VỚI HẢI PHÒNG
Ơi sông Tam Bạc đừng trôi
Để ta vớt giọt mồ hôi bao đời
Chất lên cao đến tận trời
Thấm vào từng chữ, từng lời vua bạn
Còi tầm rúc bến lầm than
Tiếng kêu thân phận cơ hàn ngày xưa
Âm thanh đầy ắp nắng mưa
Ta nghe như thiếu như thừa thời gian
Tám Bính ơi !
Hết cơ hàn
Nguyên Hồng nước mắt còn chan vị đời
Từng trang Bỉ Vỏ cất lời
Cứ như đào huyệt khắp nơi bần cùng
Lắng nghe
Cầu Đất
Nhà Chung…
Nhỏ nhoi chân bước mà rung đất trời
Trạng Trình sấm?
Mạc lên ngôi?
Thanh đao cây kiếm sắc lời dân đen
Phượng chưa đốt lửa đỏ đèn
Vòm xanh mượt khoảng Nhà Kèn ta qua
Bao giờ phượng cháy đường hoa
Hải Phòng gọi nhớ
Lòng xa bồn chồn.
Nguyễn Lâm Cẩn
30. TÌM NGƯỜI CŨ
Chợ ba mươi tết đông người
Tôi tìm khắp nẻo nụ cười năm xưa
Nhìn cô bán vải chợ trưa
Hao hao nét giống người vừa đi qua
Giật mình tiếng gọi từ xa
Mới hay bữa ấy người ta chưa về
Bánh đa bánh đúc chợ quê
Bâng khuâng bao nỗi bộn bề năm xưa!
Nguyễn Quỳnh
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo by Đinh Văn Linh (từ ảnh 3 đến 13), Quang Thái Photography (từ ảnh 14 đến 20) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét