Thơ ca - Văn học - Nghệ thuật - Kiến thức - Hài hước - Ngôi sao - Người mẫu - Ảnh đẹp - Video Sáng tác - Sưu tầm
Thứ Bảy, 1 tháng 6, 2024
Thơ Lục Bát tháng 6.2024 P1 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
1. MAY MÀ CÓ CỎ MAY XANH
Vội đi cho kịp chuyến tàu
Thế nên ta phải qua bàu Cỏ May
Cỏ ghim vào ống quần Tây
Cỏ vương tà áo tung bay ngang đồi
May khi đã hết chỉ rồi
Sao em vẫn cứ may hoài Cỏ em?
Mỗi bông cỏ một chùm kim
Như xuyên vào tận trái tim ta rồi
Suốt đời may - cỏ May ơi!
Mà áo anh vẫn rách đôi mảnh này!.
Muôn đời cỏ vẫn - cỏ May
Chỉ nhìn bông cỏ đã say lòng người
Về quê anh nhé em ơi
Nằm trên thảm cỏ ngắm trời tuổi thơ
Cỏ May tuy chỉ may hờ
Mà sao mũi chỉ đến giờ còn thanh
May mà có - cỏ May xanh
Đời anh lành - rách đều thành... mộng mơ!
Trịnh Duy Sơn
2. MẤY MÙA NẮNG QUÁI…
Lần tay đếm sợi tóc rơi
Nhân chia trừ cộng lãi lời thả buông
Bóng đời ngã phía hoàng hôn
Mấy mùa nắng quái chiều hôm nữa… về
Về thôi dập lửa đam mê
Gõ vào tâm thế vọng nghe tiếng lòng
Cùng người lắng giọt sương trong
Mà nghe gió gọi mênh mông phía chiều
Mõ chuông gõ nhịp phách đều
Thấm nhuần nguồn mạch nối điều răn hay
Cầm bằng lá trút trơ cây
Còn hơi thở mỏng vẫn dày dặn vui…
Võ Miên Trường
3. CÓ AI CHỜ ĐỢI TA KHÔNG?
Có ai chờ đợi ta không?
Ở nơi ngày nhớ đêm mong một người
Ở nơi chỉ có tiếng cười
Và bao nhiêu nụ hoa tươi nắng hồng
Có ai chờ đợi ta không?
Ở nơi chẳng có mùa đông bao giờ
Chỉ mùa thu đẹp như mơ
Và mùa xuân đến bất ngờ trên sông
Có ai chờ đợi ta không?
Ở nơi có những cánh đồng đầy hoa
Ở nơi trời đất giao hoà
Lá cỏ cũng ngọt, bông hoa rất hồng
Có ai chờ đợi ta không?
Ở nơi vui lắm và không có buồn...
Đặng Vương Hưng
4. DỘT LÀ PHẢI
Mái nhà bị dột đã lâu
Không xem không sửa... cãi nhau tại trời!
Chẳng qua là cái bệnh lười
Mải lo kiếm chác... để đời chịu mưa
Thôi thì... bé chẳng chịu thua
Đánh liều lên mái làm bừa xem sao?
Lên rồi... mới thấy... trời cao!
Lợp gì mà lại vênh vao... thế này?
Đúng là chỉ giỏi cuốc cày...
Để mình đây phải ra tay mới thành...
Nghe oánh chén... là đi nhanh
Nhà dột không sửa... lỡ đành sao đang?
Phạm Tự
5. VẸN ĐẦY TÌNH THƠ
Từ ngày tạm biệt quê hương
Tóc dài bện lại tình thương gói vào
Lắng sâu đáy mắt dâng trào
Sóng lòng từng đợt xót cào chơi vơi
Gom từng sợi nhớ đan lời
Dệt nên cánh võng ru đời tha hương
Tình quyện gió - tóc pha sương
Mênh mang nỗi nhớ nẻo đường phù du
Nắng vàng ấp ủ mùa thu
Heo may lộng gió lời ru đượm tình
Cất lên từ trái tim mình
Nương vào câu chữ bóng hình thiết tha
Khi nắng sớm - lúc chiều tà
Vườn thơ ươm nụ nở hoa từng ngày
Vui ngọn bút - thỏa hồn say
Nơi đây lắng đọng vẹn đầy tình thơ
Bùi Nguyệt
6. NHỚ LÀNG
Ấy là nhớ cái làng xưa
Bao nhiêu cũ kỹ như vừa vụt qua
Giếng sen nằm dưới bóng đa
Bến sông, bãi chợ.... như xa như gần.
Tường xây thay giậu cúc tần
Ngõ quen sao lại tần ngần bước chân (?)
Trẻ không biết lũy tre xanh
Già không nhớ vết giọt gianh trước thềm!
Làng ngắn lại, Phố dài thêm
Ngoài đồng cắm biển " Bán nền, phân lô..."
Nguyễn Phú Ninh
7. ÁO MÀU THIÊN THANH
Ơi làn gió thoảng mong manh
Khéo làm tà áo thiên thanh hững hờ
Em đi đâu đấy bây giờ?
Thôi mà đừng có giả vờ lặng thinh
Ơ này, nom xỉnh xình xinh
Áo xanh, da trắng, dáng hình thướt tha
Đường làng, chiều vắng người qua
Người quê thôi cứ thật thà với nhau
Dừng chân cho hỏi một câu
Ai xui em mặc áo màu thiên thanh?
Hay là có ý với anh
Người em yêu thích màu xanh da trời?
Phạm Ngọc Lại
8. MƯA TRONG NẮNG, NẮNG TRONG MƯA
Bộn bề công việc bấy lâu
hẹn nhau dành dụm cho nhau một chiều
đường nào cũng lắm thương yêu
lối nào cũng đẹp rất nhiều lứa đôi
trong veo là nắng với trời
ngổn ngang thân mến là người với nhau
Chiều đang sâu thắm một màu
tự dưng lộp độp ngang đầu - ồ mưa!
mưa rào giữa nắng hay chưa
hạt mưa ném thẳng có chừa ai đâu
vội vàng ta nấp vào nhau
mái đầu che lấy mái đầu thoảng hương
Em đừng trách nhé, em thương
nào ai biết được giữa đường gặp mưa!
tiếng em như tiếng gió lùa:
thôi, đừng nói giọng người xưa, buồn cười...
Từ môi mưa giọt xuống môi
nhấm chung một hạt mưa rơi mặn mà
áo em ướt lẫn vào da
tóc lẫn vào gió, gió là sợi tơ
mắt em trong đến ngây thơ
trong như nắng giữa mịt mờ mưa giăng.
Nguyễn Duy
9. THÁNG SÁU
Thế là tháng Sáu về rồi
Nửa năm sắp hết nửa đời đã qua
Nắng mưa, mưa nắng nhạt nhòa
Tiếng ve như thể vỡ òa không gian
Bên đường cánh phượng nát tan
Bao nhiêu sắc thắm đang tàn theo mưa
Em giờ đi sớm về trưa
Còn đâu cái thuở đón đưa… đợi chờ!
Chỉ còn ra ngẩn vào ngơ
Chỉ còn đợi những giấc mơ ngược dòng
Lục bình vẫn tím trên sông
Tiếng con cuốc cuốc vẫn không dứt lời
Mây lang thang ở cuối trời
Anh lang thang ở phía đời… không em!
Trịnh Duy Sơn
10. VỀ VỚI QUÊ ANH
Em về nơi ấy quê anh
Hái rau rệu để nấu canh cua đồng
Hương quê em những thầm mong
Ngày vui gặp mặt cho lòng xuyến xao
Dòng Đa Độ sóng dạt dào
Phù sa tươi tốt đồng cao ruộng lầy
Núi voi sừng sững vờn mây
Cô dân quân bắn máy bay diệt thù
Bâng khuâng nhớ mẹ hát ru
Chiều nghiêng tiếng sáo vi vu gọi mời
Một miền ký ức đầy vơi
Đảo Bầu cá lượn chim trời véo von
Vầng trăng khi khuyết khi tròn
Hoa thơm quả ngọt, sắt son nghĩa tình
Dẫu còn nặng nợ mưu sinh
Dòng sông bến nước bóng hình chung đôi
Du thuyền ngắm cảnh dạo chơi
Nắng vàng rắc hạt, nụ cười anh say.
Hoài Hiền Hiền
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo by Nguyenew (từ ảnh 1 đến ) av2 ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét