Thơ ca - Văn học - Nghệ thuật - Kiến thức - Hài hước - Ngôi sao - Người mẫu - Ảnh đẹp - Video Sáng tác - Sưu tầm
Chủ Nhật, 23 tháng 6, 2024
Thơ Lục Bát tháng 6.2024 P6 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
51. TRĂNG ĐÊM XỨ HUẾ
Thì chiều cứ dắt em đi
Bỏ tôi đứng lại bên ni Tràng Tiền
Mây trôi về phía Phong Điền
Sương giăng tím cả một miền hư vô
Khói chiều xám mặt Cố Đô
Đò chưa xuôi bến còn chờ đợi ai
Phải chi người khách trang đài
Theo trăng Xứ Huế ra ngoài Ngọ Môn
Hương Giang nào thấy sóng cồn
Trăng đêm rối ngọn tóc trên phím đàn
Nguyễn Huy
52. MẸ TRONG TIM
Heo may tưởng nhớ quê nhà
Lục trong ký ức tiếng ca thuở nào
Bụi tre khóm chuối lao xao
Chập chờn chuồn tím đậu sào ngoài hiên
Râm ran chuỗi nhạc triền miên
Tiếng ve rả rích gắn liền tuổi con
Nặng tình vực thẳm, cao non
Gánh gồng oằn xuống trĩu đòn nghĩa nhân
Mắt mờ chân chậm da nhăn
Tâm trong trí sáng ân cần bảo ban
Lưng còng trải nỗi gian nan
Dâng lời tâm huyết ngàn vàng ngợi ca
Mẹ như non nước giao hoà
Cho con tất cả rừng hoa cuộc đời.
Nguyễn Kim Dung
53. MẶN VÀ CHAY
Ta thường mơ mặn, yêu chay
Đêm đêm… tơ tưởng cầm tay một người.
Tháng ngày cứ lặng lẽ trôi
Xuân chưa đến đã bồi hồi xuân qua…
Cứ mê đắm một loài hoa
Yêu chay, tâm tịnh, thiết tha vị tình.
Ước gì một sớm bình minh
Gặp người hát khúc ru tình… ta say!
Trần Trọng Giá
54. THẦM MONG
Xuân xanh chẳng được bên nhau
Xế chiều nhớ lại thấy đau trong lòng
Ai xui anh bước ngược dòng?
Để cho nước phải xuôi lòng sông sâu
Vẳng nghe câu lục thêm sầu
Còn câu bát vẫn bắc cầu vấn vương
Bao nhiêu nỗi nhớ niềm thương
Em như con nhện giữa đường mắc tơ
Sông sâu còn có bến bờ
Người đi… đi mãi biết giờ nơi đâu?
Hãy đem Lục Bát bắc cầu
Mong tìm lại mối tình đầu... năm xưa...
Kiều Việt
55. MÂY MƯA
Trời mưa... trời tạnh... trời mưa
Mây đen, mây trắng, mây thưa, mây dày
Ta đơ, ta ngố, ta gày
Em xinh, em ngọt, em đày đọa ta
Trêu ngươi ngúng nguẩy ngọc ngà
Ta như phỗng đá tạch tà dở hơi
Biết đâu than bếp nguội rồi
Tay em mềm thế, khéo cời lại lên
Ngải bùa môi mắt ủ men
Ta ôm trái đắng còn khen ngọt ngào
Bỗng dưng lửa ái dâng trào
Em như cơn gió kéo vào mây mưa
Mưa rền từ sáng tới trưa
Từ trưa tới tối, từ thưa sang dày
Tội ta xơ xác mặt mày
Em cười khúc khích, mai ngày còn mưa.
Phạm Luyến
56. NHỚ CHA
Đêm nằm tưởng nhớ bóng Cha
Cha hiền từ tựa phù sa sông Hồng
Chân quê đượm nét hương đồng
Nếp nhà thanh bạch, gia phong đề huề
Cha không vườn ruộng tứ bề
Nuôi con cơm muối, cháo kê nên người
Con ăn lỡ hạt cơm rơi
"Đó là ngọc thực của trời" Cha khuyên
Cha không ru giọng ngọt êm
Cũng không "roi cứng thịt mềm" dạy dăn
Dạy con buộc lạt, chẻ tăm
Phải luôn ứng xử đối nhân tình người
Bằng việc làm để con noi
Gương Cha con vẫn thường soi suốt đời
Êm như tiếng Mẹ ru hời
Mỗi khi con nhận nụ cười Cha thương
Sữa Mẹ nuôi máu, thịt, xương
Trán Cha hằn nếp, tạo hương phần hồn
Cha không the lụa, cổ cồn
Áo nâu ủ tấm lòng son cả đời
Lấy gì đong hết mồ hôi
Của Cha tắm tưới cho đời chúng con
Sáu mươi tuổi vẫn học khôn
Vắng Cha mới thấy mình còn ngây thơ
Bao giờ mới đến ngày xưa
Để con lại được từng giờ bên Cha..
Trần Thư
57. XA… GẦN
Bây giờ em phải xa nhà
Chúng mình lên chức ông bà mà anh.
Đi xa thương ngọn gió lành
Tuy dài rộng thế mong manh riêng mình.
Căn nhà rộng tựa tư dinh
Đi lên đi xuống một mình anh thôi.
Đêm nay trời lại trở trời
Lo cơn gió lạnh lùa nơi góc màn.
Tình ta tựa chiếc lá bang
Qua mùa xanh thẳm đã vàng sắc thu.
Em giờ như trái mù u
Yên bình đậu chốn tự ru chín mình.
Trải qua bao cuộc hành trình
Nghe đêm trở dạ biết tình đất sâu
Mưa nguồn mãi tận đẩu đâu
Em kê nỗi nhớ gối đầu vai Anh.
Hoàng Minh Luyện
58. LỤC BÁT TRAO MÙA
Lời ai đang thả nhẹ nhàng
Điệu hò văng vẳng xốn xang tỏ tình
Gọi ngày rạo rực bình minh
Đôi dòng sáu tám ru mình ru ta
Đâu rồi câu lục thiết tha
Để cho lời bát lệ nhòa tuôn rơi
Câu thơ nênh nổi buông trôi
Chênh chao nhịp phách bẻ đôi lạc vần
Để người tìm bến sông ngân
Giao duyên lục bát đầy sân trăng về
Gửi vào sắc tím đam mê
Vòm xanh vời vợi tiếng ve xao lòng
Ngày hè phượng thắm sắc hồng
Mang theo cả áng mây bồng bềnh trôi
Nắng vàng rạo rực hồn tôi
Cánh cò sải rộng bồi hồi ý thơ.
Phạm Thùy Vinh
59. NGƯỜI ẤY VÀ TÔI
Một chiều tháng bảy mưa ngâu
Sân ga thưa thớt còi tầu hú vang.
Đường dài hiu hắt lá vàng
Xa xôi một bóng vẫn đang đợi chờ.
Hẹn nhau khi sóng vỗ bờ
Biển xanh cát trắng nên thơ ta về.
Trăng lên chẳng đợi câu thề
Cứ vằng vặc sáng thỏa thuê sóng đùa.
Qua rồi một thuở mơ xưa
Sương cài mái tóc mới vừa nên duyên.
Người thương gái phận thuyền quyên
Nửa đời lận đận giữa miền nắng mưa.
Ta thương người đã mấy mùa
Đơn côi một bóng song thưa gió lùa.
Bên nhau vui mấy cho vừa
Nắng mưa cũng mặc, gió lùa cũng qua.
Oanh Lê
60. TÓC MẸ
Nắng mưa bạc áo cánh nâu,
Dãi dầu tóc mẹ phai màu thời gian
Thoáng trong ánh mắt ngỡ ngàng
Mân mê tóc trắng giắt ngang mái ngoài
Tóc sâu gãy rụng bờ vai
Lược mòn tay mẹ chải dài tháng năm
Đội đầu chỉ một chéo khăn
Áo tơi, nón lá nhọc nhằn sớm khuya
Bốn mùa trên cánh đồng quê
Tay bùn, chân lấm mùa về rạ rơm
Vai gầy dáng mẹ chiều hôm
Nhạt nhòa bóng xế nồng thơm quết trầu
Vườn nhà ngan ngát hoa cau
Gió lay tóc mẹ trắng phau trời chiều!
Nguyễn Sỹ Hoàn
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo by Trần Hà (từ ảnh 1 đến 11), Photo by Kiều Huy Điệp (từ ảnh 12 đến 13), Photo by Hoàng Trường Sơn (từ ảnh 14 đến 20) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét