Thứ Năm, 11 tháng 4, 2019

Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Cơn bão nghiêng đêm - Tế Hanh

Góc Nhỏ Văn Thơ


CƠN BÃO NGHIÊNG ĐÊM - TẾ HANH

Trời Sài Gòn đã vào mùa mưa. Có bao giờ ta ngẫm lại, đã có bao người cùng ta đi qua cơn bão nghiêng đêm. Và đã có bao người ở lại cùng ta?

"Cơn bão nghiêng đêm
Cây gãy cành bay lá
Ta nắm tay em
Cùng nhau qua đường cho khỏi ngã."

Chỉ cần có ta và em, cơn bão có thể lay chuyển cả màn đêm, bẻ gãy cây cối kia nào có là gì. Chỉ cần có bàn tay ở trong bàn tay, nương tựa vào nhau... Dẫu là mái tôn lụp xụp nghe tiếng mưa khua rộn ràng, hay căn phòng nhỏ bé mà ấm cúng, hay những chiều hối hả tan tầm trong cơn mưa chợt đến chợt đi.


Photo by Lee Nguyen



Photo by Lee Nguyen


Chỉ cần có ta và em. Vậy mà...

"Cơn bão tạnh lâu rồi
Hàng cây xanh thắm lại
Nhưng em đã xa xôi.
Và cơn bão lòng ta thổi mãi."

Một đời người trải qua bao nhiêu cơn bão, ai cũng muốn cùng duy nhất một người vượt qua. Nhưng kẻ cùng ta trú mưa hôm ấy, nay đã ở chốn nào...

... và cơn bão lòng ta thổi mãi.


Photo by Lee Nguyen


Tế Hanh sáng tác bài thơ năm 1956, đăng trong tập "Gửi miền bắc".
Bài thơ được nhạc sĩ Thanh Tùng phổ nhạc với tựa đề "Cơn bão nghiêng đêm". Nhạc sĩ Thanh Tùng viết thêm câu "Ta đã yêu nhau thề mãi mãi bên nhau cơ mà”. Trong số những ca sĩ thể hiện bài hát này, mình đặc biệt ưa thích Lê Cát Trọng Lý, có lẽ vì gam màu của Lý luôn hợp với những bài hát có màu tiếc nuối như thế này.

(Góc Nhỏ Văn Thơ)


Photo by Lee Nguyen


--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo by Lee Nguyen và ảnh minh họa sưu tầm từ internet

1 nhận xét: