Thơ ca - Văn học - Nghệ thuật - Kiến thức - Hài hước - Ngôi sao - Người mẫu - Ảnh đẹp - Video Sáng tác - Sưu tầm
Chủ Nhật, 4 tháng 8, 2024
Thơ Lục Bát tháng 8.2024 P2 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
11. THU SANG
Dùng dằng Hạ chẳng muốn xa
Nàng Ngâu rón rén tạo đà Thu sang
Bâng khuâng hứng giọt nắng vàng
Làn mây trắng trẻo khẽ khàng lướt qua
Cúc vàng ướp nụ đơm hoa
Mùi hương thoang thoảng cùng hòa dịu êm
Hoa cau rơi rụng bên thềm
Hằng nga soi tỏ êm đềm long lanh
Thời gian thì vẫn trôi nhanh
Thu về cho trái ngọt lành đáng yêu
Gió đưa vi vút cánh diều
Hòa cùng tiếng sáo buổi chiều mùa thu.
Hương Thảo
12. ĐÊM MƯA NHỚ HUẾ
Một lần với Huế Huế ơi
Đêm nay mưa đổ nhớ người tôi thương
Chuông chùa Thiên Mụ đầm sương
Giọng hò ai thả dòng Hương biếc chiều
Vầng trăng nghiêng một cánh diều
Con đò đêm ấy nói nhiều hơn sông
Mạn chèo trăng ngoảnh vào trong
Tôi nằm ôm ngọn gió đông trái mùa
Gió đông khúc khích trêu đùa
Dửng dưng sóng dửng dưng đò cứ trôi
Tràng Tiền nối nhịp song đôi
Tôi đành ngược bước về nơi cuối trời
Một lần với Huế Huế ơi
Đêm nay mưa đổ nhớ người tôi thương.
Nguyễn Huy
13. MẸ CHỜ CON
Mẹ ngồi tựa cửa nhìn mây
Cuối chiều hiu hắt đếm ngày dần trôi
Mắt mờ nhìn phía xa xôi
Ngày qua tháng lại thương nơi con nằm
Chiến trường xưa quá xa xăm
Mênh mông một dải phương nam nơi nào
Tìm đâu bãi thấp đồi cao
Rừng xanh núi đỏ nơi nào thấy con?
Tháng năm thân mẹ héo mòn
Cạn khô nước mắt chờ con không về
Bốn mươi năm lẻ xa quê
Sao con chẳng một lần về con ơi
Mẹ thành mây trắng lưng trời
Thành rừng cây để che nơi con nằm
Đợi con cạn cả tháng năm
Đông tàn xuân đến hè sang thu về
Bốn mùa mòn mỏi nơi quê
Thôi đành hẹn gặp con về trong mơ!
Hồ Đình Bắc
14. LỤC BÁT HỒI XUÂN
Còn đâu thắt đáy cho giòn
Mà đuôi mắt ướt vẫn mòn lối đi
Xăm xăm hơn tuổi dậy thì
Xốn xang là cái chi chi hả giời?
Còn đâu ngọt lịm lời mời
Mà sao thắt chỉ buộc lời nỉ non
Duyên thầm trong gái một con
Chân xui vượt núi chon von đi tìm
Tình bằng xe chỉ luồn kim
Sợi thương mắt nhớ lim dim xế chiều
Môi hồng nhấp lấy bùa yêu
Chén say rót đến bao nhiêu chẳng đầy
Hồi xuân thả gió xanh cây
Thả hương vào trái, thả mây vào hồn
Thả nhau vào nụ môi hôn
Rồi ra thấp thỏm bồn chồn trăm năm.
Nguyễn Lâm Cản
15. CỎ CHÁY TRÊN ĐỒNG!
Cha tôi chân đất đầu trần
Nắng mưa cỏ cháy trắng chân bụi bờ
Đánh phèn nên những câu thơ
Ca dao Lục Bát bên bờ đất nâu
Mẹ tôi gánh gió qua cầu
Phù sa bồi lở lẫn màu đục trong
Khom lưng tát nước gầu sòng
Giếng khơi đã vẹn một lòng tiết trinh
Trăng phơi xoã bóng sân đình
Gió đu cánh võng nên hình tháng năm
Sang giêng nước ngập trắng đồng
Trâu nằm nhai lại những dòng trầm tư!
Tôi đi ngày tháng thừa dư
Nay về lội lại ấm từ vũng chân!
Thương cha chân đất đầu trần
Thương mẹ năm tháng tảo tần áo cơm!
Nguyễn Quỳnh
16. MỘT NGÀY
Một ngày, một giận, một thương
Một yêu, một ghét... lẽ thường nơi ta
Một gần gụi, một chia xa
Bao nhiêu mặn ngọt tan hoà gió mây...
Một ngày riêng của mình đây
Một mai còn có một ngày này không?
Lặng nghe tiếng sóng vỗ lòng
Vẫn thao thiết chảy một dòng phù du!
Hà Cừ
17. GOÁ BỤA THƠ
Goá bụa em, goá bụa thơ
Trải đêm từng khắc, từng giờ mồ côi
Nửa giường nửa chiếu đầy vơi
Không thơ còn biết khóc cười với ai
Sợ đời chì bấc rác tai
Sợ mang thao thức bên ngoài vào đêm
Goá bụa thơ, goá bụa em
Chỉ là con chữ khát thèm xa xôi
Một mình với một ly bôi
Thịt da rấm rức, cuộc người buồn thiu
Mấy lần thả thính ấp iu
Mấy lần định xuống đò chiều lại thôi
Goá bụa à, goá bụa ơi
Tiếng ai như cứa vào đời xót xa
Người ta toàn của người ta
Này chồi, này búp, này hoa phũ phàng
Thơ ơi tội nghiệp cho nàng
Đừng nhen lửa nữa, lửa đang ứ dầu
Thôi đành vịn khẽ cầu "ngâu"
Hai ta goá bụa hai đầu sông Ngân.
Phạm Luyến
18. VU LAN NHỚ MẸ
Con đang bật ánh lửa lòng
Châm hương thả khói bay vòng thời gian
Dâng lời trong tiết Vu Lan
Kính thờ cha mẹ muôn vàn nhớ nhung
Nấc lòng nhịp trái tim rung
Gió đang tưởng nhớ tận cùng ngày xưa…
Thu chiều mát mẻ không mưa
Lòng con ướt sũng như vừa bão giông
Khăn tang quấn trái tim hồng
Muốn làm cơn gió trên đồng quê ta
Thổi về bên mộ ông cha
Níu hình bóng mẹ đi qua tháng ngày
Mẹ ơi tháng bảy năm nay
Con không còn mẹ nhớ lay lắt lòng...
Trần Thị Thanh Liêm
19. ĐÊM THU
Đêm buông thả gió heo may
Hồn man mác mảnh trăng lay úa vàng
Lá reo xào xạc canh tàn
Tiếng rơi nức nở sương chan mịt mùng
Màn đêm tĩnh mịch mông lung
Ngàn thu lá rụng đâu trong vô thường
Thời gian thổn thức tơ vương
Canh gầy rớt xuống se buồn tiếng thu
Chân trời chìm lắng ưu tư
Bóng mây cánh Hạc... chân như lòng người
Phù vân một thoáng cuộc đời
Cõi hư vô ấy là nơi đường về...
Phạm Thùy Vinh
20. LÁ VÀNG MÙA THU
Rời cành còn muốn níu về
Chao chao chẳng nỡ chia lìa với cây
Ngửa mình hướng chín tầng mây
Cầu mong còn chút phủ dầy thân khô
Mẹ xưa thân xác bơ phờ
Vẫn lo con đói biết nhờ cậy ai
Sinh con mùa lá vàng phai
Về trời mùa trắng một ngày đông ken
Mịt mờ mầm chửa nhú lên
Chỉ lo cho lá còn trên gốc gầy
Vu lan lại đến tiết này
Nhớ hơi ấm mẹ những ngày chưa xa.
Trịnh Đình Bích
-----------------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo by Duong Hoang Anh minh họa sưu tầm từ internet
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét