Thứ Bảy, 9 tháng 8, 2025

Thơ Lục Bát tháng 4.2025 P1 (nguồn Lục Bát Việt Nam)

Photo by Dieu Linh Pham


1. CA DAO TÌNH MẸ

Ta về nhặt chiếc lá tre
Thả vào làm mảnh trăng quê cuối làng
Khuấy chiều vào nắm thóc rang
Rủ em cắn chắt vội vàng bỏng môi

Ta về néo lúa từng gồi
Thấy cha đập cả một trời sao băng
Chị ngồi hong tóc dưới trăng
Để quên ánh mắt xa xăm sân đình

Ru hời cánh võng lênh đênh
Cánh cò thăm thẳm kết thành ca dao
Lá chanh thơm vị cào cào
Chát chua rau muống bờ ao sau nhà

Sớm nghe làng xóm gọi gà
Mặt trời trong thúng của bà ngoi lên.

Kim Duyên


Photo by Dieu Linh Pham



Photo by Dieu Linh Pham


2. MƯỢN CÂU LỤC BÁT RU MÌNH

Tôi gái quê, đất Hải Phòng
Giống như hạt thóc mẹ trồng bãi xa
Một thời người gọi là hoa
Nhưng hoa của đất trồng cà, trồng rau

Đời tôi có mối tình đầu
Người ta mượn một cơi trầu sang chơi
Còn người trong mộng, trời ơi !
Cầm tay, ngỡ của nhau rồi lại buông

Sông dài đò bến dở dương
Đơn thân một phận, mình thương lấy mình
Có duyên mà chẳng có tình
Cô đơn, một bóng, một hình, lắt lay

Một tôi đi tới thu này
Sáu mươi tư mảnh trăng đầy, trăng vơi
Tháng ngày vịn khúc buồn vui
Mượn câu lục bát, mượn lời thế nhân

Mượn thơ làm một chiếc cần
Thả phao mong được một lần cắn câu
Phao chìm ngỡ đã bén nhau
Giật lên, chỉ thấy nỗi đau nặng đằm

Mượn câu lục bát chắp vần
Tôi ru tôi, vị thuốc thần, là thơ
Đời là một thoáng mộng mơ
Tôi mang lục bát, be bờ… tát sông.

Hoàng Yến


Photo by Dieu Linh Pham


3. BỒI HỒI THÁNG TƯ

Tháng tư chấp chới lá bay
Đan dầy lối nhỏ, bủa vây úa vàng
Ngã tư vẫn rộng thênh thang
Không còn xưa ấy tóc nàng xõa vai.

Giấc mơ đêm cứ trượt dài
Bóng xuân đã cạn, tình phai theo cùng
Rũ buông hết thảy hương nồng
Yên bình, thanh thản ngắm dòng nhẹ trôi.

Tháng tư hơi ấm bờ môi
Nắng non vuốt má... bồi hồi eo thon
Gió đan, thân gió mỏi mòn
Những ngày lá rụng... mưa còn với theo.

Ngó ngang mặt nước eo sèo...
Ai về chốn cũ thăm bèo cuối xuân
Tôi ươm mấy nụ thanh tân
Vẫn chờ mưa hạ mà ngân tiếng lòng.

Kim Phượng


Photo by Dieu Linh Pham


4. TỰ NGẪM

Già ư?
Nào đã già đâu
Đừng nhìn bạc cái tóc râu...
Bảo già
Kệ tai nghễnh, nói rề rà
Mắt tinh thời thế nhìn xa ngút tầm
 
Bạn hiền đến, rượu men tâm
Chữ đầy mặt giấy tình ngâm ngấu đời
Hỏi xem dưới đất, trên trời
Tri âm rượu ấy ai mời, mời ai
 
Già ư
Còn nặng hai vai
Gánh đòn thế sự dẻo dai
Oằn lòng
Đè lưng, thân vẫn không còng
Ngẩng đầu
Cổ siết mấy vòng
Khẩy môi
 
Thời gian trôi, cuộc đời trôi
Cứ như ông Phật ta ngồi, lặng yên
Túi thơ đầy ắp thay tiền
Hỏi rằng trần thế có tiên không nà
 
Tuổi cao đâu phải là già
Có khi tuổi ít lại là cổ nhân.

Nguyễn Lâm Cẩn


Photo by Dieu Linh Pham


5. NGỌT ĐẮNG RU ĐỜI...

Trăm năm giới hạn đời người
À ơi may rủi lần hồi cũng qua
Một lần tuổi trẻ hương hoa
Đẹp như giấc mộng bao la sắc màu

Tình yêu thuở ấy xôn xao
Ước mơ thuở ấy ngọt ngào nắng mai
Con đường thuở ấy thật dài
Không như ý, có ngày mai đang chờ

Thời tươi đẹp tựa bài thơ
Suối nguồn tuôn chảy mộng mơ đầy trời
Ơi à... ơi ả... à ơi...
Nâng niu nhé những ngọt ngào đời ta!

Một thời tuổi trẻ rồi qua
Và ai cũng có tuổi già... để lo
Chân mòn gối mỏi mắt mờ
Dường như trí óc lơ mơ ít nhiều

Trái tim qua biển tình yêu
Sóng trào giờ lắng bao điều ngọt cay
Cuộc đời còn ngắn hay dài
Thôi thì thôi cũng duyên may kiếp người

Đời là một cuộc dạo chơi
Nắng mưa sớm tối lần hồi tới nơi
Cái gì vui được cứ vui
Cái gì phiền muộn thả trôi sông buồn...

Nguyễn Phước Hiếu


Photo by Dieu Linh Pham


6. CÂY GẠO LÀNG TAM NGUYÊN

Cuối xuân nắng chỉ hơi nồng
Mà bông gạo đã đỏ hồng triền đê
Chao ôi, một mảnh hồn quê
Thiêng liêng dẫn lối ta về ngày xưa

Trời đang chuyển tiết giao mùa
Đất quê mưa nhặt nắng thưa mỗi ngày
Lá dần xanh những vòm cây
Nụ hồng đỏ những nhánh gầy ngày đông

Đẹp thay cả vanh ngàn bông
Cứ như bó đuốc rực hồng trời quê.

Lê Hải Châu


Photo by Dieu Linh Pham


7. NGÀY ĐI...

Ngày đi nắng cứ vơi chiều
Tội cho cái nhớ chẳng liều đến nơi
Chòm sao ngơ ngẩn giữa trời
Sương tan vai lạnh rối bời tóc mây

Bữa hôm em tính từng ngày
Mông lung vóc dáng hao gầy nhớ mong
Người xa cách núi cách sông
Thương nhau vẫn sợ tơ lòng chia đôi

Đêm nay chắc hẳn lại ngồi
Chờ tin nhạn lấy một lời mối manh
Bao giờ cho hết năm canh
Biết rằng nỗi nhớ còn hành trắng đêm

Nỗi buồn em, réo gọi tên
Cô đơn anh, vẫn nằm bên khóc thầm! 

Nguyễn Quỳnh


Photo by Dieu Linh Pham


8. LỠ MỘT VÒNG TAY

Tháng Giêng lỡ một vòng tay
Để cho thương nhớ giọt đầy, giọt vơi.

Trái mùa trống lạnh cõi đời
Nghìn trùng tha thiết, ai người thấu cho?

Hương cây, cỏ mật ươm chờ
Bên nhau khó nói, thì thơ thay lời.

Rét đài, lắc thắc mưa rơi
Tin - yêu! Tình vẫn…mãi rời rợi xanh…

Trần Trọng Giá


Photo by Dieu Linh Pham


9. XUÂN ĐI

Xuân nay vừa cữ chênh chao
Chợt lòng thi khách cồn cào bâng khuâng
Ngõ xuân gió mãi tần ngần
Phượng chờ tìm tiếng ve ngân chào hè

Giao mùa phảng phất thắt the
Ngẩn ngơ nắng mới cũng se sắt bừng
Xuân đi chút thoáng ngập ngừng
Để lòng thi sĩ chùng chùng se tơ...

Phạm Thùy Vinh


Thiếu nữ áo dài tím dựa gốc cây


10. GIỌT NẮNG NGÀY XƯA

Bao giờ cho đến ngày xưa,
Em về thăm giọt nắng trưa bên thềm?
Tóc mây gió lượn vai mềm,
Như con chim líu lo chuyền hoa cau.

Nón mai ai vội che đầu
Mắt huyền mơ tím một màu xa xăm...
Mấy thôi, đã trọn tơ vòng
Mây đưa, gió cuộn, long đong cánh diều

Sân trường ai bóng xiêu xiêu
Sầu đông, một khúc nhạc phiêu cuối ngàn.

Lê Thúy Quỳnh


Hoa sen trắng


-----------------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo by Dieu Linh Pham (từ ảnh 1  đến 10) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét