Thơ ca - Văn học - Nghệ thuật - Kiến thức - Hài hước - Ngôi sao - Người mẫu - Ảnh đẹp - Video Sáng tác - Sưu tầm
Thứ Năm, 29 tháng 3, 2018
Giới thiệu tập thơ - thư pháp Đối cảnh tùy duyên
GIỚI THIỆU TẬP THƠ ĐỐI CẢNH TÙY DUYÊN
Rất cảm ơn nhà thơ Minh Đạo đã tặng Thanh Trắc Nguyễn Văn tập thơ đường luật và thư pháp "Đối cảnh tùy duyên", do Nhà xuất bản Tổng hợp tp.HCM cấp giấy phép. Tập thơ được in trên nền giấy trắng đẹp.
Thứ Tư, 21 tháng 3, 2018
Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Đạp đá ở Côn Lôn - Phan Chu Trinh
ĐẬP ĐÁ Ở CÔN LÔN - PHAN CHU TRINH
Trong những năm đầu thế kỷ 20, lúc thế sự nhiễu nhương, cũng là khi quần hùng trỗi dậy, những anh tài nở rộ trên bầu trời lịch sử dân tộc - có kẻ lưu danh hậu thế, có người vụt sáng mà sớm tàn, nhưng tất cả đều góp phần vào một thời kỳ đầy biến động và oai hùng.
Phan Chu Trinh là một người như thế. Một chí sĩ yêu nước, một cựu quan Lễ bộ, một nhà vận động chủ tâm muốn "Chấn dân khí; Khai dân trí; Hậu dân sinh", đã từng cùng Phan Bội Châu, Huỳnh Thúc Kháng, Cường Để... bôn ba tìm đường cứu dân tộc khỏi bể lầm than. Ông cho rằng chính quyền toàn quyền Pháp cần có trách nhiệm cho toàn cục Đông Dương, nhưng cũng tham gia nổi dậy chống sưu thuế, có lúc lập trường học, thư xã để chấn hưng dân trí, có lúc cật lực bài trừ phương cách bạo động vũ trang, bị giam cầm, bắt bớ, sống tha hương rồi qua đời khi lý tưởng chưa thành.
Thứ Ba, 20 tháng 3, 2018
Thơ Haiku của Matsuo Basho, Thái Bá Tân dịch (24)
231. Đám mây
Vướng vào mặt trời
Đàn chim tránh rét bay xuyên qua.
232. Người ta sống bằng gì
Trong ngôi nhà thấp tè sát đất
Dưới tán liễu mùa thu?
233. Đường dài sao!
Chiều thu xạm dần
Lại hoàn toàn vắng người.
Thứ Hai, 19 tháng 3, 2018
Chủ Nhật, 18 tháng 3, 2018
Thơ Haiku của Matsuo Basho, Thái Bá Tân dịch (23)
221. Mưa xuân
Từ mái nhà nước chảy
Men theo tổ ong.
222. Ô che đầu
Gạt cành lá bước đi
Liễu vừa ra hoa.
223.Trước mặt –
Bốn chiếc cốc bình thường
Chỉ mình tôi ngắm hoa.
Thứ Bảy, 17 tháng 3, 2018
Thứ Sáu, 16 tháng 3, 2018
Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Khiêm cung
KHIÊM CUNG
"Ấy cáu giận thế, tham lam thế, nhưng tựu trung lại trong quan hệ với mọi người Xuân Diệu vẫn là một người khiêm cung, biết người biết mình và trung hậu thật thà khiến ai cũng quý." (Vương Trí Nhàn - Cây bút, đời người)
Khiêm-cung là từ Hán Việt (謙恭) mang nghĩa "Nhún mình trước người khác và tỏ ra kính trọng người khác, đó là đức độ của bậc quân tử." (Từ điển Nguyễn Quốc Hùng), cũng có khi viết là Cung-khiêm.
Thứ Năm, 15 tháng 3, 2018
Thứ Tư, 14 tháng 3, 2018
Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Đổi lá thu vàng lấy nhớ mong - Nhược Thu
ĐỔI LÁ THU VÀNG LẤY NHỚ MONG - NHƯỢC THU
Em về chốn ấy nắng hay mưa,
Có tiếc màu hoa giữa độ mùa?
Cánh kiến chở buồn pha sắc phượng
Tô dày thêm mãi khối sầu xưa.
Em về miền gió cát xa xôi
Nắng nứt chân chim khắp nẻo đồi.
Em nhé những ngày yêu dấu cũ
Xem như mạng nhện vắt ngang đời...
Em về cầu nắng chẳng cầu mưa
Lệ đẫm từ thơ cũng đã vừa.
Đâu chỉ mình em sầu tiễn biệt
Mà còn se thắt cả người đưa...
“Mai mốt có còn gặp nữa không?”
Đường xa không ngại chỉ e lòng.
Chia em một nửa vầng trăng cũ,
Đổi lá thu vàng lấy nhớ mong...
Thứ Ba, 13 tháng 3, 2018
Thơ 0363: Bạn cũ
BẠN CŨ
(Viết tặng Văn Thể Tần và các bạn học trường Tân Định cũ)
Ngày họp mặt bạn bè hội ngộ
Chung tiếng cười, vai lại kề vai
Phải em không môi hồng, tóc ngắn?
Người xưa ơi nhớ lắm áo dài...
Thương biết mấy sân trường, lớp cũ
Hoa phượng bay thuở ấy ngậm ngùi
Trang lưu bút nhạt nhòa mực tím
Câu thơ nào nối trọn niềm vui?
Tay nắm chặt, bàn tay cùng nắm
Tóc như mây bạc nửa cuộc đời
Lời chưa nói nghẹn ngào muốn khóc
Đêm Sài Gòn lạnh lắm mưa rơi.
Ta đi hết thăng trầm dâu bể
Phút bên nhau chợt nhớ tên mình
Tình thân ái ngọt ngào kí ức
Tuổi xế chiều bỗng thấy bình minh.
Cùng hẹn nhé một ngày thăm lại
Mộ cô xưa cỏ đã xanh màu
Đàn chim cũ quay về bến cũ
Khói hương trầm lễ tạ trăng sao...
2018
(Tập thơ Nghêu Ngao Ca - NXB Hội Nhà Văn 2018)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Thứ Hai, 12 tháng 3, 2018
Chủ Nhật, 11 tháng 3, 2018
Thứ Bảy, 10 tháng 3, 2018
Thứ Sáu, 9 tháng 3, 2018
Thứ Năm, 8 tháng 3, 2018
Thơ hay mỗi ngày (8)
1. TẶNG NGƯỜI HAI TIẾNG QUÊ HƯƠNG
Tặng người một núi niềm vui
Nghiêng vai đặt xuống
Ngậm ngùi trần gian
Gánh cơ hàn
Trả cơ hàn
Gieo đa mang
Nhận lang thang một đời.
Ừ thì
Con mắt lý lơi
Chưng thành thuốc lú
Để rồi đắm say
Giọng hò
Ai gieo ngất ngây
Ô kìa nỗi nhớ
Giăng đầy dòng sông.
Chiều nay
Ai dậy sóng lòng
Cho mênh mông nhớ
Cho lòng vòng thương
Tặng người
Hai tiếng quê hương
Khế dẫu chua ngọt
Vẫn vương tình người
(Báo Cần Thơ)
Từ Dạ Linh
Thứ Tư, 7 tháng 3, 2018
Thơ hay mỗi ngày (7)
1. NGƯỜI ĐÀN BÀ CÕNG MƯA
Người đàn bà cõng mưa
Đi qua những mùa tần tảo
Cất lên những tiếng rao trầm
Tiếng rao lặng thầm trên con ngõ vắng
Cơn mưa giăng giăng
Cửa nhà yên ắng
Người đàn bà vẫn những bước chân
Nặng trĩu gánh mưu sinh
Con đường quê đất sình
Có dấu chân in hình rất lạ
Của người đàn bà cõng mưa đi qua
Từng giọt rơi lả tả
Những đứa con ngồi trong hiên lá
Ngóng nhìn về con đường mịt mù tít xa
Người đàn bà ướt sũng
Tìm vui trong ánh mắt con thơ
Để rồi ngày mai
Người đàn bà lại đi
Lại về
Lại cõng những cơn mưa
(Báo Cần Thơ)
Vỹ Tuấn
Thứ Ba, 6 tháng 3, 2018
Thơ hay mỗi ngày (6)
1. TIẾNG PHỐ
Hỏi người còn nhớ ta không
nghe trong gió mỏng nỗi lòng còn chi
đừng em đừng nói biệt ly
đừng ru tình cũ đừng si mê chiều
Đừng em đừng vỡ cuộc yêu
đừng ta đừng lỡ ít nhiều nhớ thương
đừng cho tình hết đơn phương
đừng sang ngang vội con đường lá rơi
Ta còn lở dở người ơi
một câu nói giữa bờ môi muộn màng
để rồi tiếc mãi mùa sang
để rồi lặng đếm chiều tàn lên vai
Ngập ngừng như buổi hôm nay
em còn đó ta còn đây mịt mờ
nặng lòng oằn nửa câu thơ
tình đã thế ta còn mơ mộng hoài
Chiều nay uống cạn chiều nay
chợt nghe tiếng phố thở dài hộ ta.
(Báo Cần Thơ)
Thụy Quân
Thứ Hai, 5 tháng 3, 2018
Thơ hay mỗi ngày (5)
1. CHÚT TÌNH
Ai về bến chợ Phó Sinh
Cho ta nhắn gửi chút tình về em
Dòng sông sóng gợn êm đềm
Miên man nỗi nhớ im lìm trôi xuôi
Tìm người mười chín, đôi mươi
Tóc ngang bỏ ngõ nụ cười nữ sinh
Ngày nào ta đứng làm thinh
Thương em thương cả dòng kinh lững lờ
Rồi về gối mộng ôm mơ
Tình chưa nối nhịp đôi bờ vẫn xa
Đò ngang mấy bận đi qua
Sao không chở được tình ta hỡi đò
Chợt lòng gợn chút bâng quơ
Hỏi thăm người cũ bây giờ nơi đâu
Lặng im vỗ giấc mộng đầu
Người xưa đã bước qua cầu xa xôi
Bây giờ thơ thẩn mình tôi
Qua đò vẫn nhớ... tình ơi hỡi tình.
(Báo Cần Thơ)
Dĩ Lang