24. CHỚM THU
Trời không đổ lửa nữa rồi
Tiếng ve, ừ cũng đã thôi oi nồng
Phượng không khoe nữa sắc hồng
Nhìn lên mây trắng đã bồng bềnh bay
Đường làng thoang thoảng hương say
Sông như tạc một nét gầy vào thơ
Non cao bàng bạc xa mờ
Lam chiều phơ phất bên bờ chân mây
Lang thang, trăng mắc ngọn cây
Mùi hương cốm mới nghe ngầy ngậy thơm
Góc vườn bông cúc vừa đơm
Thế là nghe đã thu chơm chớm về.
Phạm Ngọc Lại
25. ĐÒ CHIỀU
Trở về tìm lại sông xưa
Con thuyền rời bến chèo khua sóng lòng
Bao ngày khao khát chờ mong
Mịt mờ năm tháng đò không trở về
Lao xao sóng vỗ triền đê
Mây giăng bến vắng lời thề dở dang
Thế rồi trên chuyến đò ngang
Chiều buông nắng tắt em sang đò người
Dòng sông năm tháng lở bồi
Nhớ quê nỗi nhớ khôn nguôi… đò chiều.
Trần Khải
26. CHÌM VÀO CUỐI CÕI HƯ VÔ
Người đi khi đã vào Thu
Lộc Vừng lá đổ tương tư xuống đường
Đã lành lạnh đẫm hơi sương
Bao nhiêu sợi nhớ còn vương phố chiều
Thuyền tình lạc khỏi bến yêu
Ai đem thả một cánh diều lên mây
Bao nhiêu mộng ước còn đây
Ngày đêm con nước vơi đầy bến sông
Người còn nhớ đến ta không
Bao nhiêu là gió trên đồng mênh mang
Bao nhiêu là những dở dang
Trời xanh mây trắng nắng vàng làm chi
Chim trời vỗ cánh thiên di
Làm sao níu bước người đi giang hồ
Ngàn ngàn lớp lớp sóng xô
Chìm vào cuối cõi hư vô tháng ngày!
Đồng Kế
27. MƯỢN…
Nửa đời trót lạc duyên nhau
Chắc gì sẽ có kiếp sau mà chờ?
Người ơi xin mượn giấc mơ
Để ta hò hẹn bây giờ được không?
Mượn ngày một chút má hồng
Mượn đêm một phút vợ chồng thử xem?
Mượn anh sưởi ấm tim em
Đời người còn mấy khát thèm nữa đâu!
Còn đam mê được bao lâu
Thì xin mượn hết cả bầu trời xanh
Cho em mượn nốt đời anh
Tháng ngày còn lại mình thành một đôi...
Đặng Vương Hưng
28. TÌNH THU
Đường thu vàng cả thời gian
Gió se se lạnh, vít làn thu sang
Đường quê nhạt nắng hanh vàng
Bao nhiêu kỷ niệm, mơ màng trong ta
Gió thu môi ấm, mặn mà
Ven hồ liễu rủ, tóc nhoà điểm sương
Trời xanh chiều tím quê hương
Tìm về ký ức, sắc hường ngẩn ngơ
Nhẹ êm dòng chảy... lời ru
Hạt phù sa chở tình thu, tình người
Chông chênh, cây trút lá rồi
Cành ươm mầm nhú, khoảng trời nhấp nhô
Hương quê trên đường ngoại ô
Thu cùng ta đến bến bờ yêu thương
Đắm say! Cạn chén thu vương
Cùng Hoa Cỏ Ngọt - ngát hương thu về.
Nguyễn Cảnh Ân
29. BẾN MƠ
Em neo bến đợi con thuyền
Chữ Tình vật vã, chữ Duyên hững hờ
Bến đò xưa gọi Bến Mơ
Người đi xa lắc bao giờ về thăm
Ngày xưa dệt lụa chăn tằm
Gặp người lữ khách xa xăm ghé vào
Hẹn hò kẻ gửi người trao
Ngượng ngùng em cởi yếm đào làm tin
Thế rồi lúc thủy triều lên
Bạn tình em bước xuống thuyền rời xa
Chao ôi nước mắt nhạt nhòa
Trời Tây bóng Nguyệt đã ra gác rèm
Ngoài kia giờ chỉ là đêm
Lập lòe đôi chút ánh đèn thuyền câu
Người sang nước Sở nước Tàu
Để em giờ lại thành ngâu dại khờ
Đêm nay trăng sáng Bến Mơ
Có người con gái ngồi chờ tình xưa.
Lê Hải Châu
30. HƯƠNG SẮC MÙA THU
Trăng là hoa của trời trong
Sao kia tựa những cánh ong rụng rời
Gió đàn hưu hắt người ơi
Mây tơ con nhện rối bời không gian...
Trời cao mây gợn nắng lan
Gió heo may thổi miên man bên rào
Vài con bướm trắng lao xao
Vàng bông hoa cúc cài vào vạt bay
Thu rồi đồng rải heo may
Bờ tre ngả úa sương bay là là
Em thăm lúa tám đồng xa
Quệt vào chiếc lá về nhà vẫn thơm!
Phạm Ngọc Khảnh
31. HẠ XƯA
Tìm về một thuở Hạ xưa
Bâng khuâng lối nhỏ rào thưa ngày nào
Tìm vầng trăng rụng cầu ao
Có con đom đóm đậu vào vai tôi
Về tìm cái giậu mùng tơi
Có cô hàng xóm thường chơi bên nhà
Tìm về một khúc dân ca
Có đàn cò trắng bay ra cánh đồng
Tìm về nơi ấy dòng sông
Mẹ tôi vẫn đứng chờ mong sang đò
Tìm về cái thuở học trò
Sân trường lưu luyến hẹn hò mùa thi
Tìm về ánh mắt chia ly
Cầm tay chẳng biết nói gì với nhau
Hạ ơi ngày ấy còn đâu
Tiếng ve tha thiết vẫn rầu rĩ kêu
Bâng khuâng nghe tiếng sáo diều
Hồn tôi như lạc vào chiều Hạ xưa.
Vũ Nhang
32. THĂM NGƯỜI XƯA
Mơ hồ lãng đãng ta về
Dường như ai thả bùa mê gọi hồn
Ngang qua ngõ nhỏ bên vườn
Chợt như thấy dáng thân thương kia rồi
Chợ Lương kìa bóng đang ngồi
Tơ giăng nỗi nhớ một thời xa xưa
Thuở nào nhắt nhỉ lên chùa
Bâng khuâng thắc thỏm sớm trưa hẹn hò
Tháng năm gửi lại bến đò
Biết còn đọng mãi tuổi thơ trăng rằm
Bước chân lặng... dấu chân thầm
Mà giờ đây vẫn mặn đằm trong ta
Cây ai trồng trước sân nhà
Bóng lồng vào bóng đã xa ngàn trùng
Nơi nao người có hay không?
Nỗi niềm để gió mây bồng bềnh trôi
Chiều nay mình với mình thôi
Nghe sao tầm tã mưa rơi ngập lòng...
Phạm Thúy Vinh
33. KÝ ỨC MỘT DÒNG SÔNG
Tôi về tìm lại dòng sông
Mang theo nỗi nhớ mênh mông cho đời
Chiều thu cánh nhạn xa vời
Tiếng thu vọng lại ngỡ lời nước non
Trăm năm dâu bể dẫu còn
Lòng ta vẫn một sắt son với người
Trăng nghiêng mơ ánh sao trời
Dại khôn nào biết ngỏ lời cùng ai
Đá mòn mà dạ chẳng phai
Những mơ ôm ấp hình hài cố nhân
Nhớ người từ độ mùa xuân
Mặc ai bão gió phong trần mặc ai
Ta về thu ngậm sương mai
Tiếng thu đồng vọng thương hoài giấc mơ
Thôi về ta viết tình thơ
Dòng sông thuở ấy đôi bờ tìm nhau...
Lan Linh
34. PHƯỢNG XƯA
Tìm trong lưu luyến Hạ ơi!
Tay nâng cánh phượng một thời tuổi hoa
Đâu rồi ngày tháng đã qua
Còn trong ký ức… nhạt nhòa buồn, vui
Gió lùa cánh phượng nghiêng rơi
Theo vầng mây trắng êm trôi bềnh bồng
Thương sao những cánh phượng hồng
Ép trang vở mới thơm nồng vấn vương
Chiều nay trở lại con đường
Bạn bè hai buổi đến trường năm xưa
Vẫn chùm phượng nở nắng, mưa
Màu hoa đỏ thắm đong đưa lối về
Ai thả cánh phượng sông quê
Lênh đênh trôi mãi, biết về nơi đâu?
Dẫu đời vạn nẻo mai sau
Hạ ơi! Ươm cánh phượng màu đừng phai.
Nhật Quang
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Trịnh Thị Ái Phi (ảnh 1, 2, 3, 4 và 5), ảnh Bùi Kim Quyên (ảnh 6 và 7) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét