Chủ Nhật, 2 tháng 8, 2020

Thơ Lục Bát tháng 8.2020 P2 (nguồn Lục Bát Việt Nam)

Thiếu nữ áo bà ba trắng khăn rằn

13. LỤC BÁT CHIỀU THU

Chiều thu chẳng biết đi đâu
Dưới chân đất khét, trên đầu nắng thiêu
Trông theo bóng khuất nàng Kiều
Mình như quán vắng chợ chiều đã tan

Hỏi trăng, trăng trốn sau ngàn
Hỏi chim chim bặt, hỏi đàn đứt dây
Hỏi trời mù mịt màu mây
Hỏi cây cây đứng như ngây trố nhìn

Xới tung ký ức lần tìm
Cái ngày xâu chỉ luồn kim đâu rồi
Chỉ còn nước chảy bèo trôi
Phù sa trong mắt hạt bồi bể dâu

Sông dài đợi cá cắn câu
Chờ đêm trăng ló trên đầu mà nom
Nhớ ai nghển cổ lên dòm
Cái tình đâu chịu già tom hả giời.

Nguyễn Lâm Cẩn


Thiếu nữ áo yếm nâu cầm hoa hồng


Hiền Hồ

14. QUẢN BẠ CHIỀU THƠ

Lạc về Quản Bạ chiều nay
Dừng chân trước Cổng vén mây ngó trời
Sững sờ vọng cảnh Núi đôi
Căng hai bầu sữa gọi mời thiết tha!

Mây ngàn gió núi bao la
Kèn môi thổn thức cỏ hoa tỏ lòng
Gặp em má phấn môi hồng
Say như điếu đổ khát lòng... tơ duyên!

Bồng bềnh sương khói cao nguyên
Tình trong cõi mộng đêm đêm nhớ thầm
Chuyện xưa Tiên nữ giáng trần
Trở thành huyền thoại ngàn năm đất này.

Thả hồn Quản Bạ chiều nay
Bồng lai tiên cảnh... tình say men đời...!

Phạm Văn Tự


Thiếu nữ ngồi áo đầm vàng bên bờ suối

15. CHỈ LÀ TƯỞNG TƯỢNG...

Chỉ là một chuyện tình cờ
Tự nhiên mưa gió mượn nhờ vậy thôi
Chỉ là chốc lát thành đôi
Thương nhau mấy cũng đến hồi chia tay…

Chỉ là thân thiết hôm nay
Gặp nhau chưa biết mai này ra sao?
Chỉ là không hiểu thấp cao
Đi về đâu, sẽ thế nào người ơi?

Tình yêu đâu phải cuộc chơi
Chỉ là tưởng tượng cho đời thăng hoa...

Đặng Vương Hưng


Thiếu nữ áo yếm nâu

16. TÌM ĐÂU

Tìm đâu thấy chút duyên yêu
Giữa chênh chao nắng giữa chiều hoàng hôn
Tìm đâu giấu nỗi cơ đơn
Giữa mênh mông sóng giữa cồn cát xa

Tìm đâu hư thực trong ta
Giữa mông lung giữa chiều tà ngẩn ngơ
Tìm đâu thấy một giấc mơ
Giữa nơi trăng sáng giữa ngờ nghệch tim

Tìm đâu giữa cái lặng im
Để quên nhớ, bớt nổi chìm trong anh.

Nguyễn Quỳnh


Thiếu nữ áo yếm nâu

17. HÁT XẨM!

Giọng ca nhị đệm như cào
Câu như mảnh vỡ rạch vào nhân gian
Câu thì nắng lửa mưa chan
Câu đem trong đục hoà tan lòng người

Bến Tàu tiếng nhị đầy vơi
Chợ quê nhịp phách rối bời kêu đau!
Rút từ gan ruột nát nhàu
Bà tôi chắp lại trầu cau xẩm... buồn

Chết thì bó chiếu mà chôn
Đồng chinh sấp nghửa gọi hồn xác xao
Từ trong sâu thẳm thét gào
Tiếng Cha Ông những tác tao một thời

Bây giờ từng tiếng xẩm rơi
Vẳng nghe xa xót khoảng trời quanh ta
Khúc nhị, nhịp phách xưa xa
Kính đen gậy trúc sáng loà Xẩm Xoan!!!

Đỗ Minh Tuấn


Thiếu nữ tóc cài bông hồng

18. HƯƠNG LAN VƯỜN MẸ

Mẹ trồng lan cạnh hai nhà
Hương mùa hoa nở bay ra ngát trời
Ngày ngày anh bước sang chơi
Thấy em đan áo nắng phơi bên thềm

Em cười ánh mắt trao duyên
Khiến anh xao xuyến con tim bồi hồi
Tháng năm em về nhà người
Hoàng hôn đổ tím chân trời yêu thương

Anh đi canh giữ biên cương
Mang theo bao mối tơ vương quê nhà
Mẹ nay tuổi tác đã già
Nhớ mùa hoa nở anh qua lối này

Cầm bông lan trắng trên tay
Hương bay thơm thoảng khác ngày chia xa
Tuổi xuân mấy độ phôi pha
Mà lan thì vẫn “nở hoa đúng mùa”

Anh ngồi gom tứ thơ xưa
Gửi vào thương nhớ cho vừa lòng nhau.

Đào Trọng


Thiếu nữ áo bà ba tím hoa cà, nón lá

19. MẤT MÙA

Hạ tàn sen bỏ đi tu
Ngẩn ngơ tháng tám vàng ru trái bòng
Sang sông “con sáo sổ lồng”
Bao nhiêu “con xít” hư không… đắm đò

Đồng xanh cô lẻ bóng cò
Hoe hoe lúa sớm thập thò trổ bông
Tảo tần ngơ ngác Thần nông
Một mình tát nước mà trông cuối trời

Em đi mang hết nụ cười
Héo hon cả vụ tháng mười… con trai!

Ái Nhân


Thiếu nữ áo bà ba tím hoa cà, nón lá

20. VIẾT TRONG NGÀY BÃO

Tích mưa thành bão tơi bời
Ghê cơn thịnh nộ đất trời giao nhau
Mưa tầm tã sũng đêm thâu
Vặn cây gió giật, lòng đau chín chiều

Quê ta bao nếp nhà xiêu
Đồng ta ngập úng bao nhiêu lúa vàng
Mẹ lo đất nẻ nắng chang
Hôm nay mưa trút, nước tràn, cực không?

Cha ta vật lộn giữa dòng
Vuông tôm đầm cá bềnh bồng rủi may
Anh ta biển động sóng đầy
Máu hòa nước mắt đắng cay ngậm vào

Chị ta phiêu bạt phương nào?
Bán thân tủi nhục... Lệ trào xót đau
Em qua cầu mảnh suối sâu
Lũ về, nước xiết, nhỡ đâu... Hỡi trời

Khổ đau quá, đất nước tôi
Phải chi bão nổi
Đổi đời một phen!

Chử Thu Hằng


Thiếu nữ áo bà ba tím hoa cà, nón lá

21. PHẬP PHỒNG MƯA NGÂU

Lại hờn, lại giận, lại ghen
Lại lời ta thán, lại nhen lửa lòng
Đã qua mấy nhịp cầu vồng
Mà mưa Ngâu vẫn phập phồng mưa Ngâu
 
Em không mặc áo cô dâu
Nên nồng như thể miếng trầu không vôi
Câu thơ chưa chạm bờ môi
Đã đau như cắn tim côi mấy lần

Có gan về đất Thanh phần
Trồng bầu, ươm bí sắm cần đi câu
Ao làng rộng, ao làng sâu
Tung tăng bơi lội buồn đâu còn buồn

Ta về nong lại cánh chuồn
Thấp cao gọi hạt mưa nguồn thành Ngâu
Lại ghen, lại giận, lại đau
Lại yêu, yêu lại từ đầu em ơi

Khuất Quang Thảo


Thiếu nữ áo dài trắng

22. NHỚ VỀ NƠI ẤY

Chiều về nơi ấy không anh
Con đường tít tắp còn xanh câu thề
Đâu rồi một nẻo triền đê
Tóc thề thoang thoảng hương quê năm nào

Tiếng tơ tiếng trúc ngọt ngào
Mà sao vắng tiếng thì thào của anh
Nhớ đồng ruộng, nhớ sông xanh
Nhớ hoa trái nở trên cành tốt tươi

Ngẩn ngơ lại nhớ nụ cười
Để rồi thao thức một thời chốn quê.

Hải Vân


Thiếu nữ áo vàng


23. SỢI TÓC MỀM

Người đâu xinh xỉnh xình xinh
Nét ngang mày liễu dáng hình mảnh mai
Lưng ong tròn trịa bờ vai
Đung đưa thả suối tóc dài thướt tha

Người đâu trứng bóc làn da
Dao cau ánh mắt làm ta nao lòng
Thẫn thờ trước khoé mắt trong
Thầm yêu chất chứa trong lòng đầy thêm

“Trách ai rơi sợi tóc mềm
Làm người ta vấp... cả đêm giật mình"!...

Phạm Huy Liệu


Thiếu nữ ngồi áo dài trắng, dòng sông

--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Hiền Hồ (ảnh trên bài thơ 11)và ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét