Thứ Sáu, 2 tháng 12, 2022

Thơ Lục Bát tháng 12.2022 P2 (nguồn Lục Bát Việt Nam)



11. NHỚ

Đã qua tuổi trẻ một thời
Một thời vương vấn một thời chờ mong
Chìm vào nỗi nhớ mênh mông
Chân đồng khiêng pháo băng đồng trung du

Nôn nao nghe tiếng chim gù
Đông qua hè tới trời thu trở về
Ngỡ ngàng trên bến đồng quê
Đò xa lại đón tôi về chiều nay

Ngẩn ngơ trước mái tranh gầy
Đăm đăm theo cánh cò bay cuối trời
Ngôn ngang thương nhớ đầy vơi
Bến sông năm ấy ai người vời theo

Võng ru dưới mái tranh nghèo
Võng ru níu lại một thời tuổi thơ
Bổng trầm theo tiếng ầu... ơ
Chạm vào nỗi nhớ câu thơ nghẹn ngào.

Lê Xuân Thọ







12. HÊN

Còn đang chập chững bước yêu
Tâm hồn bay bổng những chiều mộng mơ
Con tim như thức như vờ
Trộm trao ánh mắt, mà mơ tới ngày

Bờ vai êm ấm vòng tay
Những đêm trăng tỏ tình say đắm tình
Nụ hôn non nớt... khai sinh
Phút giây đan dệt bóng hình trong nhau

Ngàn Sao xô chụm mái đầu
Màn đêm buông xẫm những câu tơ lòng
Ráng vàng neo đậu bến mong
Thuận buồm xuôi gió, hợp long nhịp tình.

Lại Văn Oanh





13. ĐỢI CHỜ!

Chợ tình kẻ đợi người chờ
Bao năm còn đó, đến giờ vẫn vui
Ai làm loan, phượng chia đôi
Kẻ đi, người ở rối bời lòng nhau

Ai làm cau... phải lìa trầu
Người Nam, kẻ Bắc mà đau đến giờ
Chợ tình năm đợi, tháng chờ
Xanh nguyên lời hẹn tóc phơ trắng đầu

Kiếp này không thắm cau trầu
Thôi đành hẹn đến kiếp sau em chờ...

Nguyễn Quang Huỳnh





14. SÔNG QUÊ EM

Biểt rồi... em biết từ lâu
Sông quê dầu dãi nông sâu thế nào
Biết ai... sớm cắm con sào
Cho dòng nước bạc xôn xao mạn thuyền

Bên bồi bên lở chung chiêng
Chở bao trong đục tới miền tâm tư
Những đêm trăng lạnh sương mờ
Em buồn để cả đôi bờ buồn theo

Mình Anh chỉ một mái chèo
Làm sao chở hết phận nghèo của nhau
Sóng xanh có lúc bạc đầu
Em về rũ sạch nỗi sầu tha phương

Quanh quanh chảy giữa đời thường
Dòng trong quê mẹ... nẻo đường Em đi
Sông quê ơi... biết nói gì..
Mãi dòng nước mát những khi em về...

Duy Tiến





15. BẾP RẠ

Tìm về căn bếp ngày xưa
Bạc phai mái rạ nắng mưa vẹt mòn
Đồ rau chụm lửa sắt son
Trải bao năm tháng chẳng mòn nhớ mong

Nồi đồng một thủa đói long
Gạo vơi, khoai độn đục trong sớm chiều
Méo tròn vung đậy hở niêu
Khét thơm vị cáy đồng chiều ủ rang

Lửa khuya bóng mẹ úa vàng
Trĩu cong nội ngoại đổ ngang phận đời
Mẹ cha gom góp đầy vơi
Thành gian bếp ấm che đời cho con

Gió đêm gầm rít héo hon
Ruộng thuê, đất mướn, nghé non…cấy cày
Gia tài nghiêng nửa bàn tay
Chở mang hơi ấm từ ngày sang đêm

Giấc mơ chăn gối thơm mềm
Càng thương ổ rạ ấm êm những ngày
Tình cha, nghĩa mẹ con vay
Trời cao, biển rộng, đất dày… con xin

Lời cha khí chất niềm tin
Rực hồng bếp mẹ giữ gìn đức nhân
Con từ gian bếp ra sân
Rồi bay vào nắng ấm xuân ngọt ngào

Mẹ cha giờ ở nơi nao?
Khói cay bếp rạ vương vào mắt con.

Nguyễn Tiến Ban



Vinh Phan Photography


16. HOẠ MI THÁNG MƯỜI HAI 

Anh gom hết sắc Hoạ Mi
Gửi em nhung nhớ những gì chờ mong
Tháng mười hai ngày trắng trong
Ầu ơ… tiếng mẹ nắng hồng ban mai

Bên anh mộng ước tương lai
Đôi ta chung bóng đan cài thiết tha
Vòng ôm xúc cảm vỡ oà
Thắp lên ngọn nến đèn hoa rạng ngời

Nhưng tháng mười hai chia rời
Xa em… nỗi nhớ đầy vơi trong lòng
Biết em thấp thỏm chờ trông
Chờ anh về để bớt mong tháng ngày

Đời anh tựa cánh chim bay
Nơi xa… nguyện sẽ tình này mãi yêu
Sắc hoa cùng áng mây chiều
Quà anh muốn nói ngàn điều nhớ thương

Tinh khôi mầu nắng ánh dương
Hoạ mi trắng nở đêm sương ngọc ngà
Em xinh tươi đẹp nõn nà
Trọn đời mãi mãi anh là yêu em.

Xuân Lâm


Kem Studio



17. NHỚ...

Nhớ ai răng khểnh hay cười
Ba lô cây súng một thời đã qua
Nhớ mùa thu cũ chưa xa
Người ta đi với người ta không về

Nhớ chiều đông rét tái tê
Bếp hồng khoai nướng chẳng chê nhà nghèo
Nhớ bao năm vẫn mang theo
Cái tôm cái tép trong veo ao làng

Bây giờ phú quý giàu sang
Mấy ai nhớ chuyện bẽ bàng đắng cay?
Cứ ôm thật chặt vòng tay
Nhớ nhau hơi ấm từ nay không rời

Nhớ đi tới suốt cuộc đời
Dù đường phía trước vẫn vời vợi xa…

Đặng Vương Hưng






18. NẮNG NGÀY ĐÔNG  

Thương ai nắng vẫn tràn về
Mặc anh chàng gió làm tê má đào
Nắng vui trên phố xôn xao
Đua cùng ánh mắt nồng trao nụ tình

Nắng ôm vai áo đôi mình
Nắng đùa sóng nước, in hình thảm xanh
Nắng gieo hơi ấm an lành
Giữa đời giá buốt muốn dành cho nhau

Vạn bùa chẳng giải được đâu
Trăm năm sỏi đá vẫn cầu có thêm

Kim Phượng


Kem Studio



19. ĐÁ

Đá ngồi như mẹ, hoang vu
Rêu phong trầm mặc, mây mù tiêu sơ
Thời gian trôi, đá ngẩn ngơ
Gió chan mưa dập bơ vơ giữa trời
 
Nỗi niềm lệ đá còn rơi
Khuyết mòn dòng chảy bao đời hằn sâu
Biến thiên lịch sử đổi màu
Đá ghi vào ruột từng câu thắt lòng
 
Dáng ngồi như mẹ, cầu mong
Ngắn đường xuôi ngược long đong phận người
Dưới chân máu đổ còn tươi
Bao nhiêu xương cốt ngậm cười hố chôn
 
"Nay hôn hoàng, mai hoàng hôn"
Ngậm tăm thế sự vía hồn bơ vơ
Đá đau như mẹ, lặng lờ
Bạc phơ phận bạc bên bờ nhân gian.

Nguyễn Lâm Cẩn


Kem Studio

Kem Studio


20. VỀ QUÊ

Về quê nhặt lại nắng xưa
Nửa đời phiêu bạt bây giờ còn không
Nông sâu đâu những cánh đồng
Cánh cò rẽ gió chênh chông trời chiều ?

Đình làng lối cũ phiêu diêu
Dấu xưa xót lại tiêu điều mảnh sân
Ao đình mấy thủa vũ vần
Đất ai mới đổ vùi gần, lấp xa ?

Ấm chè xanh gọi ngày qua
Đâu còn vọng tiếng mẹ ta bên thềm
Xập xình tiếng nhạc nhức đêm
Hồn xưa, lối cũ càng thêm rã rời.

Quê xưa rào thoáng, giậu thưa
Đắng cay, bùi ngọt, nắng mưa vui cùng
Quê nay cổng kín như bưng
Tình làng nghĩa xóm bỗng dưng nhạt nhoà.

Em quê nay đã khác xa
Còn đâu chân chất mặn mà thủa nao
Còn đâu đôi má ửng đào
Dáng thon gom nắng trải vào đồng xanh…

Trở về sống giữa quê mình
Mà sao lòng chửa tường minh hỡi người!

Ngô Thắng




--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét