Thứ Ba, 14 tháng 3, 2023

Thơ Lục Bát tháng 3.2023 P2 (nguồn Lục Bát Việt Nam)

Photo Công Tuấn


11. DUYÊN ÁO DÀI

Áo dài em gái đi qua
Làm bao ánh mắt thướt tha uốn vào
Bờ cong cong đến nôn nao
Gió mềm bay để xôn xao góc trời

Áo em trắng thế người ơi
Em đang mặc ở cái thời nữ sinh
Mớ ba mớ bảy sân đình
Người Quan Họ khoác cho mình câu ca

Tằm tơ ai dệt lụa là
Để bao đời nhớ gọi Hà Đông ơi
Áo dài theo gió lả lơi
Cho lòng ai cứ đầy vơi nhớ thầm.

Trần Thị Thanh Liêm


Photo Công Tuấn



Photo Công Tuấn


12. CHẲNG XINH EM CŨNG CÓ QUÀ

Hôm nay mồng tám tháng ba
Có người tìm đến tặng quà mừng em
Bấy lâu đã rủ cánh rèm
Bấy lâu đã khép buồng tim hững hờ

Nửa mừng, nhưng vẫn thờ ơ :
“Tưởng đâu quên ngõ, bây giờ lạ chưa” ?
Nhớ lần vấp ngã ngày xưa
Nên em tự nhủ cũng chưa vội gì

Chuyện đời, họ đến rồi đi
Mình đây phận gái, nhỡ thì buồn thêm !
Hắn cười: Định đến tìm em
Mấy hôm qua ngõ thấy rèm còn buông

Những mong đường lại thông đường
“Châu về Hợp phố “ để nương sớm chiều
Nhớ ngày… tặng chút tin yêu…

Lê Hải Châu


Photo Công Tuấn

Photo Công Tuấn


13. HỘI LÀNG CỔ NHUẾ

Sắp sang làng tuổi nghìn năm*
Thánh thần cùng với thiện căn lòng người
Dựng cờ, phướn, kiệu nơi nơi
Áo quần chen sắc khoe tươi đỏ vàng.

Người người hàng lối dọc ngang
Dâng hoa thành kính âm vang nguyện cầu
Kiệu thần khênh rước cùng nhau
Yêu quê hương đượm thẳm sâu tình làng.

Nghìn năm tiết nghĩa cao sang
Tôn thần kính thánh lại càng thương nhau
Giữ hương hoa trái sắc màu
Trống rung hòa nhịp bắc cầu con tim…

Phạm Ngọc Khánh


Photo Công Tuấn


Photo Onglaodanhca


14. CHỊ TÔI…

Cắt từng lát nhớ phục sinh
Vuốt ve vết xước dỗ mình đợi ai
Bàn tay chị níu chiều phai
Bỏ buông ngần ngại nghiêng vai gánh buồn

Nhặt hoa gạo rụng ngày không
Trời ghen trở gió bến sông đắm đò
Nông sâu chị đã chạm bờ
Lật thềm ký ức mà mơ nỗi người

Hoàng hôn vắt kiệt nụ cười
Chắt chiu chị gói hương thời gian quên
Chị hành khất mỗi ngày lên
Bài kinh nhật tụng đọc mềm môi khô

Để rồi quên nhớ vu vơ
Bàn tay nắm níu giấc mơ hoang đàng
Chị tôi ngược nắng phù vân
Thắp thương soi những lỡ làng ăn năn

Bao nhiêu trăng mới tròn rằm
Mấy thu chị đủ cuộc trăm… năm mình ?

Võ Miên Trường


Photo Onglaodanhca

Photo Onglaodanhca


15. CHỊ TÔI…

Cắt từng lát nhớ phục sinh
Vuốt ve vết xước dỗ mình đợi ai
Bàn tay chị níu chiều phai
Bỏ buông ngần ngại nghiêng vai gánh buồn

Nhặt hoa gạo rụng ngày không
Trời ghen trở gió bến sông đắm đò
Nông sâu chị đã chạm bờ
Lật thềm ký ức mà mơ nỗi người

Hoàng hôn vắt kiệt nụ cười
Chắt chiu chị gói hương thời gian quên
Chị hành khất mỗi ngày lên
Bài kinh nhật tụng đọc mềm môi khô

Để rồi quên nhớ vu vơ
Bàn tay nắm níu giấc mơ hoang đàng
Chị tôi ngược nắng phù vân
Thắp thương soi những lỡ làng ăn năn

Bao nhiêu trăng mới tròn rằm
Mấy thu chị đủ cuộc trăm… năm mình ?

Võ Miên Trường


Photo Onglaodanhca

Photo Onglaodanhca


16. NỖI ĐỜI THƯƠNG MẸ TA XƯA

Nỗi đời khuất bóng mẹ ta
Sắc hương mùng Tám tháng Ba héo thầm
Mẹ giờ nằm ở cõi âm
Câu thơ kính mẹ tứ trầm lạc rơi!
 
Vá vai giật gấu một đời
Tháng Ba ngày Tám cơm vơi, mặn cà
Đói nghèo chẳng thể mua hoa
Bố nhìn mắt mẹ xót xa ngậm ngùi!
 
Giờ đây cuộc sống yên vui
Tháng Ba mùng Tám mẹ thời đã xa...
Chợ làng bán rất nhiều hoa
Con mua kính mẹ... lệ nhòa chiều xuân!
 
Nghĩa trang lạnh khói hương trầm
Giọt buồn thẩm thấu rì rầm non tơ
Đồng xanh lác đác bóng cò
Gầy hao dáng mẹ cõi mơ hiện về...
 
Ơn dầy nghĩa mẹ chở che
Tháng Ba mùng Tám... hoa quê kính Người!

Phạm Tự


Photo Onglaodanhca

Photo Onglaodanhca


17. THÁNG BA

Tháng Ba rộ nở trắng xinh
Đầy vườn hoa bưởi hương trinh ngạt ngào
Em tôi  má ửng sắc đào
Hái chùm bông bưởi cài vào tóc xanh

Hương quê hương của chúng mình
Cảnh quê đẹp mãi dáng hình người quê
Kìa em! ong bướm đã về
Tìm hoa kiếm mật say mê ngọt lành.

Đồng xanh biển lúa biếc xanh
Xuân quê thơm thảo nghĩa tình xứ quê!
 
Nguyễn Khoan


Photo Onglaodanhca

Photo Onglaodanhca


18.  NGUYÊN TRINH

 Mộc miên vừa ấp lửa hồng
Bưởi vườn khoe sắc đơm bông nối mùa

Biết ai còn mộng… mà mơ?
Hoa xuân vẫn nở từng giờ đưa hương

Xa nhau chỉ mấy cung đường
Thăm Người… e ngại “gió sương” cho người

Đành im lặng. Ngậm ngùi vui
Yêu thương cất giữ, hẹn người kiếp sau

Chút tình hiếm muộn trong nhau
Giữ gìn trọn nghĩa ban đầu nguyên trinh…

Trần Trọng Giả


Photo Onglaodanhca

Photo Kiệt Kero


19. BÀ TÔI

Bà tôi xưa rất hay cười
Răng đen môi đỏ của người nhà quê
Giọng miền Quan họ thật mê
Bà tôi đã hát quên về mà say…

Quả cau tươi, miếng trầu cay
Chuyện xưa bà kể vơi đầy gần xa
Những đêm trăng sáng hiên nhà
Võng đay mắc sẵn đợi bà ngồi chơi...

Còng lưng tới tận cuối đời
Một cây gậy chống chẳng rời bước chân
Đường xa bà bảo cũng gần
Mỗi năm chỉ một đôi lần về thăm...

Võng đay giờ trống chỗ nằm
Bà tôi lặng lẽ âm thầm theo ông
Nén hương thơm với tổ tông
Nhớ bà, lúa chín đầy đồng mà thương...

Đặng Vương Hưng


Photo Phạm Đối

Photo Phạm Đối


20. GẶP GIỮA CHỢ HOA

Em đi lạc giữa chợ hoa
Vòng đi vòng lại đến ba bốn lần
Bao giờ mới gặp tình quân
Em như hoa nở mùa xuân... ngóng chờ...
 
Bao nhiêu là cánh hoa mơ
Mỗi bông hoa một ý thơ dâng trào
Mưa bay trong gió xôn xao
Cho lòng khao khát ước ao đong đầy
 
Môi hồng má đỏ hây hây
Mắt huyền trong sáng thơ ngây rất hiền
Anh sang cùng bước sánh liền
Trong mơ bến đã gặp thuyền xuân nay!

Đồng Kế


Photo Phạm Đối


--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo Công Tuấn (từ ánh 1 đến 6), ảnh Photo Onglaodanhca (từ ảnh 7 đến 16), ảnh Photo Kiệt Kero (ánh 17), ảnh Photo Phạm Đối (từ ảnh 18 đến 20) minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét