Thơ ca - Văn học - Nghệ thuật - Kiến thức - Hài hước - Ngôi sao - Người mẫu - Ảnh đẹp - Video Sáng tác - Sưu tầm
Thứ Tư, 15 tháng 3, 2023
Thơ Lục Bát tháng 3.2023 P3 (nguồn Lục Bát Việt Nam)
21. RỪNG CHIỀU
Bồng bềnh như tỉnh như say
Ngoài kia nắng lụi trong này gió lên
Suối mềm buông sợi tóc em
Để tôi đắm giữa chiều quên lối về
Sóng cuồng đổ loạn cơn mê
Mây ôm tôi giữa bốn bề lá rơi
Gió mang sợi tóc xa rồi
Rừng chiều tôi với mình tôi... một mình.
Nguyễn Huy
22. VIỆC ĐỜI TRĂM MỐI ƯU LO
Mải mê bươn bả việc đời
Giật mình suối tóc vợ vơi nửa đầu
Sợi nào cháu yếu con đau
Sợi nào cơm áo cháo rau muối đường
Sợi nào giận giận thương thương
Sợi nào giông gió nắng sương tháng ngày
Sợi nào bùi ngọt đắng cay
Sợi nào thô ráp bàn tay cấu cào
Sợi nào vương vấn khát khao
Có bao nhiêu sợi đã vào lặng thinh
Còn đây sợi nghĩa sợi tình
Còn đây nguyên sợi ngày mình mới yêu
Còn đây loang lổ vết chiều
Xác xơ nhiều muối ít tiêu... tò vò
Việc đời trăm mối ưu lo
Suối xưa còn chút lơ phơ giữa dòng.
Phạm Luyến
23. HOA BAN XỨ ĐÔNG
Hoa Ban nở thắm phố phường
Quê mình cứ ngỡ nẻo đường Sơn La
Bên cầu xưa dối mẹ cha
Bồn chồn lại nhớ người xa thuở nào
Gió bay thoang thoảng ngạt ngào
Tháng ba hương bưởi quyện vào tóc em
Chẳng vít cần cũng say men
Một thời lưu luyến sáo khèn Hơ Mông
Hoa ban cánh mỏng Xứ Đông
Thướt tha tà áo thêm hồng má ai
Mưa bay rắc bụi sớm mai
Mùa xuân Tây Bắc còn dài. Ngược xuôi.
Nguyễn Đức Vân
24. CÒN XUÂN
Quê mình giữa tháng hai ta
Nắng hồng mong mỏng như là vẫn non
Bưởi đang vê quả cho tròn
Thả hương loang loãng rủ con ong vào
Lưa thưa còn mấy bông đào
Chỉ phơn phớt thế mà xao xuyến trời
Ruộng em đang cấy nửa vời
Người đi qua cứ thả lời mạ xanh
Hội làng đã hẹn rồi anh
Nhớ mang bài hát để dành đã lâu
Nhớ mang tấm áo qua cầu
Khoác vào cho ấm những câu quê mùa.
Dương Đoàn Trọng
25. THÁNG BA LƠ LỬNG.
Sớm nay hoa gạo nở rồi
Vùng trời thắp lửa gọi mời nắng lên
Lang thang cơn gió dịu hiền
Ôm lên hoa đỏ như truyền sức xuân.
Xòe căng năm cánh đủ phần
Màu son môi cứ gợi dần nhớ xưa
Hoa xoan tím rụng trong mưa
Ngõ dầy xác mỏng em chưa nỡ rời.
Tháng ba lơ lửng khung trời
Màu thương, màu nhớ quện lời thơ bay
Tháng ba mở rộng vòng tay
Cất buồn, nhặt nhạnh mê say trao người.
Kim Phượng
26. BỂ DÂU LÀNH LẶN
Mai rồi tìm nắng hơ thêm
Xác xơ xuân úa lạnh đêm héo lòng
Cựa từ hơi thở tàn đông
Nhìn theo xuân rụng cánh đồng xác xao
Mùa vui em đặt cõi nào
Rong rêu cọng cỏ xanh xao mưu cầu
Đây còn lành lặn bể dâu
Lỡ mai cũ nát biết đâu dặm trường
Cầm trên tay một mùa thương
Một màu cũ kỹ, một hương đàn bà
Lặng thầm mắt ước xăm xa
Bể dâu lành lặn, người ta phương nào.
Mạc Tường Vi
27. THÁNG BA TÌNH XA
Một lần lỡ bước lòng đau
Bởi em chưa hiểu muôn màu trong mơ
Những khi ai phải đợi chờ
Bao nhiêu cảm xúc bơ vơ hiện về
Ngày thường xa cách ở quê
Còn anh nhỡ nhịp câu thề đong đưa
Lửa yêu hai lối không thừa
Ong vờn hút mật bướm chưa tỏ bày
Giao mùa hoa lá nồng say
Để bao nhung nhớ đêm nay gợi tình
Em giờ chỉ biết lặng thinh
Thời gian khép lại tim hình dần lơi
Một hôm anh ghép mảnh rời
Tưởng chừng sẽ một nhưng rơi mất rồi
Giờ tìm chỉ thấy đơn côi
Nhìn theo dáng nhỏ bồi hồi tháng ba.
Dung Đặng
28. KIẾP NGƯỜI
Cũng là một kiếp người ta
Trời không cho cụ được là mẹ quan
Nắng mưa miệng nón ngập tràn
Nổi trôi một cuộc nhân gian
Khóc- cười
Gậy tre khua vẹt đường đời
Nhón tay nhận thứ vãi rơi qua ngày
Hồng trần tạo hoá vần xoay
Trời sao thiên lệch thế này cụ ơi!
Người ta biệt phủ lâu đài
Ngai vàng lọng tía ra ngoài xênh xang
Cụ nơi góc chợ lề đàng
Có khi hơn cả mẹ quan trong tù!
Bùi Hùng
29. CÒN XUÂN
Bỗng nghe ríu rít khoảng trời
Chim khôn tìm gạo đỏ ngời bến sông
Mây đủng đỉnh, gió thong dong
Hững hờ mấy giọt nắng hồng ban mai.
Hơi sương thấm lạnh bờ vai
Đường thôn in cỏ dấu hài bâng khuâng
Tiếng kinh, tiếng mõ xa gần
Chẳng nâng nổi những tấm thân nhọc nhằn.
Lễ đình, lễ phủ hằng năm
Có chia hết lộc, có ngăn hết tà?
Lại thêm những cuộc đi xa
Quê nghèo còn lại mái nhà nhấp nhô.
Ngoài kia nức nở sóng xô
Triền đê hoa cỏ thẫn thờ trong sương
Câu thơ viết vội mà thương
Đường xuân còn rớt chút hương bưởi nồng.
Rồi em sẽ vội lấy chồng
Bỏ câu hẹn giữa cánh đồng bơ vơ
Còn xuân, bao kẻ làm thơ
Mình tôi níu lấy giấc mơ cuối mùa.
Kim Phượng
30. HƯƠNG ĐÊM
Sương thu se lạnh má hồng
Mây bay lan toả tầng không cuối trời
Gió buồn phiêu lãng muôn nơi
Có người thơ thẩn mong vơi cái buồn
Bống dưng mưa đổ như tuôn
Ướt cây ướt cỏ, ướt luôn áo dài
Thẫn thờ ai đứng chờ ai?
Để cho lạnh thấu bờ vai cứ chờ
Thoảng qua như thể giấc mơ
Có bàn tay chạm tóc hờ …như mây
Thương em vóc dáng cao gầy
Một mình đứng tựa gốc cây bên đường
Nỗi lòng trắc ẩn vấn vương
Kết thành nỗi nhớ niềm thương cuộc đời.
Ngô Thái
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo Công Tuấn (từ ảnh 1 đến 7), ảnbh Photo Phạm Đối (từ ảnh 8 đến 1o), ảnh Photo Kiệt Kero (ảnh 11 và 12), ảnh Photo Thuy Dao (ảnh 14), ảnh Khanh Ho Photography (ảnh 17) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét