Thứ Tư, 14 tháng 7, 2021

Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Nắng mới - Lưu Trọng Lư

Góc Nhỏ Văn Thơ


NẮNG MỚI - LƯU TRỌNG LƯ

Mỗi lần nắng mới tràn qua ô cửa, ta như nghe lại tiếng gà trưa năm nào vọng về từ miền ký ức, miền ký ức về mẹ...

NẮNG MỚI - Lưu Trọng Lư (Tiếng Thu - 1939)

Tặng hương hồn thầy mẹ.

Mỗi lần nắng mới hắt bên song,
Xao xác, gà trưa gáy não nùng,
Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng,
Chập chờn sống lại những ngày không.

Tôi nhớ mẹ tôi, thuở thiếu thời
Lúc người còn sống, tôi lên mười;
Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội,
Áo đỏ người đưa trước giậu phơi.

Hình dáng mẹ tôi chửa xoá mờ
Hãy còn mường tượng lúc vào ra:
Nét cười đen nhánh sau tay áo
Trong ánh trưa hè trước giậu thưa.


Thiet Hung Art Photography



Thiet Hung Art Photography


"Nắng mới" của Lưu Trọng Lư là tia nắng yếu ớt xuyên qua lớp màn thời gian, đánh thức những hồi ức êm đềm mà day dứt. Hình ảnh người mẹ năm xưa, với tà áo đỏ phơi bên giậu, nét cười thấp thoáng sau tay áo, vẫn còn vẹn nguyên trong miền trí nhớ của nhà thơ. Mỗi câu chữ đều thấm đẫm tình yêu, sự tiếc nuối và nỗi cô đơn không thể gọi thành lời.

Đó là nỗi buồn dịu dàng của kẻ mất mẹ - nỗi xót xa khi những điều thân thuộc nhất chỉ còn là bóng hình trong nắng; một nỗi buồn chiếm được sự đồng cảm của bao con người trên trái đất này - ai mà chẳng có mẹ, và người mẹ nào rồi sẽ chẳng rời xa.

(Góc Nhỏ Văn Thơ)


Thiet Hung Art Photography


-----------------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Thiet Hung Art Photography và ảnh minh họa sưu tầm từ internet.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét