Thứ Bảy, 12 tháng 3, 2022

Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Phía nam biên giới, phía tây mặt trời - Haruki Muarakami

Góc Nhỏ Văn Thơ


PHÍA NAM BIÊN GIỚI, PHÍA TÂY MẶT TRỜI - HARUKI MUARAKAMI

"- Anh yêu một người phụ nữ khác phải không? Yokiko chăm chú nhìn tôi, hỏi.

Tôi gật đầu. “Hẳn là Yukiko đã phải nhắc đi nhắc lại câu nói đó trước khi thốt ra lời”, tôi tự nhủ. Những từ đó có một trọng lượng và đường viền rất rõ nét. Tôi cảm thấy điều đó trong giọng nói của cô.

- Và anh thật sự yêu cô ấy, đó không phải là một cuộc tình thoáng qua, phải không?

- Đúng thế. Đó không phải là một cuộc tình thoáng qua. Nhưng hơi khác với những gì em nghĩ.

- Anh biết em nghĩ gì à? Anh tin là thực sự biết em nghĩ gì à?

Tôi không trả lời. Tôi không thể nói được gì. Yukiko cũng im lặng trở lại. Chỉ có âm nhạc tiếp tục. Vivaldi hoặc Telemann, cái gì đó tương tự. Tôi không sao nhớ được chính xác giai điệu.


Linh Chi



Linh Chi


- Em-chắc-chắn-là-anh-không-biết-những-gì-em-nghĩ, cuối cùng Yokiko cũng nói tiếp, phát âm tách bạch từng từ như cô vẫn thường làm khi giải thích điều gì đó với các con.

Mắt cô không rời khỏi tôi, nhưng khi chắc chắn là tôi sẽ không nói gì, cô cầm lấy cái cốc và uống một ngụm whisky. Rồi cô chầm chậm lắc đầu.

- Anh cũng biết là em không hề ngu ngốc. Em sống với anh, em ngủ với anh. Em đã hiểu ra điều đó được một thời gian, rằng anh có một người phụ nữ khác.

Tôi nhìn cô không nói gì.

- Em không trách gì anh hết. Khi người ta bắt đầu yêu một người, thì là như thế đấy, không thể làm gì cả. Người ta yêu người mà người ta yêu. Em không đủ cho anh, chỉ vậy thôi. Em có thể hiểu được điều đó, theo cách của em. Cho đến giờ mọi chuyện giữa chúng ta đều rất tốt đẹp, anh lúc nào cũng đối xử tốt với em. Em rất hạnh phúc với anh. Và em nghĩ rằng, ngay cả bây giờ vẫn vậy, anh vẫn còn yêu em. Nhưng em không đủ cho anh. Em biết điều đó, theo một nghĩa nào đó. Em biết là một ngày nào đó sẽ có một chuyện tương tự xảy ra. Chính vì thế mà em không trách anh đã yêu một người khác. Thậm chí nói thật em còn không thấy giận dữ. Thật là lạ, điều đó còn không làm em tức tối. Chỉ rất nặng nề để chịu đựng thôi. Vô cùng nặng nề, Em đã từng nghĩ là sẽ rất khó để trải qua khi nào điều đó xảy đến, nhưng nó vẫn vượt quá sự tưởng tượng của em.

- Anh rất tiếc, tất cả là lỗi của anh, tôi nói.

- Anh không cần phải xin lỗi. Nếu anh muốn bỏ em, anh có thể làm thé. Không cần nói gì."

HARUKI MURAKAMI (Phía nam biên giới, phía tây mặt trời)

Nửa đầu tựa đề, "phía nam biên giới" dịch từ tên một ca khúc nhạc jazz nổi tiếng "South of the Border" được hát bởi Nat King Cole mà nhân vật chính Hajime nghe hồi còn nhỏ. Nửa sau tựa đề, "phía tây mặt trời" ám chỉ tên một hội chứng "cuồng loạn Siberia".

Tiểu thuyết kể về cuộc đời của Hajime, từ thời thơ ấu tại một thị trấn nhỏ ở Nhật Bản đến những năm trưởng thành ở Tokyo. Anh gặp Shimamoto, một cô gái bị bại liệt và cũng là con một giống như anh. Họ thường dành thời gian bên nhau để trò chuyện về những sở thích trong cuộc sống và nghe đĩa nhạc trên máy hát của Shimamoto. Tuy nhiên, đến những năm trung học, họ bị chia cách và dần xa nhau.

Năm 36 tuổi, họ bất ngờ gặp lại. Lúc này, Hajime đã là cha của hai đứa trẻ và sở hữu hai quán bar nhạc jazz. Shimamoto không hé lộ gì về cuộc sống của mình và chỉ xuất hiện một cách bất chợt, ám ảnh Hajime như một điều “giá như” . Cuộc gặp gỡ với Shimamoto kích dẫn một chuỗi sự kiện, khiến Hajime buộc phải lựa chọn giữa gia đình nhỏ hiện tại và dư vị mơ màng của quá khứ...

(Góc Nhỏ Văn Thơ)


Linh Chi


-----------------------------------------------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Linh Chi và ảnh minh họa sưu tầm từ internet.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét