Thứ Sáu, 5 tháng 10, 2012

Hồ Xuân Hương (thơ tuyển - phần 3)



HỒ XUÂN HƯƠNG THƠ TUYỂN PHẦN 3


41. NHĨ HÀ TỨC CẢNH

Thấp thoáng đầu ghềnh lún phún mưa,
Đố ai vẽ được cảnh tiêu sơ.
Xanh om cổ thụ tròn như tán,
Trắng xóa tràng giang phẳng ngỡ tờ.
Còi mục thét trăng miền khoáng dã,
Lưới ngư chăng gió bãi bình sa.
Chuông ai đứt nối bên kia tá,
Lầm lỡ chung tình một túi thơ.


Hồ Xuân Hương





42. NÚI BA ĐÈO (ĐÈO BA DỘI)

Một đèo một đèo lại một đèo,
Khen ai khéo vẽ cảnh cheo leo.
Cửa son tía ngắt lơ thơ móc,
Đường đá xanh rì lún phún rêu.
Phưởng phất chồi thông cơn gió tốc,
Mịt mờ ngọn cỏ lúc sương gieo.
Hiền nhân quân tử ai là chẳng,
Mỏi gối chồn chân cũng muốn trèo. 


Hồ Xuân Hương



43. NÚI KẼM TRỐNG

Hai bên thời núi giữa thời sông,
Có phải đây là Kẽm Trống không.
Gió vật sườn non kêu lắc rắc,
Sóng dồn mặt nước vỗ long bong.

Hồ Xuân Hương



44. ỐC NHỒI
 
Bác mẹ sinh ra phận ốc nhồi,
Đêm ngày lăn lóc đám cỏ hôi.
Quân tử có thương thì bóc yếm,
Xin đừng ngó ngoáy lỗ trôn tôi.

Hồ Xuân Hương




45. QUẢ MÍT

Thân em như quả mít trên cây,
Da nó xù xì múi nó dày.
Quân tử có yêu xin đóng cọc,
Đừng mân mó nữa nhựa ra tay. 


Hồ Xuân Hương




46. QUAN HẬU SỢ VỢ

Tình cảnh ấy nước non này,
Dẫu không Bồng Đảo cũng Tiên đây.
Hành Sơn mực điểm đôi hàng nhạn,
Thứu Lĩnh đen trùm một thứ mây.
Lấp ló đầu non vầng nguyệt chếch,
Phất phơ sườn núi lá thu lay.
Hỡi người quân tử đi đâu đó,
Đến cảnh sao mà đứng lượm tay.

Hồ Xuân Hương




47. QUÁN SỨ TỰ

Quán Sứ chùa xưa cảnh vắng teo,
Thương ôi sư đã hóa ra mèo.
Sáng banh vắng kẻ khua dùi mõ,
Trưa trật không người quét kẽ rêu.
Chí chát chày kình im lại đấm,
Lầm rầm tràng hạt đếm cùng đeo.
Buồm từ cũng rắp sang Tây Trúc,
Gió vật cho nên phải lộn lèo.

Hồ Xuân Hương




48. CHỢ TRỜI CHÙA THẦY

Hóa công xây đắp đã bao đời,
Nọ cảnh Sài Sơn có chợ Trời.
Buổi sớm sương tan trưa gió quét,
Ban chiều mây họp tối trăng chơi.
Bày hàng hoa quả quanh năm đủ,
Quảy gánh giang sơn tám mặt ngồi.
Bán lợi mua danh nào những kẻ,
Lại đây mặc cả một đôi lời.

Hồ Xuân Hương




49. TIỄN SƯ

Cái kiếp tu hành nặng đá đeo,
Vị gì một chút tẻo tèo teo.
Thuyền từ cũng rắp về Tây Trúc,
Trái gió cho nên phải lộn lèo.

Hồ Xuân Hương



50. TÁT NƯỚC

Đang cơn nắng cực chửa mưa tè,
Rủ chị em ra tát nước khe.
Lẽo đẽo chiếc gầu ba góc chụm,
Lênh đênh một ruộng bốn bờ be.
Xì xòm đáy nước mình nghiêng ngửa,
Nhấp nhổm bên ghềnh đít vắt ve.
Mải việc làm ăn quên cả mệt,
Dạng hang một lúc đã đầy phè.

Hồ Xuân Hương




51. TẶNG TÌNH NHÂN

Rắp hỏi chơi đây những thẹn thùng,
Chữ tình ai nỡ dứt cho xong.
Những người trong cuộc nhiều người lạ,
Là của trên đời vốn của chung.
Duyên phận ngán thay thân yểu điệu,
Tài hoa gầy cả mặt anh hùng.
Này thơ ai tặng ai ai đó,
Gặp gỡ rồi ra họa có không...

Hồ Xuân Hương 



52. THÂN PHẬN NGƯỜI ĐÀN BÀ

Hỡi chị em ơi có biết không,
Một bên con khóc một bên chồng.
Bố cu lổm ngồm bò trên bụng,
Thằng bé hu hơ khóc dưới hông.
Tất cả những là thu với vén,
Vội vàng nào những bống cùng bông.
Chồng con cái nợ là như thế,
Hỡi chị em ơi có biết không?

Hồ Xuân Hương



53. THỊ ĐỂU THI

Kén chọn làm chi thế ối anh,
Lấy ai khuynh quốc lại khuynh thành.
Vô duyên nên nỗi người chê Đểu,
Có đẹp chăng thời gái ở tranh.
Ghét mặt cục vàng ra cục đất,
Tắt đèn nhà ngói bẵng nhà gianh.
Thay lời mượn bút đem thư gửi,
Nghĩ lại sao cho để được đành.

Hồ Xuân Hương



54. THƠ TỰ TÌNH

Tiếng gà xao xác gáy trên vòm,
Oán hận trông ra khắp mọi chòm.
Mõ thảm không khua mà cũng cốc,
Chuông sầu chẳng đánh cớ sao om.
Trước nghe những tiếng thêm rầu rĩ,
Sau hận vì duyên để mõm mòm.
Tài tử văn nhân ai đó tá,
Thân này đâu đã chịu già tom.

Hồ Xuân Hương




55. THƯƠNG

Há dám thương đâu kẻ có chồng,
Thương vì một nỗi hãy còn không.
Thương con cuốc rũ kêu mùa hạ,
Thương cái bèo non giạt bể đông.
Thương cha mẹ nhện vương tơ lưới,
Thương vợ chồng Ngâu cách mặt sông.
Ấy thương quân tử thương là thế,
Há dám thương đâu kẻ có chồng.

Hồ Xuân Hương




56. THƯƠNG ÔI PHẬN GÁI

Thương ôi phận gái cũng là chồng,
Ghét bỏ nhau chi hỡi Nguyệt ông.
Rồng tắm ao tù từng phận tủi,
Mưa gieo xuống giếng uổng lòng mong.
Xót thân hoa nở song lầm cát,
Thẹn mặt trần ai đứng giữa vòng.
Âu hẳn tiền nhân sao đấy tá,
Thôi đành một kiếp thế cho xong.

Hồ Xuân Hương




57. THƯƠNG THAY PHẬN GÁI

Thương thay phận gái cũng là người,
Nỡ bỏ xuân xanh quá nửa đời.
Ông Nguyệt nỡ nào trêu quải mãi,
Chị Hằng khéo nhẽ éo le thôi.
Hoa còn phong nhụy ong ve vãn,
Gió đã phai hương bướm tả tơi.
Quá ngán thợ trời ghê gớm bấy,
Xuân xanh được mấy chút thương ôi.

Hồ Xuân Hương



58. TIỄN NGƯỜI LÀM THƠ

Dắt díu đưa nhau đến cửa chiền,
Cũng đòi học nói nói không nên.
Ai về nhắn nhủ phường lòi tói,
Muốn sống đem vôi quét trả đền.

Hồ Xuân Hương




59. TÌNH CÓ THEO AI
 
Tình có theo ai nhớ lấy lời,
Những lời vàng đá phải lời chơi.
Đường tuy nửa bước xa ngàn dặm,
Duyên chửa trăm năm cũng một đời.
Tần Tấn đã đành duyên gặp gỡ,
Ngô Lào chi quản chuyện xa xôi.
Trăng thề muôn kiếp trơ trơ đó,
Tình có theo ai nhớ lấy lời.

Hồ Xuân Hương




60. ONG ĐỐT SƯ
 
Nào mũ ni nào áo thâm,
Đi đâu chẳng đội để ong châm.
Đầu sư há phải chi bà cốt,
Bá ngọ con ong bé cái nhầm.

Hồ Xuân Hương




---------------------------------------------------------------------------
Hồ Xuân Hương thơ tuyển Phần 1
Hồ Xuân Hương thơ tuyển Phần 2
Hồ Xuân Hương thơ tuyển Phần 3
Hồ Xuân Hương thơ tuyển Phần 4 
Chiêu Hổ và Hồ Xuân Hương  

Ghi chú: Ảnh Nguyễn Thị Đoan Chinh (ảnh 2 trên bài thơ 41, ảnh 4 trên bài thơ 42, dưới bài thơ 46, 48, 49, 50, 51), ảnh đèo Ba Dội (dưới bài thơ 42), ảnh núi Kẽm Trống (dưới bài thơ 43), ảnh chùa Quán Sứ (dưới bài thơ 47), ảnh bùi Huyền Trang (áo yếm hồng - dưới bài thơ 53, 54 và 55), Photo: Điệp Nhã (áo yếm trắng - dưới bài thơ 58 và 59, áo nâu cầm đàn tỳ bà - dưới bài thơ 60) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét