Thứ Sáu, 28 tháng 6, 2024

Trang Góc Nhỏ Văn Thơ - Đám mây - Thích Nhất Hạnh

Góc Nhỏ Văn Thơ


ĐÁM MÂY - THÍCH NHẤT HẠNH

"Bản chất thực sự của mọi sự vật là không sinh không diệt, không đến – không đi. Bản chất của tôi cũng là không đến – không đi. Khi nhân duyên đầy đủ thì tôi biểu hiện, và khi nhân duyên không còn đầy đủ thì tôi ẩn tàng, tôi không đi đâu cả. Tôi sẽ đi đâu? Tôi chỉ ẩn đi mà thôi."

"Khi chúng ta mất một người thương, chúng ta cần nhớ rằng người đó không thể biến thành hư vô được. Từ có không thể biến thành không. Từ không, không thể biến thành có. Khoa học giúp ta hiểu được điều này, vì vật chất không thể bị hủy diệt hoàn toàn, nó sẽ biến thành năng lượng. Và năng lượng cũng sẽ biến thành vật chất chứ không bị hủy diệt hết được. Cũng vậy, người thương của ta không thể bị hoại diệt, họ chỉ hiện ra dưới một hình tướng khác mà thôi. Họ có thể thành một đám mây, một em bé hay một cơn gió thoảng. Ta có thể nhận ra người thương trong mọi thứ, và ta có thể mỉm cười: “Người thương ơi, tôi biết người đang ở kế bên tôi, tôi biết bản chất của người là vô sinh bất diệt, tôi biết tôi không mất người đâu mà người luôn luôn ở bên tôi.”


Photo by Nguyễn Hùng


Thơ Lục Bát tháng 6.2024 P3 (nguồn Lục Bát Việt Nam)

Photo by Nguyễn Đình Tròn


21. THÁNG SÁU NHỚ EM

Tháng sáu em nhớ anh không?
Hồi cùng đùa nghịch cánh đồng bao la
Nay thì đôi ngả chia xa
Để buồn cho phượng cứ là đứng trông.

Tháng sáu em nhớ anh không?
Hoàng hôn cùng ngắm bến sông xa mờ
Em cầm phượng đỏ mộng mơ
Thầm thì em nói: Em giờ yêu anh

Tháng sáu mới đó quá nhanh
Bao nhiêu kỉ niệm đã thành xưa xa…
Tìm về ngày tháng nhặt hoa
Chập chờn kí ức sao mà không quên.

Tháng sáu nỗi nhớ không tên
Tim anh đã khắc hình em mất rồi
Để khi… hoa phượng đầy trời
Lại thầm thương nhớ một thời bên em

Bùi Xuân Lâm


Photo by Nguyễn Đình Tròn


Thứ Tư, 5 tháng 6, 2024

Thơ Lục Bát tháng 6.2024 P2 (nguồn Lục Bát Việt Nam)

Photo by Đặng Việt Dũng


11. BÌNH MINH CỬA LÒ

Cửa Lò. Một sớm Nghệ An
Đường xa thăm bạn lang thang một mình
Chân trời le lói bình minh
Sóng ôm bờ cát mối tình ngàn xưa

Miền trung chợt nắng, vội mưa
Khăn choàng bông thắm, người vừa ngang qua
Bằng lăng tím vẫn nở hoa
Ngồi đây ngắm biển quê nhà nơi O

Nghe câu phường vải, điệu hò
Giận thương ví dặm nhớ đò Lam giang
Dạt dào nước biếc, nắng vàng
Về quê xứ bắc nhớ làng, biển khơi

Xa xôi mến mãi tình người
Cửa Lò nhóm lửa một thời thanh xuân
Mô, tê, răng, rứa… nhớ thầm
Quân dân cá nước. Mỗi lần đến đây.

Nguyễn Đức Vân


Photo by Đặng Việt Dũng


Thứ Bảy, 1 tháng 6, 2024

Thơ Lục Bát tháng 6.2024 P1 (nguồn Lục Bát Việt Nam)

Photo by Nguyenew


1. MAY MÀ CÓ CỎ MAY XANH

Vội đi cho kịp chuyến tàu
Thế nên ta phải qua bàu Cỏ May
Cỏ ghim vào ống quần Tây
Cỏ vương tà áo tung bay ngang đồi

May khi đã hết chỉ rồi
Sao em vẫn cứ may hoài Cỏ em?
Mỗi bông cỏ một chùm kim
Như xuyên vào tận trái tim ta rồi

Suốt đời may - cỏ May ơi!
Mà áo anh vẫn rách đôi mảnh này!.
Muôn đời cỏ vẫn - cỏ May
Chỉ nhìn bông cỏ đã say lòng người

Về quê anh nhé em ơi
Nằm trên thảm cỏ ngắm trời tuổi thơ
Cỏ May tuy chỉ may hờ
Mà sao mũi chỉ đến giờ còn thanh

May mà có - cỏ May xanh
Đời anh lành - rách đều thành... mộng mơ!

Trịnh Duy Sơn


Photo by Nguyenew